Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1400. Hải ngoại loại tốt

Kỷ Đại nãi nãi nói phải suy xét cho thanh danh của Kỷ Hạo nên không chịu báo quan, nhưng lại ở bên đường khóc lóc kể lể chuyện nhà, đây là sợ Kỷ Hạo có thể xoay người sao?
Hai cử tử bát quái, Trình Tuệ ngồi ở trong xe ngựa nghe được rõ ràng, trăm triệu không nghĩ tới Kỷ Hạo hiện giờ biến thành như vậy.
Đương nhiên, việc này không quan hệ cùng Trình Tuệ, nàng không có lập trường đi quản.
Đả kích dù lớn, ngần ấy năm qua đi, Kỷ Hạo cũng nên sớm hoãn lại.
Kỷ Hạo sa đọa, không phải bởi vì không có thể cưới được Trình Tuệ, mà là người này vẫn luôn không hiểu chính mình muốn cái gì, không có toàn lực vì chính mình tranh thủ.
Kỷ gia muốn nối dõi tông đường, Kỷ Hạo cũng tiếp nhận.
Kỷ Đại nãi nãi đưa canh đưa nước, Kỷ Hạo cũng không có lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt.
Trình Tuệ ôm nhi tử, lại sờ sờ tay nhỏ của nữ nhi, phân phó xa phu tiếp tục ra khỏi thành.
Nghe xong bát quái, lọt vào tai không vào tâm, Trình Tuệ nhớ thương Đổng Kính Thu ở Sơn Đông, nhớ thương "ruộng thí nghiệm" nàng thực hiện ở Sơn Đông, mấy năm nay Đổng Kính Thu làm quan ở Sơn Đông, vị quan thái thái Trình Tuệ không thích giao tế, lại tự học sách nông nghiệp, mang theo nông dân ở địa phương trồng trọt.
—— tiểu lang nói hải ngoại có giống tốt, sản lượng một mẫu hơn ngàn cân, không biết khi nào mới có thể tìm được nha!
Lương thực sản lượng cao mà Trình Tuệ nhớ thương thẳng đến Tân Khải năm 6 mới tìm được.
Khoai lang đỏ là nhóm hải thương trộm bí mật mang ra từ Lữ Tống Quốc, Lữ Tống Quốc luôn không muốn công khai, bất luận kẻ nào đều không thể mang khoai lang đỏ xuất cảnh, một sọt khoai lang đỏ, hải thương dùng một số bạc lớn hối lộ quan viên Lữ Tống mới mang được lên thuyền.
Bởi vì triều đình tìm giống tốt ở hải ngoại, mấy năm nay người chủ động hiến dâng "giống tốt" không ít, nhưng chủ yếu là hạt giống hoa cỏ.
Hải thương tìm được khoai lang đỏ, trước tiên ở địa phương trộm trồng một quý, xác nhận có thể quen thuộc với khí hậu Đại Ngụy, mới dâng khoai lang đỏ lên.
Kỳ thật khoai lang đỏ ở Lữ Tống Quốc được gọi là "Khoai ngọt". Thứ này dễ gieo trồng, dây đằng cắm xuống đất cũng có thể sống, sản lượng cao, ăn nhiều còn thông khí, tự nhiên không cao quý.
Nhưng nguyên nhân chính là vì nó đê tiện dễ trồng, dễ sống, gặp phải nạn đói mới là bảo bối cứu mạng.
Khi dân chúng đều đói đến trình độ muốn đi gặm vỏ cây, nào còn quản khoai lang đỏ thông khí hay không?
Khoai tây còn lại là Tân Khải năm tám tìm được.
Khoai lang đỏ từ hải thương tìm được, khoai tây là Tiêu Vân Diệp ra biển tìm được.
Sản lượng khoai tây không hề thấp hơn so với khoai lang đỏ, nhưng so với khoai lang đỏ càng thích hợp làm lương thực chính hơn.
Khi khoai lang đỏ mở rộng, Tiêu Vân Đình ở Tây Bắc còn không cảm thụ được nhiều, chờ Tiêu Vân Diệp dâng khoai tây lên cho Mạnh Hoài Cẩn, Tiêu Vân Đình đều không nhịn được mắng to Tiêu Vân Phái đồng dạng cũng ra biển là phế vật.
Tiêu Vân Phái vất vả kiếm bạc: "……"
Ở trên biển dãi nắng dầm mưa, Tiêu Vân Phái từ từ ngăm đen khô gầy, rất tưởng xốc thuyền không làm nữa.
Có bản lĩnh chính mình đi đi!
Tiêu Vân Phái nhịn.
Bởi vì Tiêu Vân Đình đến nay còn chưa có đón dâu, dưới gối cũng không có con, xem bộ dáng là tính toán vĩnh viễn đều không thành gia. Tiêu Vân Đình dù cho đầu óc thông minh như thế nào, hắn còn chưa có thoát ly khỏi phạm trù phàm nhân, là người liền sẽ già, sẽ chết, phủ Nghiệp Vương cần người truyền thừa, Tiêu Vân Phái hiện tại nghe lời chịu làm như thế, chính là đang chờ tiếp nhận vương vị của Tiêu Vân Đình —— đánh không lại, còn không thông minh bằng người ta, chỉ cần đua ai sống được lâu hơn!
Tiêu Vân Đình vì sao không cưới thê, ngoại giới là có suy đoán, có người nói hắn khi làm con tin trúng ám toán, khó có thể làm đàn ông…… Loại lời nói này đương nhiên không ai dám giáp mặt nói, nhưng không ảnh hưởng tất cả mọi người loạn tưởng.
Tiêu Vân Phái biết không phải bởi vì điều này.
Tiêu Vân Đình thuần túy chính là tự luyến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận