Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 895. Bản quan không đại quân, bản quan có dân tâm ( 3 càng )

Bọn họ không hề nháo đòi lên trên tường thành giết địch nữa, bắt đầu dựa theo an bài trước đó, hỗ trợ dọn cục đá và gỗ lên trên tường thành.
Trình đại nhân nói, bất cứ thứ gì trong tầm tay đều có thể trở thành vũ khí ngăn địch.
Cục đá là vũ khí.
Gạch là vũ khí.
Bàn ghế cũng là vũ khí.
Trình đại nhân lột xuống nhà của phú hộ trốn đi, gạch cầm đi tu sửa tường thành, cột gỗ xà nhà cũng có thể lợi dụng!
Mấy người đồng lòng nâng cột gỗ xà nhà lên tường thành ném xuống, một cây xà nhà có thể đè chết một tảng tên cướp Trường Cân, thật là cực kỳ tốt!
Rót nước sôi đi xuống, cũng có thể làm cho đám kẻ cướp bỏng tróc da kêu đau.
Về phần cửa thành, Trình Khanh nhìn thoáng qua nhà ấm cửa thành, bên trong đè thật nhiều cối xay các bá tánh Hồng huyện tự phát quyên góp tới, dù cho người Hồng huyện tưởng từ cửa thành đi ra ngoài cũng phải phí sức lực thật lớn, đám cướp Trường Cân muốn đánh vỡ cửa thành sẽ càng khó.
Lang thiên hộ bước lại đây.
"Trình đại nhân, đám cướp phân tán công thành."
Tưởng bở!
Trình Khanh thích chiến thuật biển người, thích đi đường lối quần chúng.
Nhóm lính dự khuyết được cho phép lên trên tường thành.
Mặc kệ đám cướp Trường Cân công thành từ phương hướng nào, đều sẽ phát hiện trên tường thành có binh lực chống cự bọn họ.
Dù cho đám cướp Trường Cân có hai vạn binh lực lại như thế nào, muốn so về nhân số, dân cư Hồng huyện mới chỉ có hai vạn sao?
Khi địch nhân lâm thành, thanh niên trai tráng có thể lên chiến trường, người già phụ nữ và trẻ em cũng có thể lên chiến trường, thay vì nhìn địch nhân hủy diệt nhà của chính mình, vì sao không liều một lần!
Một nữ nhân không đánh lại một nam tử thành niên.
Nhưng khi một đám nữ nhân ùa lên, trái lại là nam tử thành niên phải chạy trối chết.
Đánh đám cướp Trường Cân chính là đạo lý này, đồng tâm hiệp lực, mọi người đều có thể sống.
Không đồng lòng, đám cướp Trường Cân liền sẽ công phá phòng thủ giết vào trong thành!
Sau khi ngay cả dân phu đội ngũ vận chuyển lương thực cũng phải lên trên tường thành, Trình Khanh phát hiện đám phụ nữ đi theo Hà Uyển làm quân lương, bò ở chân tường thành phát run, lại cũng thét chói tai vung cái muôi trong tay đập đến trên người đám cướp Trường Cân ——
Vinh Cửu trợn mắt há hốc mồm.
Trình Khanh chớp hơi nước nơi khóe mắt, "Vinh Cửu thiếu, ngươi hiện tại còn cảm thấy bản quan không thủ được Hồng huyện sao? Bản quan không có quân đội được huấn luyện hoàn mỹ, nhưng bản quan có dân tâm!"
Ba hộ vệ của Vinh Cửu nhìn Vinh Cửu đứng ở bên người Trình Khanh, tạm thời là an toàn, ba hộ vệ cũng yên lặng xông lên tường thành!
“Các ngươi ——”
Vinh Cửu há miệng thở dốc, lại nhắm lại.
Tính, muốn đi giết đám cướp Trường Cân liền đi giết đi, đám cướp Trường Cân giết mấy chục hạ nhân Vinh gia, Vinh Cửu đối với đám cướp cũng hận đến ngứa răng.
Trình Khanh đã tổ chức hết thảy nhân thủ có thể lợi dụng, thủ thành như thế nào nàng liền giao cho Lang thiên hộ chỉ huy.
Lang thiên hộ và Lý bách hộ là võ quan, chưa từng trải qua chiến dịch lớn như vậy, công lao thủ Hồng huyện giết đám cướp Trường Cân, Trình Khanh là văn thần khả năng không quá để ý, Lang thiên hộ và Lý bách hộ lại rất để ý.
Hai người đều ở vào trong cực độ hưng phấn.
Ngoài thành, Triệu tướng quân tọa trấn phía sau chỉ huy đại quân tiến công, một Hồng huyện nho nhỏ, tường thành không đến ba trượng, thế nhưng khó công như vậy.
Mặc kệ nghĩa quân từ phương hướng nào tiến công, trên tường thành đều có thể toát ra một đám người.
Kia tính là quân lính thủ thành gì, lại có cả phụ nhân cầm muôi lên tường thành!
Biến giao chiến giữa hai quân, trở thành đàn bà đanh đá đánh lộn?
Quả thực là hoang đường……
Nhưng chính ‘quân lính’ hoang đường như thế, lại bảo vệ thành khỏi thế tấn công mãnh liệt của nghĩa quân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận