Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 151. Lạnh nhạt Tề đại cữu

Tư Mặc cúi đầu:
“……hình như là Dung tiểu thư.”
Dung tiểu thư, Trình Dung, con gái của Lý thị và Ngũ lão gia lão tới?
Trình Dung năm nay cùng tuổi với đại tỷ nàng, cũng ở tại thâm khuê…… Trình Khanh cảm thấy chính mình trong lúc vô ý đã biết một bát quái lớn, nàng không có tiếp tục truy vấn Tư Mặc, sau khi trở về cũng không nói chuyện này cho bất luận kẻ nào.
Sinh hoạt tình cảm của Trình Dung đã có Lý thị nhọc lòng, Trình Khanh cần nhọc lòng chuyện từ hôn của đại tỷ ruột thịt.
Liễu thị tuy rằng đồng ý từ hôn lại không nghĩ khiến cho việc này nháo lớn, yêu cầu điệu thấp từ hôn lấy thiếp canh của đại nương tử về, Trình Khanh liền suy nghĩ một biện pháp:
“Con mang đại tỷ đi huyện Vĩnh Dương thăm người thân, gọi Tề Duyên Tùng đến, đối chất trước mặt người Tề gia, ở Tề gia lui hôn, tiếng gió sẽ không truyền tới Nam Nghi.”
Nếu ấn tính cách Trình Khanh, Tề Duyên Tùng tưởng lấy thê làm thiếp, nàng thế nào cũng phải nháo cho long trời lở đất.
Cố tình đánh chuột sợ bị thương bình ngọc, vì đại nương tử suy xét, việc này không nên điệu cao.
Thật là buồn bực!
Vừa lúc thương thế của Tề Duyên Tùng cũng đã khỏi, Trình Khanh cùng hắn lui tới chặt chẽ, lại chịu đựng ghê tởm mời Tề Duyên Tùng tham quan thư viện, không qua hai ngày hai người liền thân thiết đến có thể cùng mặc chung một cái quần.
Thư phòng của Tề Duyên Tùng, Trình Khanh có thể tùy tiện vào ra.
Trình Khanh lục khắp thư phòng Tề Duyên Tùng, tự cảm thấy có thập phần nắm chắc, liền mời Tề Duyên Tùng cùng đi huyện Vĩnh Dương.
Tề Duyên Tùng một mình không quá dám trở về, nhưng nếu mang theo đại nương tử và Trình Khanh, hắn liền rất tích cực.
Có thân thích tới cửa, trong nhà sẽ không tiện hỏi hắn đã tiêu bạc tới nơi nào, bạc trong tay hắn cũng không nhiều lắm, không tặng lễ hào phóng cho Thi Thi cô nương được, cũng nên về nhà lấy chút bạc tiêu dùng.
Trình Khanh định ra thời gian xuất phát, cũng thuê thuyền xong, còn chưa khởi hành, liền có đoàn người nghe được tiếng vang ở hẻm Dương Liễu, Tề Duyên Tùng ủ rũ cụp đuôi đi đằng sau.
Người dẫn đầu đã qua tuổi bốn mươi, ngũ quan hình dáng đều rất giống Tề Duyên Tùng, bước nhanh đi tới cửa, đầu vai đại nương tử rung động:
“…… Cữu cữu!”
Người tới đúng là ca ca ruột thịt của Tề thị, cữu cữu của đại nương tử, cũng là cha đẻ của Tề Duyên Tùng.
Đại nương tử vẫn là mấy năm trước mới gặp qua Tề đại cữu, khi đó Tề đại cữu đi thăm nàng, mang theo cho nàng rất nhiều lễ vật, còn cùng Trình Tri Viễn trao đổi thiếp canh, thân càng thêm thân, định ra hôn ước giữa đại nương tử và Tề Duyên Tùng.
Trong trí nhớ ‘ Trình Khanh ’ cũng có ấn tượng đối với việc này, Tề đại cữu khi đó cực kỳ hòa ái, vuốt đầu ‘ Trình Khanh ’ , chúc mừng Trình Tri Viễn có người kế tục.
Hiện tại, ánh mắt Tề đại cữu một mảnh lạnh nhạt, không nhiệt tình với Trình Khanh đã đành, ngay cả nhìn đại nương tử cũng giống đang nhìn người xa lạ.
“Ta lần này tới cửa, thứ nhất là vì nhìn cháu ngoại gái một cái, thứ hai là có một kiện khó xử không biết nên mở miệng như thế nào…… Ngươi là Trình Khanh đi, xin hãy nhận lấy vật này.”
Tề đại cữu giao một cái hộp nhỏ cho Trình Khanh.
Trình Khanh đã có dự cảm bất thường.
“Tề gia cữu cữu, xin mời vào trong phòng nói chuyện.”
Tề đại cữu xua tay, “Vào nhà liền không cần, ngươi nhận lấy đồ đi, trả thiếp canh của Duyên Tùng lại đây, chúng ta lập tức trở về.”
Thiếp canh!
—— hàng xóm láng giềng muốn lấp kín lỗ tai cũng không được, nam nữ kết thân mới cần thiếp canh, có người tới nhà Trình Khanh đòi lại thiếp canh, chẳng phải chính là muốn từ hôn sao?!
Chính mình còn chưa đánh tới cửa, Tề gia đã đánh đòn phủ đầu tới từ hôn!
Sau kinh ngạc ngắn ngủi, Trình Khanh cũng đương trường mở hộp gỗ ra xem, bên trong quả nhiên là thiếp canh đại nương tử.
Liễu thị mấy lần suýt ngất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận