Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 315. Khả năng biết chân tướng người ( 4 càng )

Quản gia muốn đưa Trình Khanh về nơi nghỉ, Trình Khanh lại hỏi quản gia muốn ngựa:
“Không cần, ta tưởng cùng Mạnh sư huynh ôn chuyện, thay ta dắt ngựa đến đây đi!”
Trình Khanh tuy rằng tuổi không lớn, quản gia lại không dám có lệ.
Đây chính là tiểu tam nguyên của tộc, vừa rồi ở trên linh đường ngay cả Thượng Thư đại nhân cũng dám cãi, quản gia không dám vuốt râu hùm —— Ngũ lão gia đến kinh thành, ngay cả cháu ruột cũng chưa mang, trong tộc nhiều con cháu như vậy chỉ dẫn theo một mình Trình Khanh, có thể thấy được rất coi trọng và yêu thích Trình Khanh.
“Khanh thiếu gia, bên ngoài lạnh như vậy, nơi nơi đều trụi lủi, không hoa cũng không cỏ, ngài tưởng cùng Mạnh Trạng Nguyên ôn chuyện, không bằng để tiểu nhân thế nhị vị an bài một địa phương thanh tĩnh ấm áp, cũng không chậm trễ chuyện của ngài……”
Mạnh Hoài Cẩn nhẹ nhàng gật đầu, Trình Khanh cũng không kiên trì.
Quản gia rất nhanh liền thu thập một phòng, mời Trình Khanh và Mạnh Hoài Cẩn đi qua, Trình Khanh học theo, cũng cưỡng chế bọn hạ nhân dời đi, còn mở rộng cửa sổ ra, ngăn chặn khả năng có người nghe lén.
Sau đó nàng đổ một ly trà cho Mạnh Hoài Cẩn:
“Dung cô cô mới mất, ta là cháu trai cũng muốn giữ đạo hiếu, chỉ có thể lấy trà thay rượu cùng sư huynh uống một bữa.”
Trình Khanh bày ra trận trượng như vậy, Mạnh Hoài Cẩn làm sao có thể không hiểu!
Uống lên trà Trình Khanh kính, hắn phải nói cho Trình Khanh chân tướng, ít nhất là những gì chính mình biết đến.
Mạnh Hoài Cẩn nhớ tới linh đường lạnh băng.
Nhớ tới phong hào rất là buồn cười của Trình Dung.
Nhớ tới trước khi rời đi Nam Nghi, Trình Dung đuổi theo thuyền của hắn, hỏi hắn vì sao trước khi làm Giải Nguyên không phản đối hôn sự, sau khi trở thành Giải Nguyên lại không đồng ý, hay bởi vì nữ nhi Trình thị không xứng với chí hướng rộng lớn của hắn, chậm trễ hắn với đến quý nhân…… Hắn muốn Trình Dung hết hy vọng, liền theo Trình Dung nói “Đúng vậy”, Trình Dung tát hắn một cái, mắng hắn là người nhu nhược.
“Mạnh Hoài Cẩn, ngươi hỗn đản, vì không cưới ta, ngươi ngay cả thanh danh vong ân phụ nghĩa cũng dám nhận, ngươi thật là xem thường ta, chẳng lẽ nhi lang tốt khắp thiên hạ đều đã chết sạch, Trình Dung ta nhất định phải gả cho ngươi sao?”
Trình Dung tát hắn một cái, không phải bởi vì hắn cự hôn, là cho rằng hắn coi thường nàng.
Hiện tại nghĩ đến, lời Trình Dung nói, hắn mỗi một chữ đều nhớ rõ.
Hắn cũng nhớ rõ bộ dáng khi Trình Dung cười rộ lên.
Tết Nguyên Tiêu năm Thừa Bình thứ ba, hắn đã gặp qua Trình Dung.
Nếu không phải…… Hắn và Trình Dung đã sớm thuận theo lệnh của cha mẹ, lời người mai mối kết làm vợ chồng.
Mạnh Hoài Cẩn nghĩ nghĩ liền thất thần, thẳng đến khi Trình Khanh nhẹ nhàng khụ một tiếng, Mạnh Hoài Cẩn mới nhớ tới Trình Khanh còn đang đợi hắn giải thích nghi hoặc.
“Mười bảy tháng trước, qua tết Nguyên Tiêu không đến hai ngày, Dung tiểu thư cùng Thượng Thư phu nhân tiến cung hướng Thái Hậu tạ ơn. Các nàng ở Thọ Khang Cung bồi Thái Hậu nói chuyện, sau khi rời khỏi Thọ Khang Cung, Thượng Thư phu nhân bị Thục phi nương nương phái người mời đi, Dung tiểu thư liền do cung nữ Thọ Khang Cung dẫn trở lại thiên điện Thọ Khang Cung chờ…… Sau đó Dung tiểu thư liền xảy ra chuyện ngoài ý muốn, một ngày kia đã xảy ra chuyện gì, Mạnh mỗ cũng không thể hiểu hết, mười tám tháng giêng, trong cung trả về xác chết của Dung tiểu thư, hoàng đế hạ chỉ hậu táng Dung tiểu thư, lại cho Dung tiểu thư thêm phong hào ‘ Nhu Bình ’.”
Mạnh Hoài Cẩn nói xong khựng lại, Trình Khanh ha hả cười lạnh:
“Sư huynh cũng cảm thấy phong hào ‘ Nhu Bình ’ này cực kỳ chói tai sao, ngươi nói chỉ là biểu tượng, Dung cô cô tử tuyệt không phải thương thế tái phát mà chết đúng hay không?”
Đương nhiên không phải!
Ánh mắt Mạnh Hoài Cẩn phát lạnh.
“Xác chết của Dung tiểu thư được nhập liệm ở trong cung, trả về Trình gia, trong cùng một ngày, trong cung xử lý không ít cung nhân, những người đã từng chứng kiến đều không thấy đâu, người dư lại dù cho biết chân tướng cũng tuyệt sẽ không nói ra miệng. Đáng tiếc người trong hoàng cung nhiều, nơi nào giấu được bí mật, Dung tiểu thư và thượng thư phu nhân trắng đêm chưa về, ở lại trong cung đêm hôm đó, ngự y cũng không được triệu vào khám!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận