Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1284. Làm tư muối lái buôn!

Vinh sư huynh nhất định phạm vào sai lầm Trình sư không thể chịu đựng.
Mọi người không dám cầu tình, nghĩ đến ngày xưa rốt cuộc đã ăn nhiều chầu rượu của Vinh Cửu như vậy, có mấy người lá gan lớn, lén lút đi đưa Vinh Cửu rời đi.
Đối với những người này, Vinh Cửu cũng không cảm kích, đứng ở cửa thành huyện Tần An chửi ầm lên: "Cái gì Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, chính là ngụy quân tử mua danh chuộc tiếng, tính Vinh mỗ ta mắt bị mù, ngươi không thừa nhận ta là học sinh môn hạ, ta còn không nhận ngươi là lão sư!"
Mấy học sinh đến đưa tiễn cũng bị dọa sợ.
Hồ tiểu lang trộm hỏi Thiệu Bảo: "Giống như có hơi chút không thích hợp?"
Thiệu Bảo lắc đầu, "Ta không dám đi hỏi lão sư."
Vinh sư huynh khá tốt, thật là quá đáng tiếc.
Tin tức truyền tới lỗ tai Hà Uyển, tỳ nữ bên người Hà Uyển tương đối quen thuộc với Vinh Cửu, có hơi chút tiếc hận vì Vinh Cửu, đồng dạng là không nghĩ ra.
"Tiểu thư, ngài thật sự không cầu tình cho Cửu thiếu sao?"
Hà Uyển cười lắc đầu, "Ngốc cô nương, đây là chuyện tốt."
A?
Bị trục xuất sư môn sao lại là chuyện tốt.
Tỳ nữ khó hiểu.
Hà Uyển nghĩ thầm, Vinh Cửu khẳng định đã giải khai, Trình Khanh sẽ không vô duyên vô cớ trục xuất Vinh Cửu ra khỏi sư môn, đây là vì che giấu.
Vinh Cửu có con đường chính mình phải đi.
Đại bộ phận người cả đời đều sống mơ màng hồ đồ, không rõ chính mình muốn cái gì, Vinh Cửu còn trẻ tuổi như vậy, đã tìm được con đường chính mình muốn đi, đây tự nhiên là sự kiện rất tốt!
Thường nương tử không nghĩ tới chính mình sẽ trở thành quản sự.
Dệt phường mở lớp dạy chữ, số lượng chữ Thường nương tử nhớ được xa xa dẫn đầu, trong hơn tháng hai, phàm là chữ đã được dạy, thường nương tử lại có thể đều nhớ kỹ!
Hà Uyển thấy nàng ham học như vậy, truy vấn phương pháp học tập của nàng, để các nữ công khác tham khảo.
Thường nương tử cũng không có biện pháp đặc biệt linh hoạt nào, nàng có thể nhớ kỹ chữ, toàn dựa vào học bằng cách nhớ, chăm học khổ luyện, về phần động lực học tập, nói đến cũng không có gì hiếm lạ, Thường nương tử có ba hài tử, hài tử nhỏ nhất ba tuổi, lớn nhất đã bảy tuổi.
Nếu trong nhà có điều kiện, hài tử bảy tuổi đã sớm được đưa đi học đường vỡ lòng.
Đây không phải do không có điều kiện sao?
Thường nương tử vừa thấy dệt phường dạy viết chữ, chạy nhanh bắt được cơ hội liều mạng học, chính mình nhớ kỹ chữ, trở về mới có thể dạy cho hài tử.
Phụ mẫu yêu thương con, sẽ suy nghĩ sâu xa!
Cũng không phải mỗi nữ công dệt phường đều có theo đuổi như vậy, đại bộ phận nữ công thực vừa lòng với hiện trạng, cảm thấy có nơi đặt chân, có ăn, có thể lấy tiền công đã thực thỏa mãn.
Hà Uyển cũng không phải thực thất vọng, nhóm nữ công giống như là dê bò trong đàn, bị quy củ thế tục thuần hóa nhiều năm, quan niệm cố hữu cũng không phải một sớm một chiều là có thể thay đổi.
Sau khi khảo hạch, Hà Uyển cho Thường nương tử làm quản sự.
Nhóm nữ công không nghĩ tới Hà Uyển sẽ ở trong các nàng tuyển quản sự, Thường nương tử đoạt được thứ nhất, trở thành đối tượng nhóm nữ công hâm mộ, cũng tạo thành một tấm gương cho nhóm nữ công.
Muốn làm quản sự, nhất định phải biết chữ, nếu không, ngay cả hóa đơn cũng xem không hiểu, còn làm quản sự gì.
Đương nhiên, Thường nương tử chỉ làm tiểu quản sự, đại quản sự dệt phường không chỉ phải biết chữ nghĩa, còn phải biết gảy bàn tính, ghi sổ, nếu học được bản lĩn như vậy, liền có cơ hội làm đại quản sự, hoặc là đi cửa hàng dệt phường làm phòng thu chi, làm chưởng quầy.
Tin tức này vừa ra, nhóm nữ công lại ngóng trông dệt phường mở lớp dạy tính bàn tính và ghi sổ.
Nhóm nữ công ham học hỏi, các tiểu lão sư Trình Khanh phái đi có hơi chút hoảng.
Gảy bàn tính và ghi sổ, bản thân bọn họ cũng không biết, dạy như thế nào?
Bọn học sinh xin Trình Khanh giúp đỡ, Trình Khanh nghẹn cười: "Nếu không biết, vậy các ngươi đi học đi, dệt phường đều là một đám nữ tử cùng đường đáng thương, các ngươi nhẫn tâm làm các nàng thất vọng sao?"
Tự nhiên là không đành lòng.
Đều là hài tử choai choai, tuổi tác yêu cầu người khác tán thành nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận