Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1211. Trí lực nghiền áp? ( 1 càng )

Cốc Hoành Thái quỷ khóc sói gào, dọa người chung quanh nhảy dựng.
Nhưng bị Cốc Hoành Thái cảm nhiễm, rất nhiều quân lính đều đi theo rống lên.
Có người nghĩ đánh thắng trận liền về quê cưới tiểu hoa cùng thôn, có người tưởng niệm thân nhân trong nhà, mỗi người đều có tâm nguyện chưa làm xong, bọn họ rống ra bí mật giấu ở trong lòng, phảng phất có càng nhiều dũng khí đối mặt với thiết kỵ sắp tới phạm Bắc Tề!
Gào thét, gào thét, không biết ai lại nghĩ tới lời Cốc Hoành Thái nói, phụ họa ồn ào:
"Tiểu Bàn ở nơi nào, Tiểu Bàn ngươi có đồng ý gả hay không?"
"Tiểu Bàn, ngươi gả cho hắn đi, lúc này đứng ra kháng địch, xem như là một nam tử đứng đắn!"
Tiếng gầm hi hi ha ha, một tầng một tầng truyền lại, truyền tới mặt sau liền biến thành "cưới Tiểu Bàn", về phần ai muốn cưới Tiểu Bàn, không biết nha.
Tiểu Bàn đang khâu lại cho người bệnh, nghe thấy quân tốt kêu loạn, kim cũng cắm sai, người bệnh đau nhe răng nhếch miệng mắng chửi người:
"Đám thối tha các ngươi, Tiểu Bàn cô nương là các ngươi có thể cưới sao?"
……
Tiêu phủ.
Hai con độc trùng ngo ngoe rục rịch.
Trải qua nửa tháng ngủ say, hai con sâu vừa mới thức tỉnh.
Chúng nó hiện tại độc tính lớn nhất, ngọc tủy đều không thể thỏa mãn chúng nó, chúng nó thích hưởng dụng một ít "điểm tâm" phù hợp với đặc tính của bản thân.
Thiền Y giao hộp ngọc cho Trình Khanh.
"Trình đại nhân, Thế tử gia nói, ngài ở chỗ này giải độc."
Hai căn phòng liền nhau.
Dựa theo Trình Khanh phân phó, chuẩn bị thùng gỗ sạch sẽ, bên trong rót đầy nước ấm, trong nước tích một ít ngọc tủy.
Thiền Y vốn dĩ muốn an bài người hầu hạ Trình Khanh "Tắm gội", Tiêu Vân Đình nói không cần.
Đồng dạng, Tiêu Vân Đình cũng không cần người hầu hạ.
Trình Khanh cởi quần áo ra, đi vào thùng, cầm lấy chủy thủ, nhẹ nhàng cắt một vết trên cánh tay, nàng bỏ tay vào thùng gỗ, thùng gỗ lan ra màu hồng nhàn nhạt.
Độc trùng giống như ngửi thấy được mùi máu của Trình Khanh, càng thêm xao động bất an.
Trình Khanh mở hộp ngọc ra, độc trùng liền chui vào trong nước, ghé vào trên cánh tay Trình Khanh tham lam mút máu độc.
Độc tố đan chéo ở trong cơ thể Trình Khanh, đối với độc trùng tới nói là điểm tâm ngon miệng nhất, mà ngọc tủy pha loãng, có thể làm độc trùng thả lỏng, chuyên tâm mút độc huyết, không công kích Trình Khanh.
Trong phòng, Tiêu Vân Đình cũng cởi quần áo, bước vào trong thùng gỗ lớn.
Hắn dùng chủy thủ cắt trên cánh tay của mình, một khắc khi bỏ xuống, Tiêu Vân Đình lạnh giọng phân phó Thiền Y chờ ở ngoài phòng:
"Chiếu kế hoạch hành sự, phát động tiến công!"
Lui không thể lui, chỉ có thể chiến!
Đã muốn chiến, không bằng biến bị động thành chủ động.
Quyết định này của Tiêu Vân Đình, chỉ có tướng lãnh tâm phúc của hắn mới biết được, ra lệnh một tiếng, nhóm quân tốt thẳng tiến về phía đêm tối.
Mấy trăm Cẩm Y Vệ không thủ được Lan Châu, quân Tây Bắc còn có một bộ phận nhỏ binh lực lưu lại.
"Du thiên hộ, thế tử bảo chúng ta nghe lệnh ngài!"
Cốc Hoành Thái phát hiện quân đội bỗng nhiên hành động, còn mắng Tiêu Vân Đình.
Kết quả quân Tây Bắc rời đi một bộ phận, lại để lại một bộ phận, tướng lãnh trong quân đứng ở trước mặt Du Hiển, nói đều nghe Du Hiển chỉ huy, Cốc Hoành Thái liền không tức giận nữa.
—— tính là Tiêu Vân Đình thức thời!
Ai ngờ Du Hiển lại lắc đầu, nói với tướng lãnh kia:
"Tướng quân quá khách khí, nếu bàn về hành quân đánh giặc, Du mỗ không bằng tướng quân, thời khắc mấu chốt, còn muốn dựa vào tướng quân chỉ huy, Du mỗ mang theo mấy trăm giáo úy Cẩm Y Vệ, nghe lệnh hành sự!"
Thế tử gia nói, Du thiên hộ tuổi nhỏ, không bằng nhường thanh danh chỉ huy cho đối phương, miễn cho đối phương kéo cẳng.
Không nghĩ tới Thế tử gia còn có thời điểm nhìn lầm.
Tướng lãnh lại khuyên vài câu, Du Hiển kiên quyết chối từ, tướng lãnh xác định Du Hiển không phải khẩu thị tâm phi, cũng thở phào nhẹ nhõm, nhếch môi cười cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận