Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 866. Kiên quyết không cho Trình Khanh đệ cây thang ( 1 càng )

Ở trong mắt Thạch phu nhân, Vinh Cửu là một tiểu hài tử, Trình Khanh không đủ rộng lượng, mới cùng một tiểu hài tử so đo.
Thạch thiếu gia nhớ mang máng, tin tức Trình Khanh Lục Nguyên Cập Đệ lấy công báo thông cáo châu phủ huyện cả nước, mặt trên công báo nói Trình trạng nguyên chỉ có 17 tuổi.
Vinh Cửu còn lớn hơn Trình trạng nguyên hai tuổi, nếu bắt tuổi tác tới nói chuyện, Vinh Cửu không đứng được chân.
Nhưng Vinh Cửu mười chín tuổi vẫn còn có sự nóng nảy của người trẻ tuổi, Trình trạng nguyên 17 tuổi, thật sự có thể xử lý tốt tình huống phức tạp ở Hoài Nam?
Thạch thiếu gia chắc chắn Trình Khanh, thậm chí là Ngũ hoàng tử, cuối cùng vẫn cần phủ Tổng đốc trợ giúp.
Muốn vươn viện thủ hay không, lại giúp được đến một bước nào, chỉ có thể do Thạch tổng đốc quyết định.
"Chúng ta vội vàng đi tìm Trình Khanh gây phiền toái, không phải cho Trình Khanh cây thang, làm hắn bò lên trên sao? Như vậy sẽ khiến phụ thân khó xử, đừng làm đến cuối cùng, phụ thân không nghĩ giúp cũng phải giúp, vô cùng bị động."
Thạch thiếu gia nói có đạo lý, Thạch phu nhân cũng không còn tức giận như vừa rồi, trái lại khuyên con dâu Vinh thị an tâm dưỡng thai, việc cấp bách trước mắt là tìm Vinh Cửu trở về.
Vinh thị sắc mặt không tốt lắm.
Sinh hoạt hiện tại của Vinh thị là mỗi người hâm mộ, nếu nhất định phải bới lông tìm vết tuyển chọn một điểm tiếc nuối, đó chính là Thạch thiếu gia tính nết ôn hòa, Vinh thị cảm thấy tính tình trượng phu không đủ quyết đoán, không có khí khái nam tử.
Tựa như trước mắt, phủ Tổng đốc đối thượng với một tiểu quan ngũ phẩm nho nhỏ cũng không thể khoái ý, làm Vinh thị cảm giác cực kỳ nghẹn khuất.
Thạch thiếu gia nghe nói đại quản gia đã phái người đi tìm đệ đệ thê tử Vinh Cửu, sợ có sơ hở, lại sai người cầm thiệp Thạch phủ, khoái mã đưa đến nơi Hoài Nam nhất định phải đi qua, chờ Vinh Cửu tới liền ngăn người lại, bảo đảm không có sơ suất.
Thạch thiếu gia xử sự thực chu toàn, Vinh thị ở trước mặt bà mẫu cũng không dám nói cái gì, trong lén lút lại phái người đi Dương Châu, thế Vinh Cửu cáo tội, thuyết minh nguyên nhân Vinh Cửu không có kịp thời trở lại Dương Châu mừng thọ cho lão thái quân.
Đây là truyền lời nói cho Vinh gia Dương Châu, Vinh Cửu ở bên ngoài bị người ức hiếp, người Vinh gia nhìn mà làm!
Ngày thường không phải tổng nói đau Vinh Cửu sao?
Thật đau Vinh Cửu, liền phải lấy ra chút hành động, có đau hay không cũng không phải là toàn dựa vào lời nói trên miệng.
Vinh gia phú quý có hơn phân nửa đều dựa vào trên người Vinh thị gả vào Thạch gia, cô nãi nãi đã phát tính tình, người Vinh gia lập tức muốn thương lượng đối sách.
Vì Vinh Cửu mà đối thượng cùng Trạng Nguyên lang Lục Nguyên Cập Đệ?
Thật không cần thiết!
Tất cả mọi người không thể biến chiến tranh thành tơ lụa sao, thật là sầu người.
"Vậy phải làm sao bây giờ, Ngọc nương hiện tại muốn Vinh gia ra mặt, nếu chúng ta cái gì cũng không làm, chẳng phải là rét lạnh tâm Ngọc nương sao?"
Ngọc nương chính là nhũ danh của Vinh thị.
Lão thái quân Vinh gia tỏ vẻ, Vinh Ngọc Nương và Vinh Cửu đều là hai người cháu chính mình thương yêu nhất, mặc kệ đắc tội ai, cục tức này cần phải thế hai tỷ đệ kiếm trở lại.
Vinh gia lập tức phái ra hai người con cháu đồng lứa Vinh Cửu, mang một thuyền nhân mã, đuổi theo Vinh Cửu.
……
Chọc một Vinh Cửu, phải gặp người hai nhà.
Kết quả như vậy, Trình Khanh đã nghĩ tới.
Chờ sau khi Trình Khanh khởi hành, Vinh Cửu quả nhiên mang theo người đi theo đằng sau đội vận chuyển lương thực.
Khi hạ trại, dân phu vận chuyển lương thực ăn lương khô, Vinh Cửu đi đằng sau, ẩm thực hết sức xa hoa, mùi hương đồ ăn bị gió thổi qua tới, bụng đám dân phu kêu thầm thì, liên tiếp nhìn xung quanh, sau khi tiếp tục khởi hành rất nhiều dân phu đều có bệnh trạng hoảng hốt.
"Con bà nó, bọn họ chính là cố ý!"
Võ Nhị cực tức giận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận