Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 142. Bọn họ có bí mật!

Thôi béo mặt mày hớn hở, “Mạnh sư huynh trước tiên ở trên người chúng ta luyện tập, chờ sang năm kim bảng đề danh, vào hàn lâm, ta thấy có khi còn giảng dạy cho cả hoàng tử!”
Giảng bài cho hoàng tử cũng quá khoa trương, Mạnh Hoài Cẩn vào Hàn Lâm Viện tư lịch cũng không đủ, nhưng Thôi béo thổi phồng như vậy, có thể thấy được là thiệt tình nhận đồng cách nói của Trình Khanh.
Một ngàn lượng bạc kia của hắn thực giá trị, lần thi này hắn còn xếp hạng trước cả Trình Khanh, vị trí 50 lớp Đinh, công danh ‘ tú tài ’ đang vẫy tay với hắn, Thôi béo há có thể không kích động sao?
Thứ hạng 50 cũng không phải cực hạn của hắn, Mạnh sư huynh vẫn tiếp tục dạy thêm cho hắn, Thôi béo cảm thấy chính mình còn có tiềm lực rất lớn!
Việc Mạnh Hoài Cẩn dạy cho hắn và Trình Khanh vẫn bị lộ ra tiếng gió, không biết bao nhiêu người chạy tới lôi kéo làm quen muốn gia nhập đội ngũ học thêm, Thôi béo biết tinh lực của người hữu hạn, Mạnh Hoài Cẩn dạy hai người cùng dạy một đám người hiệu quả khẳng định không giống nhau, cắn chết không chịu nói nguyên nhân Mạnh Hoài Cẩn nguyện ý dạy cho hắn.
Đây là bí mật cần bảo vệ!
Thôi béo vốn dĩ hành sự khéo đưa đẩy, chuyện này thành điểm mấu chốt hắn không thỏa hiệp, chọc cho các đồng môn khác thực nóng nảy.
Ngay cả bạn cùng phòng hắn cũng thấy bực, cảm thấy Thôi béo không đủ bằng hữu, Thôi béo liền cân nhắc dứt khoát dọn đến làm bạn cùng phòng với Trình Khanh, bị Trình Khanh một ngụm cự tuyệt:
“Ta không quen ở cùng người khác, hơn nữa ngươi buổi tối còn ngáy, cách tường ta cũng có thể nghe được, càng đừng nói ở chung một phòng với ngươi!”
“Ngươi và ta vốn là huynh đệ khác phái, nói nhiều khách khí, ai nha, ngươi đừng đi a……”
Ban ngày là huynh đệ, buổi tối liền hóa thân thành cầm thú thì phải làm sao bây giờ?
Trình Khanh chạy so với thỏ còn nhanh hơn, Thôi béo ở phía sau lại kêu lại kêu.
Bên ngoài đám người, Du Tam đứng xa xa, nhìn hai người vừa nói vừa cười đùa giỡn chạy đi, thần sắc mạc danh biến đổi.
Vị công tử tri phủ hành sự trương dương này ở trong khoảng thời gian ngắn gầy ốm đi không ít, trên mặt góc cạnh hơn nhiều, tính tình cũng có chút biến hóa.
Trở nên an tĩnh, không làm ầm ĩ, có khi cũng phát ngốc.
Bạn tốt đồng môn trêu ghẹo hắn chẳng lẽ đã thông suốt, có tiểu nương tử ái mộ, Du Tam lại phát một hồi tính tình thật lớn.
Hắn giống như đang bị chuyện gì đó bối rối, biểu hiện ra ngoài an tĩnh là biểu hiện giả dối, trên thực tế vừa chạm vào liền nổ, mọi người đều không dám lại chọc hắn.
Trong lén lút cũng sôi nổi suy đoán, nếu không phải có người trong lòng, chẳng lẽ là trong nhà có việc gì không tốt?
Trình Khuê tự nhiên cũng chú ý tới biến hóa của Du Tam.
Du Tam trước kia luôn nhằm vào Trình Khanh, hai người đối chọi gay gắt, ai cũng không chịu nhường ai, gần đây, Du Tam lại chỉ ở xa nhìn Trình Khanh, tránh Trình Khanh, giữa hai người rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Trình Khuê tự giác điều chỉnh tốt tâm thái, không hề để tâm tình của mình bị Trình Khanh ảnh hưởng, liền tới khuyên bạn tốt:
“A Hiển, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Du Tam khó có thể mở miệng.
Du Tam làm sao có thể nói ra miệng!
Trình Khanh khẳng định là muốn ghê tởm hắn, mới có thể nói ra những lời kia, nhưng hắn thật sự bị Trình Khanh ghê tởm tới, thế cho nên nhìn thấy Trình Khanh liền không được tự nhiên.
Du Tam thu hồi tầm mắt, lảng tránh: “Trong thư viện đều đang nói, Mạnh Hoài Cẩn đang dạy thêm cho Trình Khanh và Thôi Ngạn, mỗi ngày giờ Dậu Trình Khanh liền sẽ đi đến trong viện của Mạnh Hoài Cẩn.”
Trình Khuê nhíu mày:
“Mạnh sư huynh nguyện ý dạy cho bọn hắn, đó là tự do của sư huynh, thư viện cũng không quản.”
Trình Khanh lần này vọt tới vị trí 52 lớp Đinh, bảo sao trong lòng A Hiển không vội?
Tiến bộ đích xác rất nhanh.
Lần trước còn rơi xuống ngoài 100.
Bạn cần đăng nhập để bình luận