Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 950. Ngài tới đòi lấy thù lao? ( 1 càng )

Trước suy xét kết quả xấu nhất, phát hiện kết quả xấu nhất nàng có thể tiếp thu, lại nhìn quái lão nhân, Trình Khanh liền thấy không sao cả.
"Cho nên, ngài thật là người của đám cướp Trường Cân, đứng ở phía đối lập với triều đình?"
Trình Khanh xác nhận cùng quái lão nhân.
Nếu quái lão nhân là phản tặc, Trình Khanh phải nghĩ biện pháp khác để giải độc.
Trình Khanh nhận bổng lộc của triều đình lại cùng phản tặc lui tới, quá không có đạo đức chức nghiệp, huống chi lý niệm của nàng và đám cướp Trường Cân không hợp, đối với đám cướp Trường Cân thực phản cảm!
"Một đám tặc tử cũng xứng? Ngươi không cần hỏi, lão hủ không phải tới khuyên ngươi làm nghịch tặc, càng không giúp đám cướp Trường Cân dò hỏi quân tình!"
Quái lão nhân cười lạnh liên tục, Trình Khanh hoài nghi đối với hắn là một loại vũ nhục.
Trình Khanh lập tức châm trà đổ nước cho quái lão nhân, "Là ta không biết nói, ngài đừng nóng giận. Sau khi từ biệt ở kinh thành, chúng ta đúng lúc gặp lại ở huyện Ngũ Hà, ta khó tránh khỏi nghĩ nhiều, nếu ngài có việc khác, ta nhất định sẽ tận lực tương trợ."
Người ta cho nàng dược giảm bớt độc phát, lại thay đổi mạch tượng của nàng, trả giá nhiều như vậy, hiện tại đại khái là tới đòi lấy thù lao.
"Đưa tay tới đây."
Quái lão nhân xem mạch cho Trình Khanh xong, vừa lòng gật đầu: "Rất tốt, ngươi vẫn luôn nghe lời uống thuốc, chỉ cần ngươi vẫn luôn uống loại dược kia, ngay cả Biển Thước tái sinh cũng không bắt mạch ra ngươi là nữ, dược kia là độc, kiềm chế độc lúc trước ngươi trúng, ngươi hẳn đã phát hiện ra một ít biến hóa của chính mình."
Quái lão nhân nói tương đối hàm súc, Trình Khanh nháy mắt đã hiểu.
Mạch tượng thay đổi, thân thể của nàng lại bắt đầu phát dục, rốt cuộc cũng đã 17 tuổi!
Chưa tới nguyệt sự, đường cong thân thể lại dần dần rõ ràng, may mắn quan phục to rộng, nàng lại che lấp một chút cũng không chọc người hoài nghi.
Nhưng đường cong thân thể giấu ở trong quần áo có thể che lấp, yết hầu lại là lộ ra ở bên ngoài, Trình Khanh vẫn cần giải quyết tai hoạ ngầm này.
Quái lão nhân quả thực là con giun trong bụng nàng, cho Trình Khanh một cái hộp, bên trong chỉnh chỉnh tề tề bày một loạt chất keo, sờ lên lạnh lạnh, xúc cảm cực giống da thịt người…… Trình Khanh nhìn nhìn hình dạng, thử cầm lấy một cái để lên chỗ yết hầu, đây còn không phải là yết hầu giả sao?
Trình Khanh đang phạm sầu vì thân thể dần dần phát dục, quái lão nhân liền đưa tới cho nàng một hộp yết hầu giả, còn nói cho nàng cách dùng.
Lễ vật này quả thực đưa đến tâm khảm Trình Khanh.
"Nếu không phải ta tự mình đỡ linh bài của phụ thân về quê hương, ta cũng phải hoài nghi ngài là cha đẻ của ta, cho nên mới đối với ta tốt như vậy……"
Không cầu hồi báo, vẫn luôn đưa ấm áp cho nàng, cũng chỉ có cha đẻ mới có thể đối xử với nàng như vậy!
Trình Khanh thổn thức cảm thán, sắc mặt quái lão nhân trầm xuống: "Ta họ Lê, ngươi họ Trình, tuổi tác của ta làm ông nội ngươi cũng có thừa, ngươi muốn nhận ta làm cha, ta cũng không dám đồng ý!"
Quái lão nhân họ Lê?
Trình Khanh vui mừng, lập tức theo cột bò lên trên, "Ta đây về sau liền gọi ngài là Lê gia gia, nghe khẩu khí của ngài, cũng nhận thức tiên phụ sao? Nói đến thật trùng hợp, ta gần đây ở huyện Ngũ Hà còn gặp được một vị bạn cũ của tiên phụ, người kia tên Hà Vọng Xuân, là nhân sĩ Mông Thành, không biết Lê gia gia có nhận thức hay không."
Trình độ da mặt dày của Trình Khanh làm Lê lão nhân vô ngữ.
Vừa nãy còn cảm kích ‘ lễ vật ’ của hắn, lập tức lại tìm hiểu hư thật, hoài nghi hắn và Hà Vọng Xuân có nhận thức.
Lê lão nhân không phải người có tính tình tốt, lập tức muốn đi.
Trình Khanh luôn mãi giữ lại, Lê lão nhân cười lạnh: "Ngươi giữ ta lại làm cái gì, bị người khác phát hiện, ngươi cũng không giải thích được rõ ràng. Trình Tứ, Hoài Nam này sắp đại loạn, ngươi hãy bảo trọng, mấy đại phu ngươi mang đến từ kinh thành y thuật chỉ qua loa đại khái, nếu bệnh dịch thật sự bùng nổ, chỉ dựa vào mấy người bọn họ sẽ không cản được!"
"Ngài là đang quan tâm ta sao?"
"A, là sợ ngươi chết quá sớm, lãng phí công lão phu tục mệnh cho ngươi!"
Lê lão nhân nói xong phất tay áo rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận