Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 896. Đối Văn Khúc Tinh e ngại! ( 1 càng )

Quân lính trên tường thành Hồng huyện phức tạp, vũ khí trong tay cũng muôn hình vạn kiểu, không có đủ tấm chắn, có người bê nửa phiến ván cửa, hoặc là dứt khoát cầm chảo sắt trong nhà đến trên tường thành, cũng đao thương bất nhập, mũi tên bắn không trúng…… tấn công lâu không thành công, Triệu tướng quân cảm thấy phẫn nộ, đồng thời lại không chịu khống chế dâng lên một ý tưởng hoang đường: cái muôi cũng ném xuống, đánh giặc xong không cần làm cơm sao?
Hai quân giao chiến, Triệu tướng quân thân là chủ soái còn có thể nghĩ này đó, có thể thấy được thật là bị tức giận đến mất đi lý trí.
Một trận, ước chừng đánh hơn một canh giờ, tường thành Hồng huyện vẫn một giọt nước cũng không lọt, không có một chỗ nào bị đám cướp Trường Cân đột phá.
Ngẫu nhiên có nơi nào đó của tường thành thoạt nhìn giống như sắp không thủ được, không chờ đám cướp Trường Cân quy mô vào thành, liền bị quân lính thủ thành Hồng huyện điên cuồng phản công.
Hơn một canh giờ sau, đám cướp Trường Cân giọng nói ấm ách, thân thể mệt mỏi, dưới tường thành đẩy nổi lên vô số thi thể đồng bạn.
Bọn họ kêu vì Vương thiếu tướng quân báo thù, người Hồng huyện treo một cái đầu ở nơi cao nhất trên tường thành, trên đầu buộc một cái cờ trắng, bên trên viết mấy chữ to.
Rất nhiều người trong đám cướp Trường Cân không biết chữ, Triệu tướng quân lại có thể biết mấy chữ.
Trên cờ trắng viết chính là “Vương thiếu tướng quân ở đây”……đỉnh đầu Triệu tướng quân đều nhảy thình thịch, hắn nghĩ tới quan viên trẻ tuổi vừa rồi đứng trên tường thành.
Thật là quá đáng giận.
Triệu tướng quân khí huyết cuồn cuộn, gọi thám tử tới:
“Ngươi có biết là người phương nào phụ trách áp giải lương thực cứu tế không?”
“Hồi tướng quân, là một vị quan họ Trình, hình như là Trạng Nguyên……”
Trạng Nguyên họ Trình, lại trẻ tuổi như vậy, còn không phải là tân khoa Trạng Nguyên Trình Khanh năm nay sao?
Trình Khanh Nam Nghi, Trạng Nguyên Lục Nguyên Cập Đệ, dân gian đều nói đây là Văn Khúc Tinh hạ phàm chân chính!
Triệu tướng quân cũng là chủ tướng thống soái mấy vạn đại quân, đột nhiên biết được Hồng huyện lúc này là Trình Khanh tọa trấn, lại có vài phần sợ hãi.
Văn Khúc Tinh trên biết thiên văn dưới tường địa lý, hiểu được hành binh bố trận có gì kỳ quái, chính mình chỉ biết mấy chữ, đối với tứ thư ngũ kinh dốt đặc cán mai, có thể đánh thắng được Văn Khúc Tinh sao?!
Nếu Triệu tướng quân một chữ to đều không biết, trên chiến trường oan gia ngõ hẹp, hắn là một tên đại quê mùa mới mặc kệ Trạng Nguyên cái quái gì, nhưng Triệu tướng quân vừa lúc lại nhận biết mấy chữ, đụng phải Trình Khanh Trạng Nguyên lang, không khỏi tâm sinh nhút nhát.
Nói đến cùng, kẻ vô tri mới có thể không sợ, Triệu tướng quân biết một ít chữ, nghe thấy tên tuổi Trình Khanh liền e ngại.
Trình Khanh gợi lên không tự tin dưới đáy lòng Triệu tướng quân……
Sắc mặt Triệu tướng quân không tốt, tổng cảm thấy dù cho công vào Hồng huyện, vẫn còn có đầm rồng hang hổ đang chờ bọn họ ——
“Triệt binh!”
“Triệt binh, lui lại đóng quân cách năm dặm ở ngoài Hồng huyện!”
……
Dưới tường thành, đám cướp Trường Cân thổi kèn.
Trình Khanh kinh ngạc, nhanh như vậy đã lui lại?
Lang thiên hộ cũng ngoài ý muốn.
Còn tưởng rằng thế công đầu tiên của đám cướp Trường Cân sẽ thực mạnh.
Một tiếng trống làm tinh thần thêm hăng hái, nhưng tiếng thứ ba lại khiến suy kiệt, đây là đạo lý mọi người đều hiểu.
Kỳ thật đám cướp Trường Cân chỉ cần kiên trì thêm non nửa canh giờ, phòng thủ Hồng huyện sẽ xuất hiện mệt mỏi…… đầu óc Lang thiên hộ nóng lên, nếu trong tay hắn có 5000 binh, sẽ thừa thắng xông lên, đuổi theo ra ngoài thành giết cho đám cướp Trường Cân tè ra quần.
Đáng tiếc!
“Trình đại nhân, ngài xem……”
“Đám cướp Trường Cân từ thành Hoài An chạy tán loạn đến đây, một đường không nghỉ ngơi chỉnh đốn liền trực tiếp công thành, đám cướp cũng không ở trạng thái tốt nhất, hiện giờ tự nhiên phải vì sự khinh địch của bọn họ mà trả giá đại giới.”
Nhóm lính trên tường thành mệt nằm liệt, chậm rãi hồi phục lại tinh thần.
Bọn họ thế nhưng thật sự đã bảo vệ được Hồng huyện?
Bạn cần đăng nhập để bình luận