Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 184. Báo danh thành công! ( thêm )

Hẻm Dương Liễu quá náo nhiệt, bọn nha dịch sợ bọn học sinh thật sự xông lên, liền đi huyện nha cầu viện.
Không khéo Lý tri huyện lại không ở, huyện thừa, chủ bạc là tiểu quan không dám đắc tội Trình thị, căn bản không ngoi đầu, rất có ăn ý cáo ốm không ra.
Hai canh giờ sau, Du tri phủ từ phủ thành tới.
Hẻm Dương Liễu chen đầy người, toàn dựa quan uy tri phủ mở đường.
Du tri phủ đen mặt sai người mở cửa, Trình Khanh đã có hơn một tháng không ra cửa, tạm thời hô hấp được không khí tự do, nhóm đồng môn tức khắc hoan hô, cảm thấy là bọn họ đoàn kết làm Du tri phủ thỏa hiệp.
Du tri phủ lười đi để ý một đám thanh niên trẻ trâu, những người này bó cùng nhau đều không có đầu óc bằng Trình Khanh, tương lai bị Trình Khanh bán còn thay người người ta đếm bạc, Du tri phủ cho rằng hết thảy đều là kế hoạch của Trình Khanh, Du tri phủ nói chuyện cũng có chút nghiến răng nghiến lợi:
“…… Trình Khanh, ngươi náo loạn động tĩnh lớn như vậy, ngàn vạn đừng cô phụ kỳ vọng của bản quan, nhất định phải thi đậu mới tốt!”
Du tri phủ quả nhiên không cao hứng.
Trình Khanh định nói đây không phải chính mình làm ra tới, nhịn xuống xúc động muốn nhìn Thôi Ngạn, hít sâu một hơi hướng Du tri phủ chắp tay thi lễ:
“Học sinh chắc chắn toàn lực ứng phó, không cô phụ phủ tôn dạy bảo.”
Cái nồi này, vẫn do nàng cõng đi.
Con rận nhiều không ngứa, chút đảm đương này nàng vẫn phải có.
“Được, bản quan đã có sự đồng ý của Thẩm Học Đạo cho phép Trình Khanh tham gia huyện thí, cũng đối đãi công bằng khi chấm bài thi, nếu hắn có thực học, qua huyện thí còn có phủ thí, viện thí, nên có công danh sẽ không thiếu được hắn, nhưng nếu triều đình cuối cùng nhận định Trình Tri Viễn có tội, bản quan sẽ xóa bỏ công danh của Trình Khanh!”
Con của phạm quan không được khoa khảo.
Trình Khanh một hai phải năm nay tham gia huyện thí, có phải định chui chỗ trống, sợ sau khi công văn triều đình phán quyết xuống dưới, không còn tư cách tham gia khoa khảo hay không?
Nhưng ở lá thư kia, cùng với lời trong miệng Lý tri huyện, hiệu trưởng Trình Sơn, Du tri phủ được đến bảo đảm là một khi xác định Trình Tri Viễn có tội, có thể trực tiếp xoá bỏ công danh của Trình Khanh.
Du tri phủ cũng lười đến so đo, hắn tuy là tri phủ tứ phẩm, cũng không thể đối nghịch cùng mọi người.
Dứt khoát thuận thế đồng ý, miễn cho người ngoài suy đoán lung tung hắn ngăn cản Trình Khanh tham gia huyện thí là quan báo tư thù!
Thôi Ngạn đi đầu hô to, nói Du tri phủ là thanh thiên đại lão gia, bọn học sinh lớp Đinh cũng kêu như vậy, bá tánh vây xem cũng đi theo kêu.
Du tri phủ chờ tiếng gầm nhỏ xuống mới bổ sung:
“Trình Khanh có thể tham gia huyện thí, không đại biểu một nhà bọn họ có thể tự do xuất nhập, ngoại trừ khi khảo thí hắn có thể rời khỏi cửa nhà, thời điểm khác vẫn không thể tự tiện đi lại, thẳng đến khi triều đình công bố công văn phán quyết.”
Nghĩa là nàng có thể đi ra ngoài khảo thí, đám người Liễu thị vẫn tiếp tục bị giam lỏng?
Trình Khanh nhíu mày, đại nương tử đoạt ở phía trước nàng đồng ý:
“Du đại nhân anh minh, nhóm dân nữ cũng không dị nghị!”
Liễu thị hơi hé môi, cũng chưa nói ra lời phản đối nào.
Phạm sai lầm không phải Trình Khanh, là Liễu thị và Trình Tri Viễn, một bên muốn nuôi lớn Trình Khanh như nhi tử, một bên lại không cho Trình Khanh đi tranh thủ tiền đồ giống các tiểu lang khác, quá mâu thuẫn.
Liễu thị cúi đầu, “Dân phụ cũng không dị nghị, toàn bằng Du đại nhân làm chủ.”
Trình Khanh đau lòng mẫu thân và tỷ tỷ, nhưng cũng biết lúc này phải có lấy hay bỏ, nàng trước thi đậu công danh, cuộc sống trong nhà sẽ tốt hơn rất nhiều.
Về phần Trình Tri Viễn có thể thoát tội hay không, Du tri phủ chịu thả nàng đi khảo thí, Trình Khanh cảm thấy kết quả điều tra của Đại Lý Tự Lưu Tự Chính, là có lợi đối với nhà nàng……
Bạn cần đăng nhập để bình luận