Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1361. Bại lộ liền bại lộ đi

Trình Khanh cho rằng nàng không ngủ được, trên thực tế mí mắt nàng dính vào cùng nhau liền không mở ra nổi nữa.
Nhưng ngủ không yên ổn, trước sau vẫn lo lắng việc Tề quân muốn công thành.
Hôn hôn trầm trầm, Trình Khanh làm giấc mộng.
Nàng mơ thấy chính mình mở họp ở công ty.
Trong công ty, nhóm nguyên lão cũng không phục nàng, cảm thấy nàng là một nữ nhân, không nên để nàng kế thừa gia nghiệp Trình gia, luôn tìm phiền toái cho nàng, cho nên ‘ Trình Tinh ’ sinh hoạt cũng không nhẹ nhàng.
Nàng sống thật sự mệt, đồng dạng cũng thực phong phú sung sướng, bảo nàng không tranh không đoạt, làm một bạch phú mỹ chỉ biết tiêu tiền, nàng không muốn.
Hơn nữa, mệt cùng sinh hoạt sau khi xuyên qua tính là gì nha.
Sau khi xuyên qua mới là sống đến ‘bộ bộ kinh tâm’, ngay cả ngủ cũng không yên ổn.
Một âm thanh hỏi Trình Khanh, "Ngươi nguyện ý trở về không?"
Nguyện ý trở về không?
Trở lại sinh hoạt trước kia của ngươi, đi làm ‘ Trình Tinh ’.
Chỉ cần nàng đáp ứng âm thanh kia……
Nhưng nàng không nghĩ đi trở về.
Dù Đại Ngụy nam tôn nữ ti.
Dù nàng sẽ phải nữ giả nam trang mãi mãi.
Nhưng Đại Ngụy dù không tốt, cũng có một chút tốt: Nơi này có rất nhiều người để ý nàng, cần nàng.
Hiện tại nàng không thể trở về, ném xuống tất cả mọi người Tần An.
"Ta không muốn."
Trình Khanh ở trong mộng hô vài tiếng, sau đó nàng liền cảm giác được lay động kịch liệt.
Vừa mở mắt, liền nghe được tiếng chém giết.
Hóa ra là Hồ huyện thừa lay tỉnh nàng!
Trình Khanh một chút liền ngồi dậy, "Man nhân lại công thành?"
Hồ huyện thừa gào khóc: "Đại nhân, không phải man nhân công thành, là viện quân tới!"
—— viện quân tới!
Trình Khanh ghé vào trên tường thành, lấy kính viễn vọng tự chế nhìn, quả nhiên là viện quân tới.
Trình Khanh liên tiếp nói mấy chữ tốt.
"Binh lực còn thừa của Tần An, ra khỏi thành phối hợp với viện quân!"
Trình Khanh giao đãi xong chuyện này liền hôn mê.
Hồ huyện thừa thấy sắc mặt nàng ửng hồng, sờ sờ trán nàng, độ nóng kia làm Hồ huyện thừa nhảy dựng.
"Đại nhân sốt cao!"
Là Hà Uyển nhanh chóng quyết định đưa Trình Khanh về huyện nha.
Tiểu Bàn không ở Tần An, Trình Khanh sốt thành như vậy, cần đại phu bắt mạch kê dược.
Độc của Trình Khanh đã giải, nếu mời đại phu bắt mạch, đó chính là mạch tượng nữ tử.
Hà Uyển lại không làm được sự tình ác độc, sau khi đại phu xem bệnh cho Trình Khanh xong, liền diệt khẩu đại phu…… Mời đại phu, bí mật của Trình Khanh sẽ thêm một người biết.
Hà Uyển chần chờ.
Cuối cùng là Liễu thị đánh nhịp mời đại phu: "Uyển nương, bá mẫu chỉ mong tiểu lang còn sống."
Bại lộ liền bại lộ đi.
Trình Khanh làm quan quá mệt mỏi.
Nếu người khác biết bí mật này, muốn Hoàng Thượng xử trí Trình Khanh, vừa lúc nhân dịp để Trình Khanh lui ra ngoài.
Liễu thị bất chấp việc gì khác, thấy Trình Khanh sốt đỏ bừng mặt, Liễu thị chỉ nghĩ làm hài tử của chính mình tồn tại!
Trình Khanh bị bệnh, mời đến chính là đại phu tốt nhất huyện Tần An.
Đại phu vừa bắt mạch, còn tưởng rằng chính mình đã khám sai.
Đại phu đầu tiên là khó có thể tin, tiện đà run rẩy.
Đại phu muốn nói cái gì đó, vừa quay đầu phát hiện Liễu thị và Hà Uyển đều lẳng lặng nhìn hắn, Hà Uyển đã có khí độ của đại thương nhân, Liễu thị mặt vô biểu tình, mang ra cái giá của cáo mệnh phu nhân:
"Đồng đại phu, ngươi có thể trị khỏi bệnh cho tiểu lang không?"
Đồng đại phu run rẩy vai, quỳ trên mặt đất đập đầu.
"Tiểu nhân trước kê phương thuốc, đại nhân sốt cao có thể lui, tự nhiên cát nhân thiên tướng."
Liễu thị không nói chuyện, Hà Uyển gằn từng chữ một: "Từ khi có chế độ khoa cử nhập sĩ, đại nhân là Trạng Nguyên ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’ đầu tiên, tiên đế coi là điềm lành văn khôi, vì coi trọng đại nhân, mới có thể để đại nhân tới Tây Bắc mài giũa. Tân hoàng đăng cơ, cùng đại nhân là tương giao tâm đầu ý hợp, mấy lần muốn giữ đại nhân ở kinh thành, đại nhân lại vẫn trở về Tây Bắc, chỉ vì đại nhân không bỏ xuống được bá tánh Tần An. Viện quân ngoài thành đang chiến đấu cùng man nhân, không biết là Nghiệp Vương hay Du tướng quân lãnh quân, lại nói tiếp, Vương gia luôn luôn coi trọng đại nhân, Du tướng quân thậm chí còn là đồng môn của đại nhân ngày xưa…… Đồng đại phu, ngươi biết nên làm như thế nào đi?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận