Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 228. Làm tốt sự không lưu danh, hối không?

Khế ước tạm thời đăng ký ở danh nghĩa của Trình Khanh, là bởi vì đồng ruộng đặt ở dưới danh nghĩa của Trình Khanh có thể không cần nộp thuế —— Trình Khanh hiện giờ còn chưa được hưởng thụ đãi ngộ này, chờ nàng qua viện thí thành tú tài liền có thể không cần nộp thuế cho một phần ruộng đất.
Nếu làm cử nhân, diện tích miễn thuế ruộng đất càng nhiều hơn, đây cũng là con đường làm giàu của rất nhiều cử nhân.
Trình Khanh ngay từ đầu là không đồng ý, nhưng đại nương tử cong đôi mắt cười:
"Tỷ tỷ nghe tiểu lang, có người thích hợp liền gả, nhất thời tìm không thấy người thích hợp cũng không vội, ta sẽ ở nhà học xử lý ruộng đất, tiểu lang sẽ đuổi tỷ tỷ ra cửa sao?"
Di, một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng sao, chỉ bởi vì một tên tra nam Tề Duyên Tùng, đại nương tử lại có thể không nghĩ gả chồng.
Nhưng điều này cũng khá tốt.
Đại nương tử cũng nói là gặp được người thích hợp sẽ nguyện ý gả, tâm thái này rất tốt, đừng nói cổ đại hay hiện đại, khi nữ nhân mù quáng hận gả càng dễ bị lừa.
Trình Khanh lập tức vỗ bộ ngực tỏ vẻ ở trên việc kết hôn tuyệt đối tôn trọng ý nguyện cá nhân của đại nương tử.
Đôi mắt đại nương tử càng cong:
"…… Tiểu lang, đệ thật tốt!"
Sau mấy ngày hạ táng Trình Tri Viễn, Trình Khanh trở về thư viện Nam Nghi.
Do còn chưa có qua phủ thí, nàng không tính là ‘ đồng sinh ’, lần này trở lại thư viện nàng và Thôi Ngạn vẫn học ở lớp Đinh chín.
Chờ hai người qua phủ thí, sẽ được lên lớp Bính.
Sau viện thí là lớp Bính, khảo trúng tú tài là có thể thăng nhập lớp Ất—— Du Tam ở lớp Bính, Trình Khuê ở lớp Ất, Thôi Ngạn sờ sờ cằm:
"Chúng ta đây chẳng phải là làm đồng môn của hai người này sao?"
"Ngươi sợ hãi sao?"
"…… Sợ cái rắm! Du Tam lần này trở lại thư viện, thoạt nhìn thành thật hơn nhiều. Trước kia hắn vẫn luôn mắng ngươi là con của phạm quan, lại chửi bới danh dự của Trình bá phụ, nhà ngươi tiếp thánh chỉ, mặt Du Tam đều bị đánh sưng lên!"
Trình Khanh nghẹn cười, Thôi Ngạn đang nỗ lực giảm béo, thể trọng có giảm, nhưng nội tâm lại bành trướng!
Trước đó cùng nàng lui tới còn phải tránh Du Tam, sợ đắc tội công tử tri phủ.
Hiện tại lại có thể dám nói Du Tam như vậy, còn không phải là bành trướng sao.
Du Tam đúng là đã trở về thư viện Nam Nghi.
Du tri phủ không có quan báo tư thù thu thập nhà Trình Khanh, Trình Khanh nhận ân tình này.
Một hồi huyện thí cuối cùng, tuy không biết vì sao Du Tam phải giúp nàng, trên thực tế cũng thật là Du Tam bắt đám người quấy rối kia đưa đến huyện nha.
Tổng thượng đủ loại, Trình Khanh cũng không tiện tiếp tục có thái độ cường ngạnh, khi hiệu trưởng Trình Sơn hỏi ý kiến nàng, nàng cũng không phản đối, thiếu niên Du Tam trở về thư viện, trước mắt đối với nàng là né tránh.
Trình Khanh cảm thấy Du Tam không phải quyết tâm sửa đổi lỗi lầm, mà là ngôn luận trước đó dùng để công kích nàng đều không đứng được chân, Du Tam bất đắc dĩ game over.
Nàng vừa không là con của tham quan, cũng không nghĩ tới nhị phòng tống tiền.
Ngược lại là nhị phòng vẫn luôn tìm nàng gây phiền toái.
Chuyện này, đã không phải bí mật, ở trong huyện mọi người đều biết.
Trình Khanh không chịu nhượng bộ, Ngũ lão gia và Trình Tri Tự cũng hình như có mâu thuẫn, lần này không giúp nhị phòng che lấp, trái lại chọn để lộ ra—— liền ở sau khi Trình Tri Viễn hạ táng, Lý tri huyện liền đưa vụ án này ra xử, đi đến nhị phòng gọi Chu ma ma, phát hiện Chu ma ma bị bệnh hiểm nghèo đã chết, nghe nói bệnh hiểm nghèo của Chu ma ma có lây, xác chết của bà bị đốt thành tro, vật phẩm tùy thân cũng bị đốt cùng.
Mà đứa con thứ hai của Chu ma ma cũng không thấy bóng dáng, nhị phòng nói coi như nô bộc bỏ trốn.
Chu thị bị tái phát bệnh đau tim, chỉ có thể nằm trên giường tĩnh dưỡng, Lý tri huyện cũng không thể phái nha dịch mạnh mẽ kéo Chu thị lên công đường, trên người Chu thị rốt cuộc cũng có cáo mệnh ngũ phẩm nghi nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận