Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 288. Gì, lão viên ngoại du ngoạn giải sầu đi? ( thêm )

Ngũ lão gia không muốn tranh luận cùng quả tẩu, gọi phụ tử Trình Hành tới thoá mạ:
"Tộc quy đã viết, con cháu Trình thị 40 tuổi không có con mới được nạp thiếp, Trình Hành ngươi mới bao lớn, nếu ngươi nạp người thiếp này, lão phu cũng không thể bao che ngươi! Mau xử lý việc này cho tốt, đừng có làm Trình thị hổ thẹn!"
Trình Hành là hai mặt bị khinh bỉ.
Ngũ lão gia không cho hắn nạp thiếp, chính hắn cũng lấy làm hổ thẹn nếu nạp Hồng Nương tử, cũng không tưởng nạp thiếp.
Nhưng Hồng Nương tử muốn chết muốn sống đòi vào cửa, lấy ân cứu mạng áp chế, Lý tri huyện lại nghiêng về phía Hồng Nương tử…… Trình Hành tưởng hô to chính mình quá khó khăn, nam nhi có nước mắt nhưng không dễ rơi, một thiếu niên khí phách hăng hái, hai ngày này lại bị biến cố bức cho rơi lệ cuồn cuộn, ủy khuất lại phẫn nộ:
"Thúc gia, đây là Trình Khanh muốn chỉnh cháu, ngài cần phải làm chủ cho cháu, người làm Trình thị hổ thẹn rõ ràng là Trình Khanh, là hắn tìm Hồng Nương tử tới hãm hại cháu……"
Trình Hành khóc ô ô ô, Ngũ lão gia quả thực coi như không thấy.
"Im miệng! Đang yên đang lành, Trình Khanh vì sao phải hãm hại ngươi? Hắn mới bao lớn, năm trước vừa mới trở lại Nam Nghi, hắn muốn hại ngươi, cũng cần phải có bản lĩnh mới được!"
Sự tình là Trình Khanh làm, Ngũ lão gia đương nhiên biết.
Nhưng Ngũ lão gia lại không ngốc, không thừa nhận trước mặt phụ tử Trình Hành.
Không phải Trình Khanh sao?
Chỉnh sự kiện, chỉ có Trình Khanh nhảy nhót lung tung tích cực nhất, cùng Thôi Ngạn, Chu Hằng hai kẻ xướng người hoạ, làm đồ đĩ kia có cơ hội ăn vạ hắn!
Sự tình rơi xuống nước cũng thật sự quái lạ.
Trình Hành nhận định là Trình Khanh phá rối, một ngày trước cãi nhau cùng Trình Khanh ở thư viện, ngày hôm sau liền gặp gỡ loại sự tình xui xẻo này, quả thực trùng hợp không phù hợp với lẽ thường!
Thấy nhi tử bị hai ba câu của Ngũ lão gia nói cho dao động phán đoán, cha Trình Hành thập phần hụt hẫng:
"Sự tình khẳng định là Trình Khanh làm, về phần hắn vì sao làm như vậy, ta đảo có suy đoán: Khi đi Tuyên Đô viện thí, Hành ca và Trình Khanh náo loạn mâu thuẫn, Trình Khanh liền nhìn Hành ca không vừa mắt. Chuyện giữa hai huynh đệ có thể tự giải quyết, Trình Khanh không nên giúp đỡ người ngoài tới đối phó Hành ca…… Trình Khanh có thiên phú đọc sách, Ngũ thúc cưng hắn hẳn là, nhưng hành vi Trình Khanh như vậy là ăn cây táo, rào cây sung, quyết không thể nuông chiều!"
Ngũ lão gia sinh sôi bị làm cho tức mà cười.
Thủ đoạn chụp mũ thực thành thạo.
Nhưng mà chỗ dựa sau lưng phụ nhân giang hồ kia là ai, trong lòng đại phòng cũng hiểu rõ.
Không suy nghĩ biện pháp cùng Hà lão viên ngoại giải hòa, ở chỗ này kéo lấy một tiểu bối không bỏ, chẳng phân biệt chính yêu và thứ yếu mà làm việc.
"Hai cha con các ngươi là khờ thật hay là giả, nói Trình Khanh đang chơi xấu, các ngươi có chứng cứ không? Nếu có chứng cứ, không ngại đi trình lên cho Lý tri huyện. Trình Khanh xúc phạm luật pháp, Lý tri huyện phán như thế nào thì chấp hành như thế, lão phu tuyệt không nhúng tay! Không chứng cứ sao? Không chứng cứ liền đừng tới khó xử lão phu, người Hành ca đắc tội đến tột cùng là ai, thật muốn lão phu vạch trần chỉ rõ thì hai cha con các ngươi mới có thể đình chỉ lừa mình dối người sao?"
Biểu tình của hai cha con Trình Hành đều không đẹp.
Trình Hành ánh mắt trốn tránh.
Rốt cuộc là tuổi còn nhỏ da mặt mỏng, sau khi bị Ngũ lão gia chọc thủng cảm thấy mất mặt.
Cha Trình Hành da mặt dầy hơn rất nhiều, nghe vậy thở dài thật sâu:
"Ngũ thúc, Hà gia tiểu nương tử rơi xuống nước, Hành ca nhảy xuống cứu người, ngài cần phải thừa nhận việc này hắn không có làm sai. không giống với Hành ca bị hãm hại, việc hắn cứu Hà gia tiểu nương tử chưa từng dự mưu, đứa nhỏ này một mảnh trái tim lương thiện đơn thuần, sau khi cứu Hà tiểu nương tử cũng không nói không phụ trách, một người chưa gả một người chưa cưới, lại lớn lên chung một phường, thật là nhân duyên tốt. Hành ca có thể làm tôn nữ tế của Hà lão viên ngoại, đối với trong tộc cũng không phải chuyện xấu……"
Bạn cần đăng nhập để bình luận