Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1145. Thâm chịu kính yêu Tiêu thế tử?

Trình Khanh cười tự giễu, "Nhưng thuốc viên như vậy, ta đã ăn vào mười mấy viên, vẫn còn sống."
Lão đại phu nói, vậy chứng minh thân thể Trình Khanh ban đầu đã có vấn đề rất lớn, thuốc viên này chính là dựa theo thể chất nàng tới phối trí, nàng có thể ăn, người khác lại không thể ăn.
Thấy cảm xúc Trình Khanh hạ xuống, lão đại phu thương tình, lại đề cử mấy danh y Tây Bắc cho Trình Khanh.
Trình Khanh có thể như nguyện tìm được người hay không, lão đại phu cũng không thể bảo đảm.
Lão đại phu muốn nhích người đi Lan Châu!
Lan Châu so với huyện Tần An Trình Khanh muốn tới nhậm chức còn xa hơn một chút, Trình Khanh đến huyện Tần An đều còn phải đi mười ngày, lấy tuổi của lão đại phu, muốn đi đến Lan Châu sợ sẽ phải tốn hơn một tháng.
Lan Châu hiện tại là khu vực hai quân giao chiến, Trình Khanh đi huyện Tần An nhậm chức còn kinh hãi run rẩy, lão đại phu lại muốn đi đến Lan Châu càng nguy hiểm hơn, dược đồng không biết đã khuyên bao nhiêu lầm, người nhà của lão đại phu cũng phản đối.
Trình Khanh có nghi hoặc trong lòng, không biết lão đại phu vì sao lại kiên trì như vậy.
Lão đại phu cùng dược đồng thu thập y rương, thuận miệng nói: "Bởi vì thế tử Nghiệp Vương ở Lan Châu, lão hủ mới muốn đi. Lão hủ nghe người ta nói Tiêu thế tử bệnh quấn thân lâu, không còn mấy năm thọ mệnh để sống, muốn đi Lan Châu bắt mạch cho Tiêu thế tử, lão hủ tuy rằng y thuật nông cạn, làm nghề y nhiều năm cũng tích lũy được một chút cách hay điều trị, dù cho không thể nhổ bệnh căn cho Tiêu thế tử, có thể làm thân thể Tiêu thế tử tốt hơn một chút, lão hủ liền cảm thấy mỹ mãn!"
Đây là một lão nhân tự mang lương khô, không vì thù lao, một phen tuổi tác còn muốn bôn ba đi Lan Châu xem bệnh cho Tiêu Vân Đình.
Lấy lập trường của Trình Khanh tới nói, Tiêu Vân Đình lòng dạ thâm trầm, giỏi về tâm kế, là người cần phòng bị.
Nhưng đối với bá tánh Tây Bắc mà nói, Tiêu Vân Đình là thế tử phủ Nghiệp Vương, là anh hùng khi đại quân Agoura xâm lấn, kéo bệnh thể từ kinh thành chạy về Tây Bắc, bảo hộ Tây Bắc không bị dị tộc xâm lấn.
Một mạch phủ Nghiệp Vương, ở Tây Bắc rất được dân tâm, khó trách cẩu hoàng đế phòng bị phủ Nghiệp Vương như vậy, sớm đưa Tiêu Vân Đình đến kinh thành làm con tin!
Trình Khanh nghĩ nghĩ, hỏi lão đại phu có nguyện ý cùng nàng lên đường hay không, chờ nàng tới huyện Tần An, lão đại phu lại tiếp tục đi về phía tây.
Lão đại phu không suy xét nhiều liền đồng ý.
Khi lão đại phu về nhà thu thập hành lý, Tiểu Bàn thực mê mang: "Thiếu gia, thật là kỳ quái, người nơi này thực thích Tiêu thế tử!"
Bên người Tiêu Vân Đình có tỳ nữ hư như Tiểu Kế, ở trong lòng Tiểu Bàn tự nhiên không phải là người tốt.
Đồng dạng, Tiểu Bàn cũng không nghĩ ra vì sao Hoàng Hậu nương nương thoạt nhìn tốt như vậy, lại có lui tới cùng đám người Chương tiên sinh, Trình Khanh giải thích cho nàng đây là "theo như nhu cầu", nhưng Tiểu Bàn vẫn canh cánh trong lòng.
Về phần sự tình Tiêu Vân Đình ở Tây Bắc được bá tánh kính yêu, Trình Khanh nói là "lập trường không giống nhau", Tiểu Bàn vẫn còn đang cân nhắc cách nói này, Trình Khanh lại nói chính mình mời lão đại phu đồng hành, cũng vì suy xét cho Tiểu Bàn: "Nếu ngươi lưu tại kinh thành, vốn dĩ có thể đi ngự y viện học y, lại muốn đi theo ta đến Tây Bắc chịu khổ, vậy ngươi ở Tây Bắc bắt đầu học tập đi."
Tiểu Bàn bị Trình Khanh nói động tâm.
Thiếu gia sẽ không hại nàng, thiếu gia bảo nàng học y, nàng sẽ học!
Nếu nàng học được nhanh, có thể giải độc giúp thiếu gia, vậy thì thật tốt quá.
Dân phong Tây Bắc bưu hãn, đối với nữ tử ngược lại xem trọng hơn một chút, đừng nói nữ tử muốn học y, ngay cả nữ tử làm cướp cũng có, Tiểu Bàn cả ngày vây quanh vị lão đại phu họ Mã, toát ra ý tưởng muốn học y, Mã đại phu cũng không đuổi Tiểu Bàn đi, chỉ tỏ vẻ hoài nghi:
"Trước khi học y cần học dược, dược đồng bên người lão hủ, đi theo lão hủ đã 5 năm, nhớ tên dược, đọc phương thuốc, đọc sách y, đến nay còn chưa thể xuất sư làm đại phu. Lão hủ cùng thiếu gia nhà ngươi chỉ kết bạn đồng hành mười ngày, ngươi nói ngươi có thể học được bao nhiêu?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận