Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 127. Thế tử cùng sư huynh ai mỹ?

Trình Khanh thực dứt khoát đáp ứng, tỏ vẻ nguyện ý đi thử xem.
“Cùng Mạnh sư huynh nói chuyện bạc quá tục, người ta cũng không thiếu chút tiền ấy, có thể thành hay không ta cũng không dám bảo đảm, sự tình không có biện pháp ta khẳng định sẽ không thu tiền của ngươi.”
Đỉnh tên tuổi Giải Nguyên, không kinh thương không làm ruộng cũng có mấy ngàn lượng bạc tới tay, so sánh ra, nàng ở trên Văn hội thắng chút bạc thưởng lại tính là cái gì?
Trình Khanh phát hiện một chiêu số có thể làm giàu nhanh chóng, đáng tiếc không thể mở rộng, không phải mỗi cử nhân đều giống như Mạnh Hoài Cẩn.
Nàng và Thôi béo ở chân tường nói thầm, tự cho là cơ mật, lại không biết tai vách mạch rừng.
Sau bờ tường gạch xanh, Mạnh Hoài Cẩn trường thân như ngọc, nghe được rành mạch ‘ giao dịch ’ giữa Trình Khanh và Thôi béo.
Bóng đêm mênh mông, đứng bên cạnh hắn có một người mặc áo lông cừu vóc dáng cao, nghe được bước chân Trình Khanh và Thôi béo đi xa, không nhịn được trêu ghẹo Mạnh Hoài Cẩn:
“Hoài Cẩn, hóa ra ngươi đáng giá như vậy, dạy một chút là có thể thu được mấy trăm lượng bạc, vì ta làm việc không công, thật là bị ủy khuất.”
“…… Thế tử, ngài nên xuống núi.”
Thế tử Nghiệp Vương không chịu rời đi, “Ta nên gặp lại Trình Khanh, ta tò mò hắn sẽ thuyết phục ngươi như thế nào.”
Đây cũng người xem náo nhiệt không chê lớn chuyện.
Nhưng thế tử Nghiệp Vương chịu nói giỡn cùng Mạnh Hoài Cẩn như vậy, cũng tỏ vẻ hai người đều không phải là quan hệ phụ thuộc đơn giản, Mạnh Hoài Cẩn tuy rằng làm việc cho thế tử Nghiệp Vương, lại không phải cấp dưới của thế tử.
Bọn họ càng giống như là bằng hữu.
……
Trình Khanh ôm sách vở đi vào tiểu viện của Mạnh Hoài Cẩn.
Thư viện cho Mạnh Hoài Cẩn đãi ngộ thật tốt, hắn có một cái tiểu viện đơn độc, tuy nhỏ, nhưng lại có phòng ngủ, thư phòng, còn có phòng khách, phòng bếp……
“Mạnh sư huynh, ngươi đơn độc dạy cho ta thực vất vả đi, không bằng ——”
Trình Khanh vừa mới mở đầu, bước chân Mạnh Hoài Cẩn liền khựng lại: “Là thực vất vả, ta dạy bù cho ngươi là vì thực hiện hứa hẹn, ngươi đừng giở trò mưu ma chước quỷ gì khác.”
Sao có thể nói là mưu ma chước quỷ!
Trình Khanh lẩm bẩm, “Nếu có người nguyện ý bỏ ra mấy trăm lượng bạc, chỉ cầu thuận tiện nghe giảng, sư huynh cũng không đồng ý sao?”
“Bỏ ra mấy trăm lượng?”
“…… Đúng vậy, 500 lượng bạc, sư huynh cảm thấy như thế nào!”
Ở sau tường nghe thấy rõ ràng là 800, Trình Khanh vừa mở miệng đã chém đi ba trăm lượng, nếu hắn đáp ứng, Trình Khanh liền ở giữa thu được ba trăm lượng bạc, Mạnh Hoài Cẩn coi như kiến thức đến cái gì gọi là ‘ tay không bắt giặc ’, Trình Khanh tứ thư ngũ kinh cơ sở kém, nhưng lại thực tinh thông mấy trò ma mãnh này.
Mạnh Hoài Cẩn cự tuyệt cùng nàng tiếp tục nói vấn đề này.
Trình Khanh còn chưa có từ bỏ ý định, Mạnh Hoài Cẩn đã đưa nàng đến trong phòng, thế tử Nghiệp Vương mặc áo lông cừu ngồi ở nơi đó, trong tay cầm một quyển sách, ánh nến chiếu vào nửa bên mặt thế tử, Trình Khanh lập tức dừng miệng.
Thế tử và sư huynh ai đẹp hơn?
Dù sao cũng nhìn đã mắt, nhìn nhiều cũng không ai kêu nàng trả bạc.
“Thế tử, chào buổi tối!”
Thế tử Nghiệp Vương buông sách trong tay, “Hoài Cẩn nói ngươi nguyện ý giúp bổn thế tử làm giả sổ sách mà đến chuyên viên của Hộ Bộ cũng không tra ra được, không nói đến sự cuồng vọng của ngươi, ta muốn nghe xem cái nhìn của ngươi, bổn thế tử vì sao phải mạo hiểm đi làm giả sổ sách!”
Thế tử Nghiệp Vương cũng giống Trình Ngũ lão gia, thích kiểm tra nàng.
Trình Khanh không để bụng.
Thế tử Nghiệp Vương chiếm thượng phong, có quyền chủ động.
Nàng không có quyền chủ động, cần hợp tác.
“Thế tử điệu thấp tới Nam Nghi cũng mạo hiểm, có nguy hiểm vẫn lao đầu vào thực không giống với tính cách quyết đoán của thế tử. Việc quân tư tiêu hao bị thiếu hụt, ngày sau thế tử có thể chậm rãi xử lý, hiện tại là trăm triệu không thể thừa nhận, nếu để người bên ngoài biết phủ Nghiệp Vương thiếu hụt lớn như vậy, một số người sẽ đương nhiên cho rằng phủ Nghiệp Vương giữ lại bạc cứu trợ, nhà mình thiếu bạc liền phải đi nơi khác vớt về, thế nhân đại bộ phận đều tục tằng, người tầm thường liền sẽ dùng ý nghĩ của chính mình đi phỏng đoán hành sự của người khác! Kỳ thật chỉ như thế này cũng không sao, phủ Nghiệp Vương nhiều lắm là tổn thất một chút thanh danh……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận