Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 303. Xem ra chỉ có thể tự do yêu đương ( 3 càng )

Trình Khanh lựa chọn gánh nồi, nói chuyện cũng không có băn khoăn.
Nàng không cầu tỷ phu tương lai có tiền đồ, chỉ cần là người chung thủy còn không được sao?
Liễu thị bị nàng tức giận đến đau đầu, Trình Khanh dỗ rất lâu, Liễu thị còn tưởng đánh nàng, Trình Khanh vội vàng lui đi.
Nàng vừa ra tới, thấy nha đầu tham đầu tham não kia cũng muốn chạy, sắc mặt trầm xuống:
"Đứng lại, lén lút, ngươi học chính là quy củ gì?"
Nha đầu xin tha.
Trình Khanh hỏi nàng nghe lén nói chuyện là có ý tứ gì, nha đầu khụt khịt rớt nước mắt.
Trình Tuệ từ ven tường đi ra: "Tiểu lang, đừng làm khó dễ nàng, là tỷ bảo nàng nghe lén."
Nha đầu nhanh như chớp chạy tới phía sau Trình Tuệ.
Trình Khanh tuổi tuy nhỏ, ngày thường cũng không đánh chửi hạ nhân, nhưng hạ nhân trong nhà lại đều sợ hãi nàng, bởi vì mọi người đều minh bạch, Trình Khanh mới là gia chủ Trình gia, thiếu gia không đánh người không mắng chửi người, sinh khí có thể trực tiếp bán bọn họ đi, phu nhân và ba vị tiểu thư cũng không ngăn được.
Trình Tuệ không có trốn tránh, Trình Khanh cũng nói rõ:
"Đại tỷ tỷ, tỷ thật sự không nghĩ gả chồng sao, sai người đi ra ngoài tản lời đồn?"
Mặt Trình Tuệ đỏ lên, "Liên lụy tiểu lang bị mẫu thân quở trách, tỷ sẽ đi nói rõ với mẫu thân, những lời này thật là tỷ sai người tản đi."
Trình Khanh ngăn lại: "Thôi, kỳ thật đệ cũng nghĩ như vậy, mặc kệ ai làm tỷ phu của đệ, dám làm chuyện thực xin lỗi các tỷ, đệ đều không tha cho bọn họ. Mẫu thân dù sao cũng đã mắng đệ khựng lại, đại tỷ cần gì phải đi chủ động tìm mắng, đệ cũng chưa nói đại tỷ làm sai, chỉ là chúng ta muốn làm cái gì đều phải chú trọng phương pháp."
Muốn nhà trai vì đại nương tử từ bỏ quyền lợi phong lưu vậy phải làm nhà trai ý thức được ưu điểm của nàng.
Làm nhà trai cảm thấy, cưới ba tỷ tỷ của Trình Khanh, mặc kệ từ trên tình cảm hay là vật chất, không nạp thiếp không tìm thông phòng đều là đáng giá.
Trình Khanh không thích miễn cưỡng người khác, nàng muốn nhà trai cam tâm tình nguyện thỏa hiệp.
Nếu triều đình vì Trình gia sửa lại án xử sai, cộng thêm nàng trúng tam nguyên còn chưa đủ phân lượng, vậy không ngại để các tỷ tỷ lại chờ thêm hai năm.
Không, xác thực tới nói là đã hơn một năm.
Hiện giờ đã là cuối năm bảy Thái Bình, nếu hoàng đế không thay đổi niên hiệu, chờ đến mùa thu năm Thái Bình thứ chín, Trình Khanh có thể đi tham gia thi hương khảo cử nhân.
Nàng là cực tưởng bắt lấy một cái Giải Nguyên.
Chờ nàng thành Trình giải nguyên, ba tỷ tỷ cũng nước lên thì thuyền lên…… Nhưng Thái Bình năm thứ chín, nhị tỷ và tam tỷ còn được, đại tỷ đã hai mươi tuổi, như vậy có phải lại làm rớt một bộ phận đối tượng hay không?
Nữ tử hai mươi không gả là ế.
Nam tử tới hai mươi tuổi cũng nên cưới vợ.
Trình Khanh ưu sầu.
Qua năm, khi trở lại thư viện, nàng lại xem đồng môn, giống như mỗi người đều có thể làm tỷ phu của nàng, lại phảng phất mỗi người đều có khuyết điểm, Thôi Ngạn nói ánh mắt nàng dọa người, Trình Khanh xoay người đánh giá Thôi Ngạn:
"Làm ngươi tương lai không nạp thiếp không tìm thông phòng, thật sự khó như vậy?"
Di, đang êm đẹp lại nói cái này làm gì.
Thôi Ngạn thực nghiêm túc nghĩ nghĩ, "Nếu cùng thê tử cầm sắt hài hòa, kỳ thật không nạp thiếp cũng không có vấn đề gì, nhưng việc này phải là quyết định của chính ta, mà không phải là người khác bức ta làm như vậy, bị người ta dùng thế lực bắt ép cưỡng bách, ta từ sâu trong nội tâm liền rất kháng cự."
Là dạng nữ nhân gì mới có thể khiến hắn cả đời đều xem không ngán?
Thôi Ngạn lâm vào trầm tư.
Suy nghĩ nửa ngày, nếu thê tử tương lai vừa mỹ mạo vừa ôn nhu, lại có thể giống Trình Khanh, khiến hắn nhìn liền rất sung sướng, vậy không nạp thiếp không tìm thông phòng…… Giống như cũng được ha?
Thôi Ngạn nghĩ đến đây thật là tiếc hận, Trình Khanh lại không phải tiểu nương tử.
Bạn cần đăng nhập để bình luận