Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1130. Ngươi mơ tưởng!

Du Hiển có tầng cẩn thận này, Lạc Thuân cảm thấy hắn xem như đã trưởng thành.
Lạc Thuân so với những người khác biết nhiều hơn một chút, Du Hiển băn khoăn Ngũ hoàng tử, Lạc Thuân lại biết trước mắt trong lòng Hoàng Thượng vị hoàng tử nào cũng không thèm để ý, Hoàng Thượng nóng lòng biết thân thế Mạnh Hoài Cẩn, nếu Mạnh Hoài Cẩn là…… vậy Trình Khanh đích xác không thể chết ở trong tay Cẩm Y Vệ được.
"Cháu có biết Trình Khanh từ Hoài Nam hồi kinh, Hoàng Thượng cho hắn làm Thiếu chiêm sự Chiêm Sự Phủ, lại chậm chạp không có phái cho hắn công tác thực chất là vì sao không?"
Du Hiển thử thăm dò hỏi: "Là bởi vì trữ vị chưa quyết sao?"
Lạc Thuân cười lạnh, "Là bởi vì Trình thị Nam Nghi đảo hướng về phía Ngũ hoàng tử, khiến Trưởng công chúa bất mãn, Trưởng công chúa khả năng có ý đồ mượn sức Trình Khanh, Trình Khanh không tiếp thu hảo ý của Trưởng công chúa, Trưởng công chúa trở tay reo rắc nghi ngờ trước mặt Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đối với toàn bộ Trình thị Nam Nghi đều không tín nhiệm, tự nhiên sẽ không cho Trình Khanh cơ hội thực chất."
Trình gia khiến Hoàng Thượng kiêng kị, bọn họ mang oán hận với quyết định của Hoàng Thượng, Hoàng Thượng sao dám tiếp tục trọng dụng người Trình gia?
Lạc Thuân thân là thống lĩnh Cẩm Y Vệ, chỉ có sự tình hắn không muốn biết, không có sự tình hắn muốn biết lại không tra được.
Cái chết của Nhu Bình huyện chúa Trình Dung, chính là cây kim ngăn giữa Hoàng Thượng và Trình thị Nam Nghi, ngay cả Mạnh Hoài Cẩn cũng bị liên lụy, nếu không phải lần này đại hoàng tử tạo phản khiến cho bí mật thân thế của Mạnh Hoài Cẩn hấp thụ ánh sáng, đợi Hoàng Thượng lập Thái Tử, Mạnh Hoài Cẩn và Trình Khanh đều sẽ bị ghẻ lạnh.
Hiện giờ việc cần làm trước mắt là đuổi Trình Khanh ra khỏi kinh thành, đối với Lạc Thuân tới nói không có gì ghê gớm, chuyện này là làm theo tâm ý của Hoàng Thượng.
Lạc Thuân đề điểm Du Hiển vài câu, Du Hiển nắm chặt bàn tay trong ống tay áo—— quả nhiên vẫn là bóp chết Trình Khanh tương đối đơn giản đi, hắn, không, nàng! Nàng nơi chốn đều là sơ hở, đã sớm bốn bề thụ địch, còn tưởng rằng có thể sử dụng một cái mệnh gánh vác mọi tội danh?
"Cháu bỗng nhiên bắt Trình Khanh vào chiếu ngục, ta còn tưởng cháu phát hiện hắn có lui tới cùng phản tặc."
Lạc Thuân giống như là thuận miệng hỏi, ngực Du Hiển toát ra mồ hôi lạnh, trên mặt lại bình tĩnh:
"Là một chỗ cửa ra vào địa đạo, trước kia là cửa hàng thợ rèn, cháu từng thấy Trình Khanh lui tới cửa hàng thợ rèn, còn tưởng rằng bắt được nhược điểm của hắn. Bắt hắn vào chiếu ngục mới biết, hắn là sau khi bị người kiếp sát dọa phá lá gan, đi cửa hàng thợ rèn đặt làm một ít nỏ bảo mệnh, nỏ nàng mang đi Hoài Nam còn đã từng cứu Ngũ hoàng tử, cũng không tiện bắt lấy điểm này không bỏ."
Lạc Thuân còn chưa có buông xuống mọi nghi ngờ, Du Hiển lại bổ sung: "Khi ở huyện Ngũ Hà, một cử nhân tên ‘ Hà Vọng Xuân ’ tự xưng là bạn cũ của Trình Tri Viễn, ý đồ tiếp cận Trình Khanh, sau lại ly kỳ biến mất, người này định là phản tặc, hiện tại phát hiện Thánh Thượng long thể khoẻ mạnh, nhóm phản tặc đều trốn tránh không dám ngoi đầu, cháu muốn nhìn xem nếu biếm trích Trình Khanh rời kinh, ‘ Hà Vọng Xuân ’ có thể lại lần nữa tiếp xúc với Trình Khanh hay không, chỉ cần phản tặc dám lộ diện, Cẩm Y Vệ có thể tìm hiểu được nguồn gốc bắt hết bọn chúng!"
Lạc Thuân rốt cuộc cũng tan hết nghi ngờ.
Hóa ra Du Hiển không phải vô cớ muốn thu thập Trình Khanh, là muốn dùng Trình Khanh làm mồi câu, nhìn xem có thể dụ được đám phản tặc Chương tiên sinh kia cắn câu hay không!
Ánh mắt Lạc Thuân nhìn Du Hiển không chỉ có vui mừng, còn có thưởng thức:
"A Hiển, cháu làm rất tốt, cứ ấn ý nghĩ của chính mình buông tay đi làm đi!"
Cẩm Y Vệ đầu tiên là mang Trình Khanh đi, mấy canh giờ sau, lại quét sạch thư phòng của Trình Khanh.
Đổng Kính Thu và Trình Tuệ rất nhanh đuổi lại đây, Tư Nghiên quỳ trên mặt đất: "Đại cô gia, thiếu gia bảo ngài hãy mau chóng đi ra ngoài, mang theo cả phu nhân."
Đổng Kính Thu vừa nghe vậy liền nhận ra không thích hợp.
Trình Khanh đây là cảm thấy chính mình không có biện pháp chiếu cố mẫu thân?
—— sự tình lớn đến đâu!
Bạn cần đăng nhập để bình luận