Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 317. Linh trước răn dạy! ( thêm )

Nhưng Tiêu Vân Đình tâm cơ như vậy, nếu muốn cố tình lừa tiểu cô nương nào, các tiểu cô nương thật đúng là không dễ dàng chạy thoát, gương mặt kia quá thêm điểm, lòng yêu cái đẹp người người đều có, chẳng phân biệt cổ kim.
Trình Khanh đánh giá khả năng đào góc tường của Tiêu Vân Đình, sau một lúc lâu cảm thấy phần thắng không lớn, lại hỏi Mạnh Hoài Cẩn:
“Sư huynh, ngươi cho rằng vị Nhu Gia huyện chúa kia yêu thích Tiêu thế tử tới loại trình độ nào?”
Có phải vừa thấy Tiêu Vân Đình liền mặt đỏ tim đập đầu thiếu oxy, Tiêu Vân Đình hỏi cái gì liền nói cái đó hay không?
Cái này thay đổi thành Mạnh Hoài Cẩn nhíu mày: “Ta không biết ngươi muốn làm cái gì, nhưng nếu có quan hệ cùng Tiêu Vân Đình, ta khuyên ngươi từ bỏ quyết định này đi. Ngươi phải nhớ kỹ, có thể cách Tiêu Vân Đình càng xa càng tốt, ngàn vạn không cần ý đồ tới gần người này, không cần hiếu kỳ với hắn, cũng không cần nghĩ lợi dụng hắn…… Bởi vì kết quả cuối cùng chỉ có thể là ngươi bị hắn lợi dụng!”
Di.
Đã xảy ra chuyện gì, trước khi Mạnh Hoài Cẩn đến kinh thành, quan hệ cùng Tiêu Vân Đình tốt đến trình độ có thể mặc chung một cái quần.
Chẳng lẽ hai người này đã trở mặt với nhau?
——
Linh đường.
Trên mặt Trình Lục phu nhân Tần thị một chút huyết sắc đều không có.
Bà đã nói rõ ràng sự tình phát sinh ở trong cung, mỗi một chi tiết đều tận khả năng hồi ức, từ lúc bà mang theo Trình Dung đi đến Thọ Khang Cung, lại ra khỏi Thọ Khang Cung bị Thục phi triệu kiến, Trình Dung một mình đi vòng trở lại Thọ Khang Cung……kể đến khi bà phát hiện Trình Dung thắt cổ tự sát, Tần thị đã nước mắt rơi như mưa:
“Là ta sai, ta hẳn không nên tùy nàng, Dung nương đi đến nơi nào ta liền đi theo tới nơi đó, không cho Dung nương một chỗ trống, là ta sai, ta hại chết Dung nương!”
Mấy ngày qua, Tần thị đã chịu đủ tra tấn tâm lý.
Lý thị tuy là tẩu tử, Tần thị lại là nhị phẩm cáo mệnh phu nhân, bà không phải sợ Lý thị, là thẹn trong lòng, thế cho nên khi Lý thị mắng chửi bà không dám cãi lại.
Lý thị và Ngũ lão gia mất khống chế hỏng mất, Tần thị cũng không chịu nổi!
Trong áy náy còn có thương tâm, Trình Dung ngoan ngoãn hào phóng, tới kinh thành mấy tháng, Tần thị cũng thập phần thích chất nữ này.
Tần thị khóc thở hổn hển: “Dung nương tự sát để bảo toàn danh tiết, đứa nhỏ ngốc này bị ủy khuất, còn không nghĩ làm chúng ta khó xử, chính mình chết cho xong việc, nàng đến chết cũng chưa nói ra là bị ai làm nhục……”
Lý thị nắm tay, móng tay đã chọc thủng thịt trong lòng bàn tay.
Vết máu theo tay Lý thị chậm rãi chảy xuống, Lý thị một chút cảm giác đau đều không có.
Bà có cái gì đau.
Đau chính là Dung nương.
Dung nương khi chịu nhục có bao nhiêu tuyệt vọng.
Khi bị nhốt ở thiên điện, kêu trời không thấu có bao nhiêu tuyệt vọng.
Khi cởi đai lưng xuống treo chính mình, lại có bao nhiêu tuyệt vọng!
Mà khi phát sinh hết thảy, chính mình là mẫu thân lại không ở bên người Dung nương, để Dung nương một mình thừa nhận hết thảy, nếm hết các loại cảm xúc mặt trái, cuối cùng lựa chọn kết thúc sinh mệnh của chính mình——
Dung nương đau bao nhiêu.
Lý thị đỡ quan tài khóc lớn.
Tần thị còn định nói chuyện, Ngũ lão gia vẫn luôn trầm mặc không lên tiếng đột nhiên giận dữ:
“Ngươi là có sai, ngươi sai không phải không nghĩ tới Dung nương sẽ tự sát, là ngươi đoán được Dung nương sẽ tự sát, lại còn cho con bé cơ hội tự sát!”
Tần thị bị dọa đến lùi lại vài bước, không cẩn thận đụng phải quan tài Trình Dung, thậm chí không khống chế được chính mình phát run.
“Ngũ ca ——”
Trình Lục lão gia không đồng ý cách nói này, Ngũ lão gia cũng không để ý đến hắn, chỉ mắng Tần thị:
“Dung nương không nói ra bị ai làm nhục, là bởi vì biết có nói ra, hai ngươi cũng không thể vì nàng làm chủ. Dung nương tự sát, là bởi vì đêm hôm đó các ngươi trói chặt con bé ở thiên điện, ngự y không vào được, các ngươi không ra được, con bé không thể không lấy mệnh của chính mình giao đãi, vì che giấu việc này, có lẽ người chết không chỉ có một mình con bé……Con bé lấy mệnh của chính mình, đổi cho thẩm thẩm ngươi cơ hội bình an ra khỏi cung, ngươi hiện giờ nói về nguyên nhân cái chết của Dung nương, còn che che giấu giấu, ngươi đang che lấp thay cho ai, ngươi sợ đắc tội quý nhân, ảnh hưởng tiền đồ của trượng phu ngươi, có phải hay không?”
“Ngũ ca!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận