Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1057. Nhảy ra bàn cờ! ( 3 càng )

Sau khi Tiêu Vân Đình mang thi thể Tiểu Kế đi, phân phó Thiền Y: "Bảo bọn họ dừng tay, tạm thời không cần gây phiền toái cho tam hoàng tử phi, để nàng đắc ý một lát."
Nhu Gia mượn sức Trình thị, không quên lợi dụng lực lượng Trình thị Nam Nghi tới đối phó Tiêu Vân Đình, Tiêu Vân Đình trở tay một kích, thề đánh chìm thuyền Nhu Gia và tam hoàng tử!
Không, không chỉ có Nhu Gia và tam hoàng tử, còn có Trình Khanh, Mạnh Hoài Cẩn.
Tiêu Vân Đình sai người gọi đệ đệ Tiêu Vân Phái tới.
Tiêu Vân Phái thụ sủng nhược kinh.
Đại ca từ trước đến nay đều lười phản ứng hắn, hôm nay mặt trời mọc từ hướng tây sao.
"Ngươi thay quần áo đi."
Tiêu Vân Đình phân phó Tiêu Vân Phái, "Sau đó bồi ta cùng nhau tiến cung."
Tiêu Vân Phái không hiểu ra sao.
Kết quả Tiêu Vân Đình mang Tiêu Vân Phái tiến cung là đi thỉnh an Hoàng Hậu nương nương.
Tiêu Vân Phái cùng Hoàng Hậu không quá quen thuộc.
Hoàng đế và Thái Hậu đều rất thích Tiêu Vân Phái, chỉ có Hoàng Hậu nương nương đối với Tiêu Vân Phái không nóng không lạnh, cũng không phải nói Hoàng Hậu nương nương chán ghét Tiêu Vân Phái, chỉ là Tiêu Vân Phái đã quen được người khác thích, thái độ của Hoàng Hậu nương nương ở trong mắt Tiêu Vân Phái xem ra chính là lãnh đạm.
Nhưng Hoàng Hậu nương nương thực thích đại ca.
Tiêu Vân Phái nhìn Hoàng Hậu cẩn thận dò hỏi cuộc sống hàng ngày của Tiêu Vân Đình, không khỏi có hơi chút thất thần.
Rất nhanh, cung nữ của Hoàng Hậu liền mang Tiêu Vân Phái đi dạo vườn.
Một lát sau, Tiêu Vân Phái thấy Ngũ hoàng tử cũng vào Khôn Ninh Cung.
Hóa ra cũng không phải đại ca bỗng nhiên thay đổi, chỉ lợi dụng chính mình làm lá chắn.
Không biết Hoàng Hậu nương nương cùng đại ca, còn có Ngũ hoàng tử sẽ nói cái gì.
—— Ngũ hoàng tử thật sự sẽ làm Thái Tử sao?
……
Khi trắc phi Kiều Ánh Chân của tứ hoàng tử được phóng thích trở về phủ, đã là ba ngày sau.
Kiều Ánh Chân hiển nhiên ở trong tay Cẩm Y Vệ chịu không ít đau khổ, trở lại phủ tứ hoàng tử liền sốt cao không lùi, Kiều Tam Nương cực nhọc ngày đêm, không nghỉ ngơi tự mình chiếu cố muội muội, Kiều Ánh Chân sốt tới nói mê sảng, Kiều Tam Nương cúi người đi nghe, Kiều Ánh Chân nói hàm hồ.
"Điện hạ, thiếp không nói."
"Không quan hệ gì đến điện hạ……"
Kiều Tam Nương đỏ hốc mắt.
Đôi tay tứ hoàng tử nắm tay, trong ánh mắt đều là tơ máu: "Cẩu tặc họ Du, khinh người quá đáng!"
Không chỉ có họ Du, còn có Lạc Thuân cùng toàn bộ Cẩm Y Vệ, đều khinh người quá đáng.
Hóa ra khi không có thánh sủng, hắn cái gì cũng không phải.
Tứ hoàng tử vẫn luôn biết người trong cung không được sủng ái thực đáng thương, tỷ như Ngũ hoàng tử bị hắn quát mắng.
Nhưng chỉ khi chính hắn thất sủng, hắn mới có thể thiết thân cảm nhận được hai chữ "đáng thương" trầm trọng!
Du Hiển bị tứ hoàng tử ghi hận, Du Hiển căn bản không để bụng.
Tuy rằng Du Hiển cũng chỉ phụng mệnh hành sự, chỉ làm chức trách của chính mình, nhưng rất nhiều người bị hại cũng không nghĩ như vậy, bọn họ không dám ghi hận hoàng đế hạ mệnh lệnh, chỉ dám ghi hận Cẩm Y Vệ chấp hành mệnh lệnh.
Ha hả, còn nói cái gì khí tiết văn nhân, chính là nhát gan.
Du Hiển không nhịn được nghĩ, nếu là Trình Khanh…… Không cần suy nghĩ, Trình Khanh phỏng chừng cái gì cũng dám, nếu ông trời đối xử với Trình Khanh bất công, Trình Khanh phỏng chừng cũng sẽ nghĩ cách nhảy dựng lên thọc cho ông trời một lỗ thủng.
"Cháu cười cái gì?"
Lạc Thuân đang xem hồ sơ, bỗng nhiên nghe được tiếng cười.
Sau khi từ Hoài Nam trở về, Du Hiển liền không hay cười, đây là bỗng nhiên nghĩ tới cái gì buồn cười sao?
Lạc Thuân nhìn hồ sơ trong tay.
"Các quản sự phủ Nội Vụ nhận hối lộ của Kiều trắc phi đều đã bị bắt, bọn họ cũng thừa nhận là muốn từ trong tay tứ hoàng tử kiếm một chút. Cháu dẫn người đi tra mấy cửa hàng này, nhìn xem có manh mối hay không, là ai mua lại trang sức của Kiều trắc phi."
Du Hiển lĩnh mệnh rời đi.
Ma xui quỷ khiến, hắn vòng thêm hai con phố, đi ngang qua cửa Trình gia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận