Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 924. Vạn Dân Tán ( 1 càng )

Các bá tánh trong tay cầm rổ xách túi, đựng gạo, mì, trái cây linh tinh, tới tiễn đưa Trình Khanh.
Lưu tú tài được các bá tánh chọn ra làm đại biểu, đưa lên "Vạn Dân Tán" suốt đêm chế tạo gấp gáp, Trình Khanh vội vàng chối từ: "Bản quan hổ thẹn!"
Ở Đại Ngụy, mỗi khi quan địa phương rời chức, bá tánh địa phương đều sẽ biểu hiện một chút giữ lại, đưa "Vạn Dân Tán" chính là một loại phương thức giữ lại, ý tứ là quan viên rời chức là cây dù lớn che chở cho bá tánh một phương, là quan tốt yêu dân như con…… Thanh quan rời chức, có các bá tánh tự phát đưa Vạn Dân Tán, tham quan rời chức, vì mặt mũi cũng cần phải an bài người làm Vạn Dân Tán, Trình Khanh đã sớm nghe qua phong tục này, không nghĩ tới chính mình nhanh như vậy liền gặp được.
Lưu tú tài tình ý chân thành, khăng khăng muốn đưa Vạn Dân Tán cho Trình Khanh: "Nếu đại nhân mà còn cảm thấy hổ thẹn, về sau các quan phụ mẫu Hồng huyện, ai lại có tư cách thu được Vạn Dân Tán? Hành động của đại nhân, ở trong mắt học sinh và các bá tánh, tương đương với yêu dân như con!"
"Đúng vậy, Trình đại nhân ngài hãy nhận lấy đi, ngài bảo vệ bá tánh một huyện, tiểu dân chúng ta cũng không biết nên cảm tạ ngài như thế nào."
"Trình đại nhân, đây là trái cây tiểu dân suốt đêm về quê ngắt lấy, ngài mang theo trên đường ăn."
"Trình đại nhân, rượu cam này của tiểu dân rất thuần vị."
"Đại nhân, đây là bánh do nương tử nhà tiểu dân làm."
"Trình đại nhân, con gà trống này tiểu nhân tỉ mỉ chăn nuôi hai năm, một con gà trống phải bảy tám con gà mái mới đáp ứng đủ cho nó, con vật hùng tráng như thế, hiến cho đại nhân tẩm bổ……"
Di, giống như trà trộn vào cái gì kỳ quái .
Vì sao muốn tặng cho nàng con gà trống "một đêm ngự bảy con gà mái", nàng nhìn là thực cần tráng dương bổ thận sao?!
Trình Khanh thật sự không chối từ nổi, cuối cùng không chỉ có mang đi Vạn Dân Tán, còn mang đi trái cây, rau dưa do các bá tánh đưa.
Bao gồm cả con gà trống màu lông xinh đẹp, dáng người hùng tráng kia.
Du Tam ngồi trên lưng ngựa, không nhịn được đi nhìn con gà trống hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang cột trên nóc xe, không biết nghĩ tới cái gì, trong miệng hừ nhẹ một tiếng, vặn đầu tới một bên.
Đội ngũ vận chuyển lương thực ra khỏi Hồng huyện, chậm rãi biến mất ở trong tầm nhìn.
……
Ba vạn quân Trường Cân vây công thành Hoài An, cuối cùng chỉ còn ít ỏi mấy ngàn người chạy tán loạn trở về Hoài Nam, lần này thật là lần thất bại lớn nhất của quân khởi nghĩa Trường Cân.
Triệu tướng quân được nhóm tâm phúc yểm hộ lao ra vòng vây đào tẩu, khoái mã chạy băng băng trốn trở về Hoài Nam, tuy may mắn nhặt về một cái mạng, lại mù một con mắt.
Triệu tướng quân lần này đại bại, ở trong nghĩa quân đã khó phục chúng, sau khi trốn trở về Hoài Nam, lập tức liền bị thiên vương thu hồi binh quyền trong tay.
Đương nhiên, thiên vương nói đến uyển chuyển, bảo Triệu tướng quân trước dưỡng thương cho tốt, việc mang binh đánh giặc trước cứ giao cho những người khác.
Nghĩa quân tích cóp chút của cải không dễ dàng, Triệu tướng quân lần này hại nghĩa quân giảm bớt hơn hai vạn binh lực, thiên vương và các tướng quân khác không trách hắn, Triệu tướng quân chính mình cũng áy náy.
Thiên vương rộng lượng, Vương tướng quân lại là người tính tình nóng nảy, lập tức liền phải điểm binh xuất phát, đi gặp ‘ Trình trạng nguyên ’ trong miệng Triệu tướng quân một lần, ngoài miệng nói phải vì hai vạn huynh đệ báo thù, kỳ thật chính là muốn trả thù cho con trai:
"Trạng Nguyên chó má gì, Vương mỗ không tin tên tặc tử kia có ba đầu sáu tay!"
Giọng Vương tướng quân như chuông đồng, râu tóc tức giận giơ lên, ngay cả thiên vương thấy cũng đau đầu.
Triệu tướng quân chịu đựng con mắt đau khuyên nhủ: "Vương đại ca đừng khinh địch, Trình trạng nguyên kia đích xác có bản lĩnh, chỉ nói việc sau khi hai quân giao chiến, thương binh của nghĩa quân nhiều người không trị được mà tử vong, quân lính Hồng huyện lại có thể mang vết thương ra trận, dường như không quá bị vết thương ảnh hưởng, thật là quái lạ……"
Bạn cần đăng nhập để bình luận