Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 435. Cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống ( 3 càng )

Thôi Nhị Lang cắn răng: "Đại ca phân phó đi, bọn đệ đệ đều nghe huynh!"
Thôi Bằng gật gật đầu.
"Phái người đuổi theo Chu Hằng, nếu hắn dám đi về phía nha môn, mặc kệ dùng thủ đoạn gì cũng phải ngăn hắn lại mang về đây, hắn muốn giúp Thôi Ngạn, muội phu này ta không nhận nổi."
Cử nhân lại như thế nào, không thể vì chính mình sở dụng, chính là địch nhân.
Nghe ý tứ Thôi Bằng, là nhất định phải ngăn Chu Hằng lại, sinh tử bất luận.
Thôi Nhị Lang lĩnh mệnh đi làm việc, Thôi Tam lang liền hỏi chính mình muốn làm cái gì, Thôi Bằng bảo hắn đưa lỗ tai lại đây.
"…… Nghe hiểu chưa?"
"Đại ca, minh bạch!"
……
Trình Khanh trở lại chính phòng chuyện thứ nhất chính là khuyên Thôi Ngạn lấy ra quyết đoán:
"Các ngươi không thể lại lưu tại chính viện, Thôi Bằng không có khuyên được ta và Chu Hằng, khẳng định muốn bí quá hoá liều tận diệt. Ta biết ngươi không nghĩ để người ngoài xem chuyện mất mặt của Thôi gia, nhưng trước mắt, thể diện không có quan trọng bằng tánh mạng!"
Trình Khanh kể lại tin tức nghe được từ trong miệng Thôi Bằng, Thôi Ngạn nhăn mày, hắn cũng biết Thôi Bằng có chỗ dựa, lại không nghĩ rằng đối phương dựa lên hoàng tử.
Hoàng tộc Tiêu thị là như thế nào, Thôi Ngạn đã sớm được lĩnh giáo.
Tỳ nữ bên người thế tử Nghiệp Vương còn dám dùng đất đỏ lấp kín miệng hắn!
Hoàng tử lại so với thế tử Nghiệp Vương càng quý giá hơn……
Trên giường, Thôi lão gia cũng không rảnh lo giả bộ ngủ, liều mạng trừng mắt, trong cổ họng làm ra động tĩnh hấp dẫn sự chú ý của Trình Khanh, Trình Khanh nghĩ nghĩ: "Thôi bá phụ hẳn đã sớm biết đi, ta đoán Thôi đại thiếu gia đã từng đề cập với Thôi bá phụ việc gả Tam Nương cho Chu Hằng, đưa Tứ Nương cho hoàng tử làm thiếp, Thôi bá phụ cự tuyệt, Thôi đại thiếu gia có lẽ đã xảy ra tranh chấp cùng bá phụ, bá phụ mới tức giận công tâm bị bệnh, nếu ta nói đúng, bá phụ liền chớp mắt ba cái được không?"
Trình Khanh vừa dứt lời, Thôi lão gia liền chớp mắt ba lần, hắn không chỉ có nháy mắt, còn khóc.
Thôi Ngạn rất là bất đắc dĩ, "Cha, khóc cái gì nha, có Trình Khanh và Chu Hằng viện thủ, chúng ta còn không hoàn toàn bại bởi đại ca đâu."
Thôi lão gia khóc càng dữ hơn.
Trình Khanh xác định, Thôi lão gia chỉ nhất thời không thể nhúc nhích, cũng không nói được, nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh.
"Thôi bá phụ, ngài biết Thôi đại thiếu gia đáp lên vị hoàng tử thứ mấy không? Ngài chú ý ngón tay cháu."
Thôi lão gia chảy nước mắt chớp ba cái, lại gắt gao nhìn tay Trình Khanh.
Trình Khanh vươn một ngón tay, Thôi lão gia không động tĩnh, hai ngón tay…… Ba ngón tay, Thôi lão gia lại lần nữa chớp mắt.
Hóa ra là tam hoàng tử.
Tam hoàng tử không phải đích cũng không phải trưởng, không được chú ý như đại hoàng tử.
Trình Khanh nói thầm, "Thôi đại thiếu gia muốn đặt cửa, còn chọn cái ít được lưu ý, quả nhiên là làm chuyện lớn."
Thôi lão gia khóc đến áo gối đều ướt.
—— đừng nói thêm nữa, tức giận quá!
Trình Khanh thực có thể lý giải sự sợ hãi của Thôi lão gia.
Thôi gia khác Trình thị Nam Nghi.
Trình thị có thể cự tuyệt hoàng tử mời chào, đây là nhờ Trình thị phát triển nhiều năm, đời đời đều có con cháu đọc sách xuất sĩ nên mới có tự tin.
Thôi gia liền không được.
Căn cơ nông, địa vị xã hội không cao, lấy cái gì kiêu ngạo ở trước mặt hoàng tử?
Nếu Thôi gia thấp thấp giọng làm phú thương, đóng cửa lại xa hoa như thế nào đều được, trên đầu lại không đỉnh tên tuổi nhà giàu số một Đại Ngụy, hoàng tử cũng không chú ý đến trên đầu Thôi gia.
Nhưng Thôi Bằng không biết sao lại đáp thượng tuyến hoàng tử, Thôi gia lộ mặt, liền không có khả năng toàn thân thối lui.
Người ta là hậu duệ quý tộc, có thương hộ địa vị đê tiện muốn đưa nữ đưa bạc, hậu duệ quý tộc không ngại thương hộ hơi tiền, đã tiếp nhận Thôi Bằng nịnh hót, Thôi gia bên này lại đổi ý…… Hoàng tử sẽ không quản Thôi Bằng có phải tự chủ trương hay không, sẽ không quản Thôi lão gia và Thôi Ngạn đồng ý hay không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận