Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 398. Chúng ta cùng nhau đi ngang qua sân khấu ( 2 càng )

Trình Tuệ hoài nghi chính mình, lại không thể cô phụ nhiệt tình của Lý thị và mong đợi của mẫu thân Liễu thị, nàng chỉ có thể lấy ra thái độ trịnh trọng đi đối đãi việc này.
Trong lòng Trình Tuệ khẩn trương, Trình Khanh cưỡi ngựa chậm rãi đi theo bên cạnh xe ngựa, hạ giọng an ủi nàng:
"Đổng Kính Thu tuy không tồi, cũng cần đại tỷ tỷ vừa ý mới được, nếu đại tỷ tỷ thấy không mừng, dù tên kia có tài có mạo, chúng ta không đồng ý là được."
Liễu thị và Lý thị đều ở bên trong xe ngựa, hai người cực tưởng kéo Trình Khanh vào trong đánh cho khựng lại, Trình Tuệ đoạt ở trước khi Liễu thị và Lý thị mắng chửi người dỗi nói: "Đệ mau im miệng đi, không cần nói bậy, để người khác nghe thấy được sẽ nói chúng ta khinh cuồng."
Đổng Kính Thu ở Tuyên Đô phủ được hoan nghênh, đại khái chỉ ở sau Mạnh Hoài Cẩn đi, nếu ngay cả Đổng Kính Thu cũng xem không trúng, nàng sẽ bị nói thành dạng gì nha?
Giận Trình Khanh xong, bản thân Trình Tuệ cũng cười.
Ở trong mắt tiểu lang, nàng xứng đôi với bất cứ lang quân nào, Trình Tuệ vừa cười, cảm giác khẩn trương liền biến mất.
Lo được lo mất cũng vô dụng, nếu Đổng tài tử chướng mắt nàng, một chuyến ra cửa này, coi như là cả nhà cùng nhau đi lễ tết!
Xe ngựa ngừng ở chân núi, đoạn đường còn lại sẽ đi bộ hoặc thuê kiệu.
Cuối thu mát mẻ, Trình Tuệ tưởng chính mình đi một chút.
Lý thị và Liễu thị đều không quá tán đồng, nếu leo núi ra mồ hôi làm hỏng lớp trang điểm, còn tương xem như thế nào?
Nói đến cũng khéo, dựa theo ước định, Đổng gia vốn nên lên núi trước, hôm nay người lên chùa tương đối nhiều, xe ngựa Đổng gia khi ra khỏi thành liền chậm trễ. Hai nhà Trình, Đổng ở chân núi liền gặp được nhau, Đổng Kính Thu cũng cưỡi ngựa, thấy được Trình Khanh trước, lại thấy được Trình Tuệ bên người Trình Khanh—— Trình tiểu thư cùng người trong bức họa của Kỷ Hạo, giống như không quá giống nhau!
Trình tiểu thư làn da thực trắng.
Trình tiểu thư đôi mắt rất sáng.
Trình tiểu thư chưa nói đã cười trước, duyên dáng yêu kiều, Đổng Kính Thu nhớ tới cây đan quế trong viện chính mình.
Trình tiểu thư so với trong bức họa của Kỷ Hạo càng tươi sống hơn, họa kỹ của Kỷ Hạo thật sự tạm được, thế nhưng chỉ bắt được ba phần thần vận của Trình tiểu thư!
Tưởng tượng đến Kỷ Hạo, Đổng đại tài tử phát giác ý niệm của chính mình quá tuỳ tiện, chạy nhanh đoan chính trở lại.
Đúng lúc này, Trình Khanh cũng thấy được hắn.
"Không phải nói gặp ở đỉnh núi sao, sao Đổng Kính Thu lại đến đây?"
Trình Tuệ theo ánh mắt Trình Khanh nhìn qua, vừa lúc thấy biểu tình đoan chính của Đổng Kính Thu.
Mặt Trình Tuệ một chút liền đỏ, chạy nhanh dời tầm mắt đi.
Chỉ liếc mắt một cái, nàng cũng chưa thấy rõ Đổng Kính Thu trông như thế nào, chỉ cảm thấy đối phương giống như rất nghiêm túc —— Đổng tài tử đại để là không hài lòng việc hôn nhân này, rồi lại không chịu được áp lực của trưởng bối, tới đi ngang qua sân khấu đi?
Tưởng tượng như vậy, đỏ ửng trên mặt Trình Tuệ cũng chậm rãi rút đi.
Người ta chướng mắt nàng, nàng thẹn thùng cái gì?
Hôm nay chỉ cần yên phận đi ngang qua sân khấu cho xong, coi như tới chơi thu đi.
Bên kia, Đổng phu nhân dứt khoát xuống xe ngựa, chủ động tiến lên chào hỏi cùng Trình gia. Trình Tuệ cho rằng Đổng Kính Thu đối với nàng vô tình, không hề lo được lo mất, đã gặp được ở chân núi, liền thoải mái hào phóng hướng Đổng phu nhân hành lễ chào hỏi.
Đổng Kính Thu cũng đi theo phía sau mẫu thân, lại đây chào hỏi cùng Lý thị và Liễu thị.
Đổng Kính Thu tự trách mình vừa rồi ý niệm tuỳ tiện, lúc này mắt nhìn thẳng, căn bản không dám nhìn Trình Tuệ.
Nhị Nương tử và Tam Nương tử cũng xuống xe, hai người đều vì đại tỷ trộm đánh giá hôn phu tương lai.
Oa.
Đổng Kính Thu quả nhiên danh bất hư truyền.
Nhìn mạnh hơn tên Tề Duyên Tùng trứng thúi kia nhiều.
"Thật đúng là trùng hợp, thế nhưng gặp được ở chỗ này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận