Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1342. Tuyển chọn nữ quan

Bọn họ không phải Thái Hậu, không nắm giữ tin tức, không thể tưởng được địa phương khác, chỉ nghĩ là tân hoàng ngượng ngùng vi phạm lời hứa chính mình ba năm không lập hậu, dùng hình thức "Tuyển chọn nữ quan " để lấp đầy hậu cung.
Không nạp phi, cũng là quân dự bị của hậu phi.
Chẳng qua các hoàng đế khác tuyển hậu cung coi trọng phẩm mạo, tân hoàng nhìn trúng tài học mà thôi.
Cũng không có gì hiếm lạ.
Những gì tân hoàng đã trải qua vốn đặc biệt, từ trước đến nay, đều không có Trạng Nguyên làm hoàng đế.
Đây thật là một hiểu lầm kỳ diệu.
Thái Hậu còn chờ các triều thần phản đối, các triều thần lại tranh thủ muốn nhét tiểu nương tử vào trong hoàng cung làm nữ quan.
Đánh chủ ý chính là gần quan được ban lộc.
Thái Hậu: "…… Ha hả."
Thái Hậu mặc kệ, càng không ai ngăn cản Mạnh hoài cẩn. Bố cáo tuyển chọn nữ quan rất nhanh dán đầy phố lớn ngõ nhỏ kinh thành, lại được đưa đến các châu phủ Đại Ngụy.
Khi công báo được đưa đến Tây Bắc, Trình Khanh thật lâu sau đều không có nói chuyện, nhìn đi nhìn lại công báo.
Trình Khanh đưa công báo cho Hà Uyển xem.
"Uyển nương, đây là cơ hội, nếu nữ công dệt phường có người muốn khảo, bảo các nàng cứ việc tới tìm ta."
Hà Uyển cũng lật qua lật lại công báo xem, cười nói: "Ngay cả ta cũng có vài phần động tâm."
Nếu không phải huyện Tần An còn có một đống sự tình cần quản, Hà Uyển thật đúng là muốn thử xem.
Nàng cũng biết chữ!
……
Lan Châu.
Du Hiển nhìn công báo mới nhất, nói thầm một câu "Nhanh như vậy".
"Đại nhân, cái gì nhanh?"
Cốc Hoành Thái thấu đi lên, Du Hiển ném công báo cho hắn: "Ngươi đi hỏi Tiểu Bàn, nhóm tiểu nha đầu đưa đi y quán của nàng, có thích hợp học y hay không, nếu không thì đón trở về cho ta."
Cốc Hoành Thái khó hiểu, đón trở về làm gì?
Nhưng có thể có cơ hội nói chuyện cùng Tiểu Bàn, Cốc Hoành Thái vẫn vui vẻ rời đi.
Đi đến nửa đường, Cốc Hoành Thái mới xem rõ ràng công báo.
Tuyển chọn nữ quan, đón nhóm tiểu nha đầu về…… Du đại nhân có phải nghĩ quá xa hay không?!
Cốc Hoành Thái đến y quán đón người, hắn không quang minh chính đại đi vào, mà lén lút ở bên ngoài y quán xem.
Cốc Hoành Thái ở trên tường nhìn vào trong phòng, Tiểu Bàn đang mang theo bọn học sinh đọc y kinh.
Một đám đầu nhỏ, đi theo Tiểu Bàn rung đùi đắc ý đọc, âm thanh đọc sách lanh lảnh sẽ làm người hiểu lầm đây là một gian học đường.
Ừm, vốn dĩ cũng là một gian học đường, học đường thuộc về y giả.
Tiểu Bàn trong học đường không tiếu lệ như bình thường, mà có một cỗ trầm tĩnh và đại khí.
Mặc kệ là Tiểu Bàn nào, đều làm Cốc Hoành Thái không rời được mắt, hắn rất nhanh liền say mê trong đó.
"Có cửa không đi lại trèo tường, lén lút còn ra thể thống gì!"
Dưới chân tường truyền đến một tiếng gầm lên.
Mã lão đại phu râu tóc bạc trắng tay xách theo quải trượng gõ đầu Cốc Hoành Thái, lão gia tử đã một phen tuổi, còn trèo lên trên cây thang, giơ quải trượng gõ hắn, Cốc Hoành Thái không thể trốn, sinh sôi ăn mấy gõ.
"Ai, ngài nhẹ chút, cẩn thận ngã!"
"Đánh chết tiểu tặc ngươi!"
Mã lão đại phu càng già càng dẻo dai, gõ cho Cốc Hoành Thái chạy vắt giò lên cổ.
Khúc nhạc đệm này ngắt quãng lớp học của Tiểu Bàn, nàng thoáng nhìn một đạo thân ảnh nhanh chóng biến mất ở đầu tường, thấy mấy dược đồng đỡ lão gia tử xuống thang, chạy nhanh ném sách y xuống đi ra ngoài.
"Sư phụ lại trèo lên cao?"
Mã lão đại phu yếu ớt, "…… Hoạt động….hoạt động gân cốt."
Tiểu Bàn dìu hắn ngồi xuống, châm trà cho lão gia tử, "Tên ăn chơi kia thích trèo tường thì cứ để cho hắn trèo, bị đồ đệ bắt được sẽ thu thập hắn, sư phụ mỗi lần đều chính mình đánh người, có mệt hay không?"
Tiểu Bàn nói chuyện sang sảng, trong mắt Mã lão đại phu đều là yêu thương, đầy miệng đáp: "Được được được, lần sau để lại cho ngươi đánh."
Trong miệng nói như vậy, trong lòng lại không nghĩ như vậy.
Tên cuồng đồ kia chính là vì Tiểu Bàn mà đến, bị Tiểu Bàn đánh, trên người kêu lên đau đớn, không chuẩn trong lòng còn sướng muốn chết.
Há có thể để tên cuồng đồ tâm tưởng sự thành?!
Hừ, bọn chuột nhắt nhát gan, đừng tưởng rằng lão nhân ta không nhìn ra tâm sự của bọn chuột nhắt, nếu thật có lòng, quang minh chính đại tới cầu thân cũng không chết được!
Mã lão đại phu đau lòng Tiểu Bàn không có trưởng bối làm chủ, hạ quyết tâm sẽ thay Tiểu Bàn tìm kiếm một mối hôn sự tốt.
Mã lão đại phu uống trà, nhìn tên cuồng đồ rũ mắt tiến vào từ cửa lớn, hận không thể dùng nếp nhăn trên mặt kẹp chết tên cuồng đồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận