Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 310. Đi tiếp Dung nương trở về ( 1 càng )

"Hoàng đế hạ chỉ ban phong hào ‘ Nhu Bình ’, hậu táng…… Đó là cái phong hào gì, vớ vẩn!"
"Ha —— hậu táng!"
Hai mắt Ngũ lão gia nhảy động lửa giận.
Vị tộc trưởng Trình thị này dù chưa xuất sĩ, lại cũng đọc rất nhiều sách thánh hiền, học một bụng nho học, luôn tin tưởng vững chắc hoàng quyền tối thượng, giữ gìn chính thống trung quân lương dân, giờ phút này lại sụp tín ngưỡng xưa nay vẫn luôn kiên trì. Bởi vì ở trong thư, Lục lão gia viết nguyên nhân cái chết của Trình Dung hoang đường buồn cười như vậy, thế cho nên làm Ngũ lão gia thất thố đến tận đây!
Trình Khanh sợ Ngũ lão gia không chịu nổi kích thích, nhất thời cũng không rảnh lo gì khác, bắt lấy cánh tay Ngũ lão gia không bỏ.
"Thúc gia, thúc gia không cần như vậy, Dung cô cô sẽ đi bất an. Cháu biết ý tứ của thúc gia, Dung cô cô chết có ẩn tình khác, cô cô vì cứu Thái Hậu mà bị thương là chuyện ở năm trước, dù trọng thương cũng đã gần khỏi, sao có thể thương thế chuyển biến xấu qua đời? Thúc gia, Dung cô cô chết kỳ quặc, nếu thúc gia không phấn chấn lên, chúng ta sao có thể báo thù cho Dung cô cô!"
Ngũ lão gia máy móc gật đầu, trong miệng lẩm bẩm hai chữ "Báo thù".
Trình Khanh còn đỡ Ngũ lão gia ngồi xuống, ông nhắm mắt lại, ước chừng nửa nén nhang, khi mở mắt ra đã không còn điên cuồng.
Hoặc là nói cỗ điên cuồng kia đã bị Ngũ lão gia áp tới địa phương sâu đậm, ở trong nửa nén nhang kia, ông đã nghĩ tới thân phận của chính mình, ngoại trừ là phụ thân của Dung nương, ông còn là tộc trưởng Trình thị Nam Nghi, ở phía sau ông, là gia tộc trăm năm ——
"Khanh ca, thù này chúng ta không báo được."
"Hoàng đế nói Dung nương là thương thế chuyển biến xấu mà chết, Dung nương cũng chỉ có thể chết vì nguyên nhân này."
"Tựa như hoàng đế chém quan viên phủ Hà Đài, cho phụ thân cháu sau khi chết vinh quang, cháu cũng chỉ có thể vui mừng tiếp thu, quỳ tiếp chỉ tạ ơn."
"Hài tử ngoan, cháu cùng thúc gia đi kinh thành, hai chúng ta đi đón Dung nương trở về Nam Nghi, đừng để cô cô của cháu lẻ loi lưu tại kinh thành."
Ngũ lão gia cũng có nhi tử.
Trình Dung là nữ nhi khi phu thê Ngũ lão gia tới tuổi già mới có, nhi tử của Ngũ lão gia đều đã qua ba mươi tuổi, chức quan không cao, cũng hàng năm ở nơi khác, không ở Nam Nghi.
Ngũ lão gia cũng có cháu trai.
Nhưng mà tuổi còn nhỏ hơn so với Trình Khanh, vẫn còn trẻ con, gặp được chuyện lớn như vậy căn bản không thể làm gì, cho nên Trình Khanh vừa nhận được tin tức liền nói chính mình muốn đi kinh thành, vì ngũ phòng làm chuyện này.
Ngũ lão gia không có cự tuyệt hảo ý của Trình Khanh.
Sau một hồi phát tiết, ông nhìn như đã bình tĩnh, kỳ thật cũng không hoàn toàn.
Nếu ở ngày thường ông sẽ mắng Trình Khanh hồ nháo, sẽ hỏi Trình Khanh còn muốn học hay không, giáo dục Trình Khanh phải lấy khoa khảo làm trọng. Nhưng trước mắt, Ngũ lão gia cũng muốn từ trên người Trình Khanh hậu bối mà mình yêu thích hấp thu lực lượng, thế nhưng đồng ý Trình Khanh đi theo đến kinh thành.
Hoàng đế nói Trình Dung là thương thế chuyển biến xấu mà chết, Trình thị cũng chỉ có thể nhận sao?
Nhìn Ngũ lão gia hơi hơi rũ vai, Trình Khanh không có cãi cọ.
Nhưng điều này cũng không ý nghĩa nàng nhận mệnh.
Tựa như hung phạm phía sau màn mưu hại Trình Tri Viễn, Trình Khanh đều ghi tạc trong lòng!
Nàng hiện giờ còn chưa có đủ lực lượng, cho nên không cùng Ngũ lão gia cãi cọ, nhưng hai việc này, một cọc một kiện, nàng vẫn chưa tính xong —— Trình Dung chết quá đột nhiên, nếu không làm cái gì huyện chúa, Trình Dung có thể vẫn còn sống hay không?
Hoàng gia cho vinh quang, quả nhiên liền phải thu hồi càng nhiều, hoàng ân khó chịu.
Trình Khanh cúi đầu, nơi khóe mắt, đuôi lông mày tất cả đều là châm chọc.
Tin Trình Dung chết do khoái mã đưa về, Ngũ lão gia vẫn chưa công khai, chỉ phó thác công việc trong tộc cho mấy tộc lão liền mang theo Trình Khanh vội vàng lên kinh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận