Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 333. Cẩu thế tử hắn đang cười! ( 4 càng )

Cũng may Trình Khanh chạy trốn nhanh.
Hai tỳ nữ phủ công chúa sợ chính mình bị huyện chúa quở trách, không làm tốt sai sự, sau khi thấy Nhu Gia thêm mắm thêm muối miêu tả ác hình ác trạng của Trình Khanh.
Nghe nói Trình Khanh lấy khăn gấm bên người Tiêu Vân Đình lau bùn đế giày, Nhu Gia hận không thể một đao bổ Trình Khanh.
"Nhãi ranh, ngươi dám!"
Nhu Gia lập tức muốn gọi người bắt Trình Khanh tới, Trình Khanh không phải đã dùng khăn gấm đi lau đế giày sao? Đợi nàng bắt được Trình Khanh, thế nào cũng phải bắt Trình Khanh dùng miệng đi liếm sạch đế giày!
Nhu Gia nổi trận lôi đình, bọn tỳ nữ đau khổ khuyên bảo.
Không nghĩ tới huyện chúa sẽ tức giận thành như vậy.
Nếu huyện chúa thật sự bắt Trình tặc tới liếm đế giày, sự tình liền nháo lớn.
Trình tặc kia tuy là tiểu tử hương dã, rốt cuộc cũng là con cháu trong gia tộc lớn, lại là trung thần, sao có thể chịu nhục như vậy?
Việc này cùng ức hiếp quý nữ nhà ai không giống nhau, mâu thuẫn giữa nữ quyến là việc hậu trạch.
Đã là việc hậu trạch, vậy có thể việc lớn biến nhỏ, việc nhỏ biến không.
Trình tặc lại là người có công danh đọc sách.
Công danh tú tài tuy nhỏ, kia cũng là công danh, được tán thành là sĩ lâm. Nếu huyện chúa kêu một tú tài liếm đế giày, tú tài này nghe lời làm theo sẽ bị toàn bộ giới sĩ lâm khinh bỉ, nếu hắn thà chết chứ không chịu khuất phục…… Đó chính là tranh tranh khí khái, sĩ lâm Đại Ngụy đều phải che chở Trình tặc, gây phiền toái cho huyện chúa.
Huyện chúa có phiền toái, hoàng đế và Trưởng công chúa sẽ giải quyết tốt hậu quả, nhưng tỳ nữ hầu hạ như các nàng liền thảm!
Hai tỳ nữ trắng mặt liều mạng ngăn trở, cuối cùng vẫn phải dọn ra Tiêu Vân Đình, mới làm Nhu Gia huyện chúa đánh mất ý niệm.
"Ta đây là giữ gìn Đình biểu huynh, nếu hắn biết vật tùy thân của chính mình bị người giày xéo, cũng sẽ không cao hứng!"
Nhu Gia nói như vậy nhưng vẫn chần chờ, hai tỳ nữ thừa thắng xông lên, cười khanh khách nịnh hót Nhu Gia: "Kia cũng đều đã có thế tử ra mặt khiển trách Trình tặc, tâm ý của huyện chúa, thế tử lại không phải không biết, ngài cũng nên tin tưởng thế tử, giao sự tình cho thế tử làm nha."
Nhu Gia miễn cưỡng bị lý do này khuyên lại.
Thái độ của Đình biểu ca đối với nàng vừa mới trở nên thân cận, nàng cũng không thể phá hư hình tượng của chính mình ở trong lòng Đình biểu ca.
Nàng trước nhìn xem Đình biểu ca sẽ làm sao, lại quyết định muốn tự mình thu thập Trình tặc hay không!
Sự tình phát sinh ở địa bàn Tiêu Vân Đình, làm sao có thể giấu diếm được Tiêu Vân Đình.
Trình Khanh rời đi, Tiểu Kế cuối cùng cũng có thể tự do đi lại ở thôn trang.
Lần này nàng bẩm báo sự tình phát sinh trước thôn trang, thành thành thật thật không dám mang lên cảm xúc cá nhân, cũng không có thêm mắm thêm muối.
Nhưng nói đến Trình Khanh lấy khăn gấm lau đế giày, nội tâm Tiểu Kế cũng cực kỳ phẫn nộ.
Trình Khanh sao dám?
Nếu nói Nhu Gia đối với Tiêu Vân Đình là ái mộ, tỳ nữ Tiểu Kế này liền hoàn toàn coi Tiêu Vân Đình là bầu trời trên đỉnh đầu, không dung được người khác nửa phần hèn hạ với Tiêu Vân Đình!
Thế tử đã biết ác hình ác trạng của Trình Khanh kia, tổng sẽ không hề coi trọng Trình Khanh nữa đi?
Thế tử là người có thù tất báo, không dung được người khác mạo phạm, tuyệt không sẽ cho phép hành vi bất kính như vậy của Trình Khanh……nội tâm Tiểu Kế dâng lên nồng đậm chờ mong.
Nhưng nàng đợi đã lâu cũng chưa chờ được Tiêu Vân Đình bạo nộ.
không nhịn được nâng đầu lên một cái, lại nhìn thấy tươi cười trên mặt Tiêu Vân Đình.
Tiểu Kế nhất thời sửng sốt.
Hoàn toàn phản ứng không kịp.
Tươi cười như vậy xuất hiện ở trên mặt thế tử, là cực kỳ hiếm thấy!
"Ngài, ngài không tức giận sao? Trình Khanh kia——"
Tiểu Kế tin tưởng, nếu thế tử thân thủ tặng một chiếc khăn gấm cho Nhu Gia huyện chúa, thiên chi kiêu nữ được hoàng thượng sủng ái cũng sẽ thấp hèn cúi đầu vui mừng khôn xiết tiếp nhận khăn gấm từ trong tay thế tử, sau khi trở về khả năng còn muốn dâng hương tắm gội mới lấy khăn gấm ra ngắm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận