Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 366. Cự thân ( 2 càng )

Nàng lập tức liền phải cự tuyệt, Kỷ Đại thái thái khụ một tiếng: "Trình phu nhân, ngài trước khi quyết định không ngại hỏi ý của lệnh ái trước, đây là chuyện lớn chung thân của nàng, có lẽ lệnh ái sẽ nguyện ý……"
Liễu thị vụt đứng lên, "Chuyện lớn hôn nhân, trước nay đều là lệnh của cha mẹ lời người mai mối, Kỷ Đại thái thái còn xin cẩn thận lời nói!"
Có cái gì phải hỏi, hài tử Tuệ tỷ kia có ngốc, cũng sẽ không muốn gả cho trượng phu một nam thừa tự hai nhà.
Vậy còn không bằng tìm người có thiếp có thông phòng!
Du phu nhân cười hoà giải, chỉ bảo Liễu thị hãy suy xét, lôi kéo Kỷ Đại thái thái liền cáo từ.
Liễu thị có ngốc, cũng biết thái độ của hai người này có dị thường.
Các nàng dựa vào cái gì cho rằng, Tuệ tỷ sẽ đồng ý việc hôn nhân này?
Chịu đựng tức giận tiễn khách, Liễu thị gọi lại tam nữ nhi muốn đi mật báo, "Con đều đã nghe thấy đúng không? Vừa lúc, đi gọi đại tỷ con tới đây……Lại cho người đi thư viện một chuyến, cứ nói ta bị bệnh, tìm tiểu lang trở về!"
Thời điểm Trình Khanh chạy về nhà, đại nương tử vẫn còn quỳ trong phòng.
Liễu thị lần này bị chọc cho giận tàn nhẫn, đại nương tử quỳ ước chừng một canh giờ cũng chưa kêu đứng lên.
Trình Khanh vừa về tới, lửa giận của Liễu thị liền hướng về phía nàng:
"Chuyện của đại tỷ con, con đã sớm biết?"
"Nương nói chính là sự kiện nào……"
"Đừng giả ngu, nương còn có thể nói sự kiện nào!"
Trình Khanh trên đường trở về kỳ thật đã biết.
Hạ nhân trong nhà trước đó bị trừ nửa năm tiền tiêu vặt, khi xảy ra chuyện gì, đi truyền lời còn không vội nói cho ‘ thiếu gia ’ sao.
Lúc này Liễu thị tức giận, không phải giận Kỷ gia cầu hôn, mà là giận chính mình bị đại nương tử và Trình Khanh liên thủ lừa gạt. Nếu đại nương tử sớm nói chuyện Kỷ Hạo, hôm nay Liễu thị cũng sẽ không bị đánh cho trở tay không kịp.
Kỷ Đại thái thái kia cũng nói có ẩn ý, bảo nên hỏi ý kiến của đại nương tử, đây là đã biết đại nương tử và Kỷ Hạo có tư tình, tin tưởng việc hôn nhân này nắm chắc!
Khó trách bằng phẳng như vậy.
Liễu thị mắng Trình Khanh xong, ngã ngồi trên ghế chỉ cảm thấy nản lòng thoái chí: "Hiện giờ các con một đám đều lớn, đều có chủ ý của chính mình, là mẫu thân vô dụng, không thể giúp các con, tự nhiên cũng không quản được các con. Tiểu lang, con thế đại tỷ con giấu giếm, vậy con cũng thay nàng gả đi, gả cho họ Kỷ cũng được, gả cho người khác cũng thế, đều tùy các con!"
Đại nương tử quỳ đến đầu gối không có cảm giác, nghe vậy liền khóc:
"Nương, ngài đừng có như thế, nữ nhi biết sai rồi."
Trình Khanh cũng nhận thấy được Liễu thị tức giận đến tàn nhẫn, yên lặng quỳ tới bên người đại nương tử.
"Đại tỷ tỷ có địa phương không đúng, con cũng có địa phương không đúng, con ở điền trang thấy được Kỷ Hạo, hẳn nên lập tức nói sự tình này cho nương."
Trình Khanh nói xong quay đầu đi nhìn đại nương tử, "Đại tỷ, tỷ cũng hướng nương biểu lộ thái độ đi, Kỷ gia nói muốn cho Kỷ Hạo một nam thừa tự hai phòng, tỷ có nguyện ý gả hay không? Nếu tỷ nguyện ý gả, đệ sẽ thuyết phục nương chuẩn bị hôn sự cho tỷ, lại đi thương lượng cùng Kỷ gia, một nam thừa tự hai nhà là cưới hai phòng thê tử chẳng phân biệt lớn nhỏ, Kỷ gia lại phân đại tông và tiểu tông, nếu tỷ phải gả, cũng chỉ có thể làm cháu dâu đại tông, miễn cho tương lai bị người áp tỷ một đầu!"
Chuyện Kỷ Hạo làm con nuôi đại phòng Kỷ gia là kết cục đã định, một nam thừa tự hai nhà, đại khái là thỏa hiệp cuối cùng của hai phòng Kỷ gia.
Trình Khanh tỏ vẻ có thể giúp đại tỷ tranh thủ đãi ngộ cháu dâu đại phòng Kỷ gia —— việc này đương nhiên không phải lời trong lòng Trình Khanh, dù bản thân đại nương tử nguyện ý gả qua, Trình Khanh cũng không đồng ý.
Liễu thị nói là không quản, vừa nghe lời này của Trình Khanh lại rất tức, chỉ sợ đại nương tử quyết tâm phải gả qua.
May mắn đại nương tử còn chưa có hoàn toàn bị mê muội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận