Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 408. Cấp đổng con rể một chút tin tưởng ( 3 càng )

Nghe một đám người mắng Tề Duyên Tùng, còn không phải là có lực sao.
Trong phòng, mấy người Liễu thị cũng hiểu rõ người tới cửa không phải Đổng gia mà là Tề Duyên Tùng.
Liễu thị không biết Trình Khanh vì sao phải ở cửa nghe Tề Duyên Tùng nói bậy bạ, loại người này phải cầm gậy đánh đuổi đi mới đúng, họ Tề ăn vạ không đi, nếu đụng phải người Đổng gia, vậy phải làm sao bây giờ?
Liễu thị hiện tại là thần hồn nát thần tính, sợ hôn sự của đại nữ nhi ra một chút đường rẽ.
Lý thị lại ngăn Liễu thị lại, đưa Trình Tuệ tới cửa, chỉ ra ngoài cửa hỏi nàng:
"Mẫu thân cháu nói muốn đuổi Tề gia Nhị công tử đi, miễn cho hắn đụng phải người Đổng gia, Tuệ tỷ nhi, ý của cháu thì sao? Tề nhị công tử này là biểu huynh ruột thịt của cháu, hắn hiện tại nói chính mình biết hối cải, cháu có muốn tha thứ cho hắn hay không!"
Trình Tuệ nghe động tĩnh bên ngoài chỉ cảm thấy buồn cười.
Chịu đòn nhận tội, một lần nữa cầu thú?
Khi Trình gia nghèo túng, Tề Duyên Tùng đánh đồng nàng cùng kỹ nữ thanh lâu, lúc trước còn không chịu quang minh chính đại từ hôn, tưởng nạp nàng làm thiếp.
Hiện giờ Trình gia oan sâu được rửa, tiểu lang thậm chí thành tân khoa Giải Nguyên, Tề Duyên Tùng lại thỉnh bà mối tới cửa, đưa lên lễ trọng, chỉ lên trời thề về sau chỉ có một mình nàng.
Cảm động?
Chỉ có mất mặt và buồn cười.
Mất mặt chính là người như vậy lại có thể là biểu huynh ruột thịt của nàng.
Buồn cười chính là Tề Duyên Tùng thiên chân.
"Thúc tổ mẫu, cháu dù có vào trong miếu làm ni cô, cả đời không gả, cũng không quay đầu, dù ngày nào đó Tề Duyên Tùng trúng cử, trúng tiến sĩ, làm quan lớn, cháu cũng tuyệt không hối hận!"
Lý thị gật đầu, "Tốt, không hổ là kiêu nữ của Trình thị chúng ta, có cốt khí! Ta đây lại hỏi cháu, Khanh ca không lập tức đuổi Tề nhị công tử đi, cháu có sợ Tề nhị công tử đụng phải người Đổng gia hay không? Người Đổng gia hôm nay sẽ tới cửa ‘tiểu định’, bọn họ có lẽ là buổi chiều đến, có lẽ là sau nửa canh giờ nữa thậm chí mười lăm phút nữa liền đến, cháu có sợ không?"
Lý thị nói khiến Liễu thị càng thêm lo lắng.
Nhị Nương tử và Tam Nương tử cũng vẻ mặt khẩn trương.
Ngay cả bọn hạ nhân Trình gia, cũng vì đại tiểu thư mà lo lắng.
A di đà phật, kia chính là Đổng tài tử nổi danh Tuyên Đô phủ, đại tiểu thư có thể tìm được hôn phu tốt như vậy, mọi người đều thực vì đại tiểu thư cao hứng.
Nếu dọa Đổng tài tử chạy…… tỳ nữ của Trình Tuệ đã sắp khóc, những người khác cũng rất là nôn nóng.
Lý thị hỏi thẳng chỗ yếu hại.
Trình Tuệ cũng ở trong lòng hỏi chính mình, Đổng gia hôm nay sẽ tới cửa, Đổng công tử rất có thể sẽ cùng tới.
Nếu dọa Đổng công tử chạy, chính mình còn có thể kiếm được việc hôn nhân tốt như vậy sao?
Nàng cúi đầu xem ngón tay chính mình, lỗ kim trên tay còn chưa có mất.
Việc hôn nhân này tới đột nhiên, một ngày tương xem kia, Đổng phu nhân cắm kim thoa cho nàng, cũng ra ngoài dự kiến của nàng. Mấy ngày này giống như có người ở sau lưng đẩy nàng, làm nàng đi tương xem, làm nàng chế tạo gấp gáp thêu phẩm.
Nhưng mà nếu nàng thật sự không muốn gả cho Đổng công tử, chỉ cần nói một tiếng, tiểu lang nhất định sẽ vì nàng từ chối việc hôn nhân này.
Đổng công tử đối với nàng là cảm giác gì không biết, nhưng nàng cũng không chán ghét Đổng công tử.
Nàng cũng thật sự thích Đổng phu nhân.
Việc hôn nhân này, là người khác tha thiết ước mơ, chính nàng cũng nguyện ý.
Từ phụ thân vì nàng đính xuống Tề Duyên Tùng, đến chính mình nhận thức Kỷ Hạo, lại đến Đổng Kính Thu…… Tất cả tư vị nảy lên trong lòng Trình Tuệ, nàng ngẩng đầu cười cười:
"Thúc tổ mẫu, cháu không sợ. Hôm nay đuổi Tề Duyên Tùng đi, ngày mai hắn lại tới thì sao? Chuyện đã phát sinh đều không xoá bỏ được, nếu Đổng công tử và Đổng gia đụng phải, vừa lúc có thể suy xét lại việc hôn nhân này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận