Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 584. Dự định Trạng Nguyên chi vị! ( 1 càng )

Bản thân Trình Khanh an ủi Thôi Ngạn xong cũng muốn cười.
Nàng đây là đang trông cậy vào Nhu Gia giúp Thôi Ngạn sao?
Thôi Ngạn cũng bị Trình Khanh chọc cho cười.
"Nếu Thôi Tam, Thôi Tứ dám ở bên tai tam hoàng tử châm ngòi thổi gió, người thứ nhất gặp xui xẻo chính là các nàng. Tam hoàng tử đường đường là hậu duệ quý tộc, làm sao đối với hai nữ nhi thương hộ nói gì nghe nấy? Trình Khanh, ta không lo lắng các nàng thổi gió bên gối, ta là không yên lòng cha ta bên kia, cha ta đi đường còn chưa có nhanh nhẹn, đã muốn tiếp nhận việc bán nước hoa, lúc ta lên kinh đã bắt đầu, còn có hai lão quản sự Thôi gia tìm đến Tuyên Đô phủ…… Ta sợ Thôi Bằng sẽ chó cùng rứt giậu!"
Trình Khanh cũng vô ngữ.
Lão quản sự không nghĩ đi theo Thôi Bằng, hao hết trắc trở muốn tìm được Thôi lão gia, đây là mị lực của Thôi lão gia —— Thôi lão gia đại khái cảm thấy có một ít vãn hồi mặt mũi, tiểu thiếp đông đảo không chọn hắn, các bạn già lại vẫn duy trì hắn.
Điều này khẳng định khiến Thôi Bằng tức chết.
Thôi Ngạn lo lắng là có đạo lý.
Chu Hằng ở một bên nghe, thầm hạ quyết tâm, mặc kệ lần này có khảo trúng hay không, đều sẽ lập tức cưới Ngũ Nương Thôi gia. Chỉ dựa vào một mình Thôi Ngạn, khả năng không chống được Thôi Bằng chó cùng rứt giậu.
Ba người càng nói càng có tinh thần, Trình Khanh buổi tối dứt khoát cũng ngủ ở hội quán bên này.
Chờ đến sáng sớm, Đổng Kính Thu lại đây, mời ba người cùng đi xem bảng.
"Tiểu lang là tất trúng, chỉ xem thứ tự."
Nếu ngay cả Trình Khanh cũng rớt, vậy tất cả mọi người còn đi nhìn bảng làm gì nha!
Bản thân Trình Khanh cũng có tự tin này.
Nàng không chỉ có tự tin trúng, còn có tự tin tranh khôi thủ, đều đã đi đến một bước này còn giả mù sa mưa nói chính mình không nghĩ lấy ‘ Lục Nguyên Cập Đệ ’, kia không phải phong cách làm việc của Trình Khanh.
—— Mai hàn lâm dù không mở cửa sau cho nàng, cũng không đến mức hố nàng đi?
Mấy người Trình Khanh đều là lần đầu tiên tham gia thi hội, không có kinh nghiệm.
Không nghĩ tới rất nhiều cử nhân đều không đi xem bảng.
Thi hội mỗi ba năm một lần, bao lâu yết bảng, bao lâu danh sách sẽ được người chép lại.
Người báo tin mừng thi đậu đã ghi nhớ sẵn địa chỉ các cử nhân, sẽ cưỡi ngựa đến địa chỉ báo tin vui, còn có người thổi kèn xô na đi tới.
Chỉ cần có tên trên bảng thi hội, tân khoa cống sĩ chính là quân dự bị của quan lão gia, một chân bước vào quan trường, ra tay sẽ rất rộng rãi.
Cử nhân tới khảo thí có mấy ngàn người, phần lớn ở tại khách điếm và hội quán, cũng tương đối dễ tìm.
Tên của Hội Nguyên, thậm chí được xem đầu tiên, người muốn đi báo tin vui cho Hội Nguyên là nhiều nhất.
Mấy người Trình Khanh không kinh nghiệm, không chờ ở hội quán, lại sớm ra cửa.
Đi đến nửa đường liền nghe thấy trên đường có người ồn ào, nói kim khoa Hội Nguyên là Trình Khanh.
Mấy người Đổng Kính Thu động tác nhất trí nhìn Trình Khanh.
Trình Khanh tim nhảy bang bang, miệng khô lưỡi khô:
"Có lẽ là nhìn lầm rồi?"
Đổng Kính Thu một chút khụ lên, "Sao nhìn lầm được! Ai, chúng ta lầm, hẳn nên chờ ở hội quán Tuyên Đô!"
Vậy hiện tại nên tiếp tục đi hay trở về?
Đã đi được một nửa, đương nhiên là tiếp tục đi.
Chu Hằng và Thôi Ngạn đều chúc mừng Trình Khanh, Trình Khanh lại kiên trì muốn xem bảng mới xác nhận.
Đáng thương người đi báo tin vui cho Hội Nguyên, đầu tiên đến Trình gia không gặp được, lại quay đầu đi hội quán Tuyên Đô, vẫn không gặp được, cuối cùng rốt cuộc đuổi được đám người Trình Khanh ở cửa trường thi.
"Trình Khanh, Tuyên Đô phủ huyện Nam Nghi."
Huyện Nam Nghi không có cử nhân thứ hai tên Trình Khanh dự thi.
Trình Khanh tâm liền định.
Cho đến hôm nay, nàng đã trúng liền năm nguyên, chỉ cần Trình Khanh có thể đi tham gia thi đình, không ở trong thi đình viết cái gì ngỗ nghịch phạm thượng, nàng nhất định sẽ ‘ trúng liền sáu nguyên ’.
Bạn cần đăng nhập để bình luận