Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 973. Thôi lương thương, ngươi nhi tới tìm ngươi lạc ( 2 càng )

Kêu hắn thừa nhận chính mình là nội ứng sao?
Hắn lại không ngốc!
Thôi lão gia xoa tờ giấy thành một đoàn, ném tới trong miệng nhai nhai, nuốt xuống bụng.
Chờ hắn bị đưa tới trước mặt Vương tướng quân, Vương tướng quân mấy ngày nay bị quân đội triều đình chặn kín đường, lương thảo không thể vận chuyển tiến vào, Vương tướng quân thực nôn nóng.
Hướng Chương tiên sinh xin giúp đỡ, Chương tiên sinh liền đưa Thôi lương thương về Hào Châu, Vương tướng quân như đạt được chí bảo, thấy Thôi lão gia liền thực nhiệt tình, còn chủ động nhắc tới nhi tử của Thôi lão gia:
"Hắn nói chính mình tới tìm cha, bổn tướng quân đã khách khách khí khí mời hắn ở lại Hào Châu!"
Biểu tình trên mặt Vương tướng quân là cầu khen ngợi, Thôi lão gia nuốt nuốt nước miếng, "Tướng quân, ngài nói hắn là nhi tử của Thôi mỗ?"
"…… Chẳng lẽ hắn lừa ta, ngươi không có một nhi tử tên Thôi Bằng?"
Thôi lão gia có một nhi tử tên Thôi Bằng.
Nhưng nghịch tử Thôi Bằng này không có khả năng tới Hào Châu tìm hắn.
Thôi lão gia nghĩ đến tờ giấy tiểu binh kia đưa…… Ông trời, hóa ra "thừa nhận" là ý tứ này sao?!
"Có có có, Thôi Bằng là nhi tử Thôi mỗ, Vương tướng quân, khuyển tử không có cho ngài thêm phiền toái chứ?"
Biểu tình Vương tướng quân một lời khó nói hết.
Thôi thiếu gia không trực tiếp thêm phiền toái cho Vương tướng quân, nhưng bị nhốt lại cũng không thành thật.
Nghe người phía dưới nói, Thôi thiếu gia ghét bỏ không thể tắm nước nóng, ghét bỏ đồ ăn không thể ăn, mỗi ngày đưa ra một ít yêu cầu hiếm lạ cổ quái, nếu không phải Vương tướng quân có việc cầu Thôi lương thương, đã sớm không nhịn được chém Thôi thiếu gia.
Thôi lão gia thấy biểu tình Vương tướng quân, cười gượng hai tiếng, nói muốn đi gặp nhi tử, Vương tướng quân tự nhiên đồng ý.
Thôi lão gia một đường đều suy nghĩ tình hình khi thấy ‘ Thôi Bằng ’, hắn tưởng phá đầu cũng không thể ngờ được ‘ Thôi Bằng ’ là Trình Khanh, chờ gặp Trình Khanh, diễn xuất của Thôi lão gia thiếu chút nữa hỏng.
"Thôi Bằng?"
"Cha, là con nha, sao cha bây giờ mới trở về, cha nói nghĩa quân dũng cảm hào phóng, con ở chỗ này mấy ngày, bọn họ ngay cả cơm cũng không cho con ăn no!"
Trình Khanh thấy Thôi lão gia liền cáo trạng, Thôi lão gia run run.
Ông trời nha, Thôi Lai Phú hắn nơi nào xứng có nhi tử như vậy! Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ, phần mộ tổ tiên Thôi gia sợ là phải toả khói to hơn thùng nước mới có thể dưỡng ra một Trình Khanh nha.
Không đúng, cột khói to bằng thùng nước cũng không áp được mệnh cách Văn Khúc Tinh như Trình Khanh, Trình thị Nam Nghi nội tình sâu như vậy, thân cha của Trình Khanh là Trình Tri Viễn còn làm quan, cũng chưa có phúc khí hưởng nhi tử như Trình Khanh …… Thôi lão gia run đến lợi hại hơn, cảm thấy chính mình vốn dĩ có thể sống đến 99 tuổi, Trình Khanh hướng hắn kêu một tiếng cha, hắn liền phải giảm thọ một năm, kêu nhiều hơn, ngày này sang năm có lẽ chính là ngày giỗ của hắn.
"Cha, cha có phải nhìn thấy con rất cao hứng hay không, con đỡ cha đi vào."
Ở trong mắt người ngoài, Thôi lão gia nước mắt và nước mũi liên tục, đích xác như là gặp lại nhi tử nên cao hứng hỏng rồi, được Trình Khanh đỡ vào nhà cũng không có phản kháng.
Nào ai hiểu được nội tâm Thôi lão gia là cỡ nào bàng hoàng bất lực.
Tâm phúc bên người Vương tướng quân đưa Thôi lão gia lại đây thấy nhi tử, trở về bẩm báo Vương tướng quân, nói Thôi lão gia cùng nhi tử Thôi Bằng tình cảm thâm hậu, Thôi lão gia thấy nhi tử liền khóc.
"Được, vậy để Thôi Bằng lưu tại Hào Châu, không sợ Thôi lương thương không tận lực giúp Hào Châu kiếm lương thảo!"
Vương tướng quân cảm thấy quân sư Chương tiên sinh nói quá đúng, nghĩa quân đích xác không thể gặp người liền giết.
……
Từ phụ Thôi lão gia được Trình Khanh đỡ vào phòng, cũng không dám lộn xộn.
Cố ý muốn hỏi Trình Khanh vì sao sẽ xuất hiện ở Hào Châu, lại sợ tai vách mạch rừng, chỉ đành nhịn xuống tò mò.
Thôi lão gia cũng không ngốc, hắn kinh hoàng là bởi vì tự giác không xứng làm cha Trình Khanh, nhưng Trình Khanh muốn giả mạo ‘ Thôi Bằng ’, nhất định là có nguyên nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận