Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 180. Thỉnh nguyện bức vua thoái vị

Người trưởng thành sẽ cân nhắc được mất, người thiếu niên dễ nhiệt huyết lên trên, đây là việc ra ngoài dự kiến của Trình Khanh.
Đừng nhìn nàng là người bình tĩnh nhất trong cả nhà, mỗi ngày khổ đọc không biết mỏi mệt, kỳ thật theo thời gian trôi đi, nàng đối với việc tham gia huyện thí năm nay đã không có hy vọng gì.
Trong lòng mắng chết thế tử Nghiệp Vương, nói tốt ba tháng giải quyết xong, thế nhưng trước mắt cũng không có kết quả.
Nếu bỏ lỡ huyện thí năm nay, nàng lại phải chờ thêm một năm.
Không được, nàng cần phải tìm cách, không thể ngồi chờ chết.
Trình Khanh trải giấy ra, tổ chức từ ngữ, liền đặt bút.
Đi vào Đại Ngụy gần một năm, chữ của nàng đã có tiến bộ, không nói làm giám khảo chấm bài thi kinh diễm, cũng miễn cưỡng có thể vào mắt, khí khái không có, nhưng có thể xưng là đoan chính.
Phong thư này, nàng là viết cho Thẩm Học Đạo.
Nha dịch có chịu giúp nàng đưa hay không còn không rõ, nhưng tổng phải thử một chút không phải sao?
—— thử liền có hy vọng, không thử cũng đừng trông cậy vào ai phát thiện tâm cứu giúp mình!
Người bên ngoài tưởng tặng đồ cho nhà Trình Khanh không được, nhưng nếu Trình Khanh muốn truyền tin ra bên ngoài lại thực dễ dàng, nha dịch đã sớm được phân phó, thực sảng khoái đồng ý thỉnh cầu của Trình Khanh.
Trên thực tế, bọn họ vẫn luôn đang đợi Trình Khanh truyền tin linh tinh ra bên ngoài, nào biết Trình Khanh quá có thể nhịn, bị giam lỏng lâu như vậy không rên một tiếng, dù cho bị cắt xén khó xử cũng cắn răng không hướng ra phía ngoài xin giúp đỡ.
Du tri phủ, hoặc là nói Lưu Tự Chính, muốn chính là Trình Khanh hướng ra phía ngoài xin giúp đỡ!
Không cầu trợ, sao có thể tìm hiểu nguồn gốc, tiếp tục thâm nhập điều tra.
Trình Khanh sẽ xin ai giúp đỡ?
Ai cũng không đoán được, Trình Khanh đóng cửa lâu như vậy, đề bút viết phong thư thứ nhất, lại có thể là cho Thẩm Học Đạo.
Trình Khanh và Thẩm Học Đạo rất quen thuộc sao?
Trong hội Văn trung thu ngày đó, thái độ Thẩm Học Đạo biểu hiện ra không mừng Trình Khanh, chỉ vì Trình Khanh là nhi tử của Trình Tri Viễn, thân phận này liền khiến Thẩm Học Đạo phản cảm.
Nếu không phải Mạnh Hoài Cẩn khuyên bảo, Thẩm Học Đạo khả năng đều không muốn thấy Trình Khanh, dù Trình Khanh dựa theo quy củ giải được 30 đề thi trên đèn lồng.
Phong thư Trình Khanh đưa cho Thẩm Học Đạo, tự nhiên sẽ không thật sự được đưa đến trong tay Thẩm Học Đạo, mà là đặt ở trước mặt Du tri phủ.
Du tri phủ suy nghĩ nửa ngày, không suy nghĩ cẩn thận ra giao thoa giữa Trình Khanh và Thẩm Học Đạo.
Người đều hiếu kỳ, Du tri phủ vẫn bóc thư ra.
Sau khi xem xong, biểu tình Du tri phủ cổ quái.
“…… Thật là nhỏ mà lanh!”
Đây nơi nào là viết thư cho Thẩm Học Đạo, rõ ràng là biết thư sẽ được đưa đến chỗ hắn, cố ý cho hắn xem đi?
Du tri phủ vừa mới buông thư xuống, liền nghe người hầu nói Lý đại nhân tri huyện Nam Nghi tới.
“Hiệu trưởng Trình Sơn thư viện Nam Nghi và Lý đại nhân cùng nhau tới.”
“Chỉ có hiệu trưởng Trình Sơn, không có tộc trưởng Trình thị? Ngươi hỏi nha dịch trông coi ở hẻm Dương Liễu một chút, mấy ngày nay có phải thật sự không có ai đưa thư đến cho Trình gia hay không…… Thôi, việc này sau đó lại hỏi, trước hết mời Lý tri huyện và hiệu trưởng Trình Sơn tiến vào đi.”
Lý tri huyện là hạ quan, Du tri phủ tưởng không muốn gặp có thể tùy tiện cự tuyệt, hiệu trưởng Trình Sơn lại là quản thư viện Nam Nghi, Du Tam đến nay vẫn là thiếu niên bỏ học, Du tri phủ tuy rằng mời tiên sinh ở nhà giảng bài, nhưng hiệu quả thật đúng là kém so với thời điểm Du Tam đi học ở thư viện Nam Nghi.
Thậm chí có xu thế càng học càng tụt lùi, Du tri phủ vì thế thực sầu.
Đại Ngụy đều là làm quan đất khách, không được trở lại nguyên quán nhậm chức, Du tri phủ cũng không phải nhân sĩ Tuyên Đô phủ, hộ tịch ở nơi nào, Du Tam liền phải về nơi đó tham gia khoa khảo, nếu không sẽ bị người tố giác là “Mạo tịch”.
Bạn cần đăng nhập để bình luận