Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 476. Trạng Nguyên mầm đặc thù đãi ngộ ( 4 càng )

Tế Tửu Quốc Tử Giám chỉ là quan tứ phẩm, nhưng lại là hiệu trưởng của học phủ này!
Quan chức của Tế Tửu không lớn, lại cũng đủ thanh quý, ngay cả con cháu quan lớn huân quý, thấy Vương Tế Tửu đều phải thành thành thật thật vấn an.
Tiểu nhi tử Tĩnh Ninh Bá thấy Vương Tế Tửu, cũng thấy Mạnh Hoài Cẩn, càng nhận ra Đổng Kính Thu.
Như vậy, đi ở giữa ba người này, chính là Trình Khanh?
Một tiểu tử dáng người đơn bạc mặt vàng như hắn cũng dám trêu chọc Nhu Gia huyện chúa, là vô tri cho nên không sợ, Giải Nguyên xuất thân từ địa phương nhỏ, đầu óc chỉ có một cây gân đi?
Nhưng, vẻ mặt tươi cười của Vương Tế Tửu kia lại là sao.
Chẳng lẽ Mạnh Hoài Cẩn đã lợi hại đến mức ngay cả Vương Tế Tửu cũng đi vuốt mông ngựa?
Du Tam cũng có vài phần giật mình, Trình Khanh nhanh đi chiêu số Vương Tế Tửu?
Không đúng, Vương Tế Tửu rất cổ hủ, không phải người dễ lấy lòng như vậy.
Trình Khuê và Chu Hằng đều khó hiểu.
Nhi tử Tĩnh Ninh Bá cũng không nghĩ ra, Vương Tế Tửu chẳng lẽ là điên rồi, nhìn hắn cười ra nếp gấp, ngay cả mặt mũi Tế Tửu cũng từ bỏ!
Vương Tế Tửu đương nhiên không điên.
Hắn cười cũng thiệt tình.
Vương Tế Tửu còn không cần lấy lòng Mạnh Hoài Cẩn, hắn đối với Trình Khanh nhiệt tình như vậy, chỉ vì Mạnh Hoài Cẩn nói với hắn một câu ——
Mạnh Hoài Cẩn không cầu Vương Tế Tửu chiếu cố Trình Khanh.
Hắn thậm chí không đề cập đến việc Quốc Tử Giám có người muốn nhằm vào Trình Khanh, chỉ là khi Vương Tế Tửu nói lên việc Trình Khanh khảo trúng Giải Nguyên, Mạnh Hoài Cẩn nhẹ nhàng bâng quơ chêm vào một câu:
"Giải Nguyên sư đệ có một điểm chung với ta, khie chúng ta còn ở thư viện Nam Nghi làm đồng môn, nhóm phu tử đều nói tư chất của Trình sư đệ so với ta còn tốt hơn."
Sao?
Lúc ấy ánh mắt Vương Tế Tửu liền thay đổi, trong miệng nói Mạnh Hoài Cẩn quá khiêm tốn, lại không nhịn được trò chuyện thêm vài câu cùng Trình Khanh.
Sau khi hỏi rõ ràng, biết Trình Khanh là Thái Bình năm 6 mới bắt đầu chuyên tâm ra sức học hành tứ thư ngũ kinh, nếp nhăn trên mặt Vương Tế Tửu liền không chịu bản nhân hắn khống chế, phía sau tiếp phía trước hướng tới Trình Khanh nở rộ.
Thái Bình năm 6 bắt đầu học, Thái Bình năm chín liền trúng cử, trở thành Giải Nguyên một tỉnh.
Mạnh Hoài Cẩn thật đúng là không phải khiêm tốn quá mức, tư chất của Trình Khanh, không nói ở phía trên Mạnh Hoài Cẩn, ít nhất cũng không thua kém với Mạnh Hoài Cẩn.
Mạnh Hoài Cẩn là tư chất gì?
Là tư chất Trạng Nguyên!
Ngoại trừ thi hội, phàm là khoa cử khảo thí Mạnh Hoài Cẩn đã từng tham gia, hắn đều là đứng đầu.
Chỉ kém một chút, Đại Ngụy liền phải ra một điềm lành khoa khảo ‘ trúng liền sáu nguyên ’, nghe nói sau khi Hoàng Thượng ở trên Kim Loan Điện khâm điểm Mạnh Hoài Cẩn làm Trạng Nguyên, biết được Mạnh Hoài Cẩn từ huyện thí đến thi hương đều đứng đầu, duy độc thi hội mất khôi thủ, còn sai người mang bài thi hội của Mạnh Hoài Cẩn đến ngự tiền tự mình xem duyệt.
Sau khi xem xong, Hoàng Thượng cũng tiếc nuối, nói Mạnh Hoài Cẩn xứng với danh ‘ Hội Nguyên ’.
Nhưng xứng với danh Hội Nguyên, lại cố tình không được làm Hội Nguyên, trong lòng Hoàng Thượng cũng tiếc nuối.
Thi hội đã sớm yết bảng, tuy là thiên tử cũng không tiện hạ chỉ sửa lại danh hiệu ‘ Hội Nguyên ’ cho Mạnh Hoài Cẩn.
Đáng tiếc điềm lành trúng liền sáu nguyên.
Có một cái điềm lành như vậy, thuyết minh Đại Ngụy là thái bình thịnh thế, văn hoa diệu thế, quan chủ khảo thi hội thế nhưng không có ánh mắt như vậy!
Quan chủ trì thi hội của Mạnh Hoài Cẩn, bởi vậy mà có hơn nửa năm không được Hoàng Thượng muốn thấy, chỉ cần dâng sớ, Hoàng Thượng nhất định phải chọn ra chút tật xấu.
Nếu tư chất của Trình Khanh giống Mạnh Hoài Cẩn, Vương Tế Tửu không mong nàng có thể vượt qua thành tựu ‘ trúng liền sáu nguyên ’ của Mạnh Hoài Cẩn, nhưng ở sang năm bắt lấy Trạng Nguyên, có phải có hy vọng hay không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận