Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 592. Ta tòa sư có hơi chút da ( 2 càng )

Nghe một chút, đây không phải tự đào hố cho Mai hàn lâm sao, nhóm cống sĩ trẻ tuổi nghe xong lời này, vào trước là chủ cũng không dám thân cận cùng Mai hàn lâm.
Trình Khanh thực nguyện ý thân cận cùng Mai hàn lâm.
Nàng nghe nói chuyện hai nhà Mai, Dương còn chưa giải quyết.
Cũng không biết Mai tiểu thư như thế nào.
Hai người đi Mai phủ, phát hiện Mai phủ xa không náo nhiệt bằng Chương phủ.
Trình Khanh và Đổng Kính Thu đi cũng trùng hợp, Trường Hưng Hầu thế tử mang theo nhi tử Dương Đái Anh đang ở Mai phủ.
Từ sau khi Mai Kiêm Gia sảy thai về nhà mẹ đẻ, đây vẫn là lần đầu Dương Đái Anh được cho phép tiến vào cửa Mai gia, Mai hàn lâm có thể lấy cớ thi hội chắn Trường Hưng Hầu thế tử một lần, lại không tiện chắn lần thứ hai.
Thôi, hai thông gia giáp mặt nói rõ ràng cũng tốt.
Trường Hưng Hầu thế tử nói không ít lời hay, biểu hiện mười phần thành ý, Dương Đái Anh cũng bảo đảm về sau sẽ yêu quý thê tử, tuyệt không làm thê tử chịu ủy khuất.
Mai hàn lâm nghĩ thầm, bảo đảm về sau không chịu ủy khuất, đó chính là biết trước kia Kiêm Gia bị ủy khuất?
Trong lúc nhất thời, Mai hàn lâm đối với Dương Đái Anh có thất vọng không nói nên lời.
Mai hàn lâm càng hy vọng là Dương Đái Anh thành thật không thông suốt, mà không phải là rõ ràng biết, lại mặc kệ Kiêm Gia chịu ủy khuất.
Đây tính là trượng phu sao!
Trong đầu Mai hàn lâm toát ra hai chữ ‘ hoà ly ’, vì tránh hành sự khinh suất, liền muốn cho Mai Kiêm Gia và Dương Đái Anh bàn lại một lần.
Mai hàn lâm vừa định sai hạ nhân mời Mai Kiêm Gia ra gặp Dương Đái Anh, Trình Khanh và Đổng Kính Thu tới.
Dương thế tử và Dương Đái Anh vừa nghe tên ‘ Trình Khanh ’, sắc mặt đều có hơi chút không tốt.
Hai cha con đồng thời nghĩ tới Dương Đái Kiệt hiện giờ nhàn ở trong nhà ăn không ngồi rồi.
Dương thế tử tưởng chính là, chỉ cần Trình Khanh chịu mở miệng, Dương Đái Kiệt hơn phân nửa còn có thể về Quốc Tử Giám. Trình Khanh hiện giờ là tân khoa Hội Nguyên, không nhất định phải cho phủ Trường Hưng Hầu mặt mũi, nhưng Mai hàn lâm vừa lúc là ân sư của Trình Khanh, lời Mai hàn lâm nói Trình Khanh phải nghe!
Dương Đái Anh tưởng lại là, nếu không phải vì đệ đệ Dương Đái Kiệt cầu tình, thê tử Kiêm Gia sẽ không theo mẫu thân đi phủ Trưởng công chúa, không đi phủ Trưởng công chúa lăn lộn, thê tử và mẫu thân sẽ không sinh ra hiềm khích, thê tử sẽ không sảy thai, quan hệ hai phu thê cũng sẽ không cương đến như bây giờ…… Vừa nghe nói Trình Khanh tới, trong lòng Dương Đái Anh liền sinh ra phản cảm và sợ hãi, trực giác chính mình hôm nay tới Mai gia đại khái sẽ không ‘tâm tưởng sự thành’.
"Nhạc phụ, nhạc phụ có khách nhân tới cửa, tiểu tế nghĩ đơn độc tâm sự cùng Kiêm Gia, không bằng ngày khác trở lại bái phỏng?"
"Không cần, ngươi và Kiêm Gia cũng không nói chuyện ở đại sảnh."
Dương thế tử cũng chạy nhanh tống cổ nhi tử đi dỗ con dâu, về phần Dương thế tử, da mặt dày cùng Mai hàn lâm ngồi tại đại sảnh chờ Trình Khanh tiến vào.
Thừa dịp trước khi Trình Khanh còn chưa có tiến vào, Dương thế tử dăm ba câu nói mong muốn của chính mình.
"Nghiệt tử mất mặt! Nhưng có biện pháp gì, một cháu trai không biết cố gắng, mệt đến tổ phụ hắn cả ngày ở trong nhà thở ngắn than dài, nếu ông thông gia có thể từ giữa hòa giải, trên dưới Dương gia không khỏi cảm kích."
Mai hàn lâm cười cười, chưa nói đồng ý cũng chưa nói cự tuyệt.
Chỉ là khi đặt chung trà xuống có hơi nặng một chút.
Trước kia khi nghị thân cùng Dương gia, hắn chưa từng giao tế nhiều với những người khác trong Dương gia, chủ yếu vẫn là xem ở phân thượng lão Hầu gia, mấy năm nay sau khi lão Hầu gia mắt hoa tai điếc, người Dương gia làm việc cũng không có kết cấu.
Chờ Trình Khanh và Đổng Kính Thu tiến vào, thấy Mai hàn lâm đang xụ mặt, bên cạnh còn ngồi một vị trên mặt mang cười, đều có hơi chút không hiểu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận