Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 220. Là hoàng đế bồi thường!

Làm như vậy cố nhiên sẽ thiệt hại thanh danh anh minh của hoàng đế, nhưng các đời hoàng đế cũng không có ai chân chính là thánh nhân, một chút thiệt hại lại tính là cái gì, đến ngự sử ngay thẳng nhất cũng biết khi nào có thể tích cực, khi nào nên mắt nhắm mắt mở —— cố tình Trình Khanh giống như không nghĩ như vậy.
Tiêu Vân Đình không buông tha bất luận biểu tình rất nhỏ nào trên mặt Trình Khanh, từ khi Trình Khanh chủ động nói có thể làm giả trướng lừa bịp Hộ Bộ, Tiêu Vân Đình đã suy nghĩ, tên thiếu niên choai choai này đối với triều đình, đối với hoàng quyền giống như đều không có tâm kính sợ.
—— Đúng vậy, chính mình phỏng đoán không sai, Trình Khanh quả nhiên là dạng người này.
“Ta đương nhiên sinh khí!”
Trình Khanh dùng sức bắt lấy ghế đá bên cạnh.
“Chẳng lẽ thế tử không tức giận sao? Nếu ngài không tức giận, liền sẽ không làm khâm sai tuyên chỉ tới Nam Nghi, ngài chính là định nói cho ta chuyện này, tuy rằng ta không rõ vì sao ngài sẽ coi trọng ta, nhưng cho ta cảm thụ chính là như thế!”
Trình Khanh am hiểu dùng phương pháp bài trừ, bài trừ các loại khả năng, dư lại chính là chân tướng.
Chân tướng này rất hoang đường, lại xác thật đặt ở trước mặt.
Tiêu Vân Đình thân là thế tử Nghiệp Vương, muốn tìm dạng nhân tài nào mà không có, vì sao sẽ coi trọng nàng?
Biết làm giả sổ sách cũng không phải việc quá khó lường gì, bọn học sinh thư viện Nam Nghi không có bản lĩnh như vậy, nhưng các lão trướng phòng khôn khéo lại có một đống, lấy quyền thế và tài lực của phủ Nghiệp Vương, Tiêu Vân Đình có thể mời chào được tinh anh chân chính.
Vì sao nhất định là nàng?
Trình Khanh thường xuyên ôm gương tự chiếu, đối với diện mạo của chính mình hiểu rõ.
Nói Du Tam vừa ý nàng là bậy bạ, bộ dạng như vậy, người trẻ tuổi dù đoạn tụ cũng sẽ không thích nàng…… Ít nhất sẽ không nhất kiến chung tình.
Trình Khanh vẫn luôn cảm thấy cái gọi là nhất kiến chung tình chính là thấy sắc nảy lòng tham.
Đây là từ chuyên dùng cho tuấn nam mỹ nữ, trước khi xuyên qua nàng có đãi ngộ như vậy, sau khi xuyên qua sao, một lời khó nói hết.
Xuyên thấu qua túi da thấy được linh hồn thú vị của nàng?
A thôi đi!
Túi da đẹp nghìn bài một điệu, linh hồn thú vị hai trăm một cân.
Huống chi dù cho nàng từng có được túi da đẹp, vậy túi da này cũng không bằng được thế tử bệnh kiều trước mắt, Tiêu Vân Đình sao lại bởi vì bộ dáng hiện tại của nàng mà động tâm?
Xu hướng giới tính của bệnh kiều thoạt nhìn rất bình thường, người hầu hạ đều là tỳ nữ tư dung xuất sắc.
Trình Khanh nghĩ đến đầu đều sắp nổ, trong ngực nàng nghẹn một hơi vô pháp phát tiết, thấy Tiêu Vân Đình vẫn còn thong thả ung dung ăn thịt, dứt khoát liền đứng lên:
“Đêm đã khuya, Trình Khanh không tiện quấy rầy thế tử, như vậy cáo từ.”
Tiêu Vân Đình gác đũa, “Ngươi không muốn biết ai là hung thủ phía sau màn sao?”
“Dù có biết lại có ích lợi gì đâu. Nếu thế tử định nói cho ta, không cần ta truy vấn liền sẽ nói, huống chi ta hiện tại đã biết không có cách nào khác đối phó với đối phương, thế tử ngài đồng dạng là người bị hại, không phải cũng chỉ có thể giận dỗi sao?”
Tiêu thế tử khẳng định là thỏa hiệp, tiếp nhận bồi thường của hoàng đế, mới có thể làm khâm sai tuyên chỉ!
Ngay cả Tiêu thế tử cũng phải thỏa hiệp, Trình Khanh không cho rằng chính mình hiện giờ có thể khiến cho hung thủ đền tội.
Nàng thậm chí không có biện pháp trả lại bồi thường của hoàng đế, hoàng quyền tối thượng, nàng chỉ là dân thường—— nhưng Trình Khanh tuyệt sẽ không bỏ qua như vậy, chuyện này nàng ghi tạc trong lòng, về sau chính mình sẽ đi nghiệm chứng.
Lửa giận quay cuồng bị sinh sôi đè ép đi xuống, lý trí thu hồi, đối với lời Tiêu Vân Đình nói Trình Khanh cũng không phải hoàn toàn tín nhiệm.
Tuy không tìm được nguyên nhân Tiêu Vân Đình coi trọng nàng, Trình Khanh cũng không thiếu tự trọng cho rằng chính mình không có nửa điểm giá trị lợi dụng!
Tiêu Vân Đình bị nàng không mềm không cứng đâm một chút, sắc mặt không vui.
Bạn cần đăng nhập để bình luận