Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 949. Ngài tới đòi lấy thù lao? ( 1 càng )

Tùy tùng đè thấp âm thanh:
"Chúng ta là đang giúp hắn, tuổi tác của hắn nhỏ, tư lịch mỏng, cần phải có người ở sau lưng đẩy một phen, nếu nhiễu loạn ở Hoài Nam được bình ổn, chỉ có thể là công lao của Trình tiểu lang! Cơ hội thu hoạch dân tâm và danh vọng như vậy, chẳng lẽ muốn cho người khác?"
Hà Vọng Xuân nhíu mày.
Hà Vọng Xuân cùng những người này có khác nhau.
Tùy tùng cũng không nghĩ chọc giận Hà Vọng Xuân, ở trên chuyện giúp Trình Khanh nổi danh, là bọn họ nóng nảy, thật vất vả mới gặp mặt được Hà Vọng Xuân, tùy tùng có tin tức khác muốn nói cho hắn:
"Lê thúc tới, người khác đang ở ngoài thành chờ hắn, hắn nói chính mình đêm nay sẽ đi gặp Trình tiểu lang."
Hà Vọng Xuân càng nhăn mày sâu hơn, "Nói hắn không được tới, hắn càng muốn theo tới…… Nếu lão đông tây này làm hỏng việc, một cái mạng già của hắn cũng không đủ để đền!"
Tùy tùng không nói chuyện.
Lê thúc đã từng giao tế cùng Trình tiểu lang, hiện tại trông thấy Trình tiểu lang cũng đâu có sao, dù cho Trình tiểu lang hoài nghi —— bọn họ vốn cũng không tính toán cất giấu bí mật cả đời, cũng nên chậm rãi lộ diện ở trước mặt Trình tiểu lang, làm Trình tiểu lang thích ứng với sự tồn tại của bọn họ!
Cũng may Hà Vọng Xuân không bắt lấy việc này không bỏ, hai người thấp giọng nói chút chuyện khác, tùy tùng lại lặng yên không một tiếng động trở lại bên người Vinh Cửu, mật thám Cẩm Y Vệ giám thị Hà Vọng Xuân chỉ cảm thấy chính mình quá mệt mỏi mới ngủ gật.
Vinh Cửu ngã vỡ đầu, thập phần quẫn bách, thật sự nghĩ không rõ chính mình sao lại đi trên đất bằng còn té ngã.
Trình Khanh nghe nói việc này cũng không nghĩ nhiều, chỉ cảm thấy Vinh Cửu kiều khí, Vinh Cửu đại khái là nghĩ đến huyện Ngũ Hà vớt một chút công lao, nhưng người này cái gì cũng không biết, cực kỳ phế vật…… Trình Khanh vẫn luôn vội đến canh ba giờ Tý mới nghỉ ngơi.
Trình Khanh ngủ một mình một gian phòng cũng không sợ hãi, căn nhà bên cạnh là Võ Nhị bọn họ ở, đều là người của Trình Khanh, rất an toàn.
Cho nên khi cửa sổ phòng nàng bị gõ vang lên, Trình Khanh rất là kinh ngạc.
"Là ai?"
Trên cửa sổ hiện ra một bóng người, có người đứng ở ngoài cửa sổ cười khặc khặc: "Trình Tứ…… từ biệt ở kinh thành, hồi lâu không thấy."
Âm thanh này Trình Khanh quen!
Còn gọi nàng là Trình Tứ, ngoại trừ quái lão nhân kia lại không có người khác.
Trình Khanh có quá nhiều nghi vấn muốn tìm quái lão nhân, bay nhanh mặc áo ngoài xuống giường: "Ngài vào đi."
Quái lão nhân trước kia không phải chưa từng đến khuê phòng của Trình Khanh, nhưng khi đó có Tiểu Bàn, hiện tại không có người khác, quái lão nhân gõ cửa sổ chính là nhắc nhở Trình Khanh mặc quần áo chỉnh tề vào…… Lão già này dù cổ quái, cũng hiểu lễ phép hơn so với tỳ nữ của Tiêu Vân Đình, trước kia còn gọi nàng là "Trình Tứ tiểu thư", Trình Khanh đề ra ý kiến phản đối, quái lão nhân liền lại không kêu lên "Trình Tứ tiểu thư" nữa.
Di, tưởng tượng như vậy, lão già này kỳ thật còn rất nhân nhượng nàng?
Không biết động tĩnh lớn như vậy, vì sao Võ Nhị bọn họ không phản ứng, nghĩ đến hẳn là thủ đoạn của quái lão nhân!
Nàng kéo cửa, quái lão nhân vào phòng.
Huyện Ngũ Hà đề phòng nghiêm ngặt, quái lão nhân đã vào thành như thế nào?
Càng quan trọng là, quái lão nhân là lập trường gì……
"Chúng ta nói trước, nếu ngài muốn lấy giải dược tới uy hiếp ta, tưởng từ trong miệng ta dò hỏi quân tình, ta đây khuyên ngài đừng nói."
Quái lão nhân châm chọc, "Vậy sao, không nghĩ tới ngươi lại xem tánh mạng của người khác quan trọng hơn tính mạng của chính mình."
Trình Khanh cười cười, cũng không giải thích.
Nàng đương nhiên xem mệnh chính mình rất quan trọng, Trình Khanh chưa từng phủ nhận chính mình rất ích kỷ.
Nhưng nếu đại quân bình định bại trước đám cướp Trường Cân, sẽ chết hàng ngàn hàng vạn người, bả vai Trình Khanh nhỏ, lưng đeo không dậy nổi hàng ngàn hàng vạn mạng người.
Phải làm phản đồ mới có thể sống sót, vậy chẳng phải là nửa đời sau đều sống ở trong tra tấn? Kia không bằng cho nàng một đao, làm nàng chết thống khoái, không chuẩn còn có thể xuyên trở về hiện đại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận