Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 95. Càng làm cho người ta thích

Hắn đã là quân dự bị của quan viên Đại Ngụy, lại là Giải Nguyên của tỉnh, phân lượng ở trước mặt Thẩm Học Đạo càng cao hơn so với Trình ngũ lão gia.
Thẩm Học Đạo xác thật thực coi trọng hắn.
Mạnh Hoài Cẩn vì Trình Khanh nói chuyện như vậy, Thẩm Học Đạo liền không tiện xụ mặt:
“Ngươi làm sư huynh thật đủ xứng chức, e sợ bản quan chậm trễ sư đệ trong thư viện của ngươi sao.”
“Ta càng nhiều là vì ngài mà suy nghĩ.”
Người lớn lên đẹp còn có tài hoa, nói cái gì cũng có vẻ đặc biệt thành khẩn, dù Thẩm Học Đạo biết Mạnh Hoài Cẩn là đang giúp Trình Khanh, nhưng nhìn gương mặt Mạnh Hoài Cẩn kia liền tình nguyện tin tưởng hắn.
“Ngươi nha…… cho Trình Khanh vào đi, chúng ta cũng trông thấy tiểu tài tử đêm nay.”
Thẩm Học Đạo nói “tiểu tài tử” là trêu chọc, nhưng chờ Trình Khanh vào phòng khách, mọi người phát hiện Trình Khanh thật sự rất nhỏ.
Thân hình đơn bạc kia nói là thiếu niên cũng kém một chút hương vị.
“Trình Khanh gặp qua chư vị đại nhân!”
Thái độ nhưng thật ra không kiêu ngạo không siểm nịnh, chưa làm Trình thị Nam Nghi mất mặt.
Trình Khanh đã bay nhanh đánh giá xong phòng khách, Trình Ngũ lão gia và Mạnh Hoài Cẩn là nàng nhận thức, trưởng thư viện Trình Sơn tuy không quen biết nàng, nhưng nàng ở thư viện xa xa cũng gặp qua, một nam nhân trung niên có vài phần giống Du Tam, hẳn là Du tri phủ…… Có hai người khác, một người trên mặt mang cười, một người nghiêm túc, ai là Thẩm Học Đạo?
Thời khắc mấu chốt vẫn là Mạnh Hoài Cẩn dùng ánh mắt ám chỉ cho nàng, Trình Khanh lại chắp tay thi lễ thật sâu:
“Học sinh gặp qua Thẩm tông sư.”
Thẩm Học Đạo nghiêm túc, “Trình Khanh, nghe nói ngươi giải được rất nhiều Đề Toán Học, ngươi tuổi còn nhỏ, sao lại chỉ chuyên nghiên cứu toán học như vậy?”
Toán học giỏi cũng sai ư?
Học giỏi toán lý hóa, đi khắp thiên hạ đều không sợ, lời này tựa như tẩy não, là một thế hệ người Trình Khanh từ nhỏ đã nghe đến lớn. Toán học giỏi, rất nhiều thời điểm chẳng khác nào mang hào quang, đây là địa phương kiêu ngạo của nàng, nhưng sau khi xuyên qua một chuyến, toán học giỏi lại bị người nghi ngờ.
Trình Khanh cực kỳ buồn bực.
Nếu có thể chọn, nàng cũng không nghĩ lưu tại Đại Ngụy, nơi này mạt sát hơn hai mươi năm nỗ lực của nàng, hết thảy đều phải bắt đầu từ đầu, còn là tiêu chuẩn bình phán hoàn toàn không giống nhau!
“Hồi tông sư, học sinh khi còn nhỏ bướng bỉnh, phụ thân nói học sinh không kiên định, khó học đại nghĩa thánh nhân, liền dùng toán học mài giũa tâm tính của học sinh.”
Không biết vì sao, Trình Khanh có trực giác, vị Thẩm Học Đạo này giống như không thích nàng.
Thẩm Học Đạo hỏi chuyện có thể là bẫy rập, nàng cần trả lời cẩn thận, không thể bị người chọn ra tật xấu.
Dù sao mặc kệ nàng học cái gì, đều là mài giũa tâm tính, vì đặt nền móng cho đại nghĩa thánh nhân, đây tuyệt đối là câu trả lời tiêu chuẩn!
Thẩm Học Đạo không tỏ ý kiến, lại đương trường hỏi Trình Khanh một phen.
Tứ thư ngũ kinh Trình Khanh nhất định chưa minh bạch hết, nếu nàng có đại bản lĩnh như vậy, lần trước cũng không chỉ thi được hạng 97 trong lớp Đinh.
Nhưng nàng đã học thuộc đề mục sách, các câu hỏi của Thẩm Học Đạo nàng cơ bản đều có thể đáp được, trung quy trung củ, Thẩm Học Đạo cũng chọn không ra tật xấu, sau khi hỏi xong, Thẩm Học Đạo hòa hoãn hơn rất nhiều:
“Cơ sở khá ổn, kinh nghĩa còn cần thâm nhập hiểu biết thêm.”
“Học sinh cẩn tuân dạy bảo của tông sư.”
Trình Khanh ngoan ngoãn nghe giáo huấn, Du tri phủ cười ha ha: “Đừng có quá nghiêm túc, hắn dù sao cũng vẫn chỉ là một tiểu thiếu niên, chỉ cần không chậm trễ khoa cử, toán học tốt cũng là ưu điểm!”
Trình Khanh là con cháu Trình thị, Lý tri huyện cũng vì Trình Khanh nói chuyện, Thẩm Học Đạo rốt cuộc cũng thư hoãn sắc mặt, gật đầu với Trình Khanh:
“Ngươi thật sự không tồi, về sau chớ nên bị những thứ lung tung phân tán tâm lực, sang năm viện thí, ngươi có thể thử xem!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận