Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 369. Vất vả cha, ngài lại nỗ nỗ lực! ( 3 càng )

Du tri phủ thăng chức.
Ngay cả Trình Khanh cũng tặng một phần lộ phí, nhà giàu trong thành cũng sôi nổi giúp tiền, đây là muốn kết thiện duyên cùng Du tri phủ.
Du gia đều dọn đi, Du Tam tự nhiên sẽ không ở lại thư viện Nam Nghi.
Hắn vốn muốn lưu lại, nhưng Du tri phủ không đồng ý.
Nếu không có người nhà nhìn, Du Tam còn không biết sẽ gây ra bao nhiêu họa đâu, Du tri phủ nhất định phải mang nhi tử đi, trong lòng Du Tam thực không dễ chịu.
Hắn tưởng dùng sức lắc lắc cha hắn, nhìn xem có thể làm cha hắn thay đổi chủ ý hay không.
"Con đã sắp đuổi kịp hắn, chỉ thiếu chút nữa! Không cho con thắng hắn, con sao cam tâm?"
Lần thi tốt nhất của hắn là vị trí thứ 14 lớp Ất, cũng chỉ cách Trình Khanh một chút điểm nữa thôi, cha hắn lúc này lại muốn vào kinh?
Nói câu bất hiếu, Du Tam tình nguyện cha hắn không nhận được lệnh điều động này.
Du tri phủ bị đứa con bất hiếu làm cho tức đến hộc máu, cười như không cười nhìn Du Tam: "Con đây là đang đốc xúc vi phụ tiếp tục tiến tới, thăng thành quan nhất phẩm, có thể đưa con tiến vào Quốc Tử Giám tiếp tục làm đồng môn cùng Trình Khanh có phải hay không?"
Quốc Tử Giám là học phủ tối cao cả nước, quan viên tam phẩm trở lên mới có tư cách đưa con cháu đi đến Quốc Tử Giám đọc sách, Du tri phủ được triệu hồi đến kinh thành, xem như quan kinh thành tứ phẩm.
Ánh mắt Du Tam sáng lên.
"Vậy vất vả cha!"
"Cút."
Du Tam bị đuổi ra khỏi thư phòng trên mặt còn treo cười.
Hắn thiếu chút nữa đã quên, triều đình cho Trình gia một ân điển, sau khi Trình Khanh thi hương xong sẽ được vào Quốc Tử Giám đọc sách.
Lúc này cách thi hương sang năm không đến một năm, Trình Khanh trúng cử hẳn là vấn đề không lớn, Trình Khanh chung quy vẫn sẽ đi kinh thành, lúc này Du Tam lại cảm thấy lệnh điều động của triều đình tới thật trùng hợp.
Quốc Tử Giám không dễ tiến vào, cha hắn cũng kém một chút tư cách.
Nhưng tứ phẩm và tam phẩm kém cũng không nhiều lắm, tìm một chút phương pháp, hoặc là có cơ hội cầu một ân điển, chính mình vẫn có thể tiến vào Quốc Tử Giám.
Nhưng thật ra tên quỷ Thôi Ngạn đáng ghét kia, cả ngày dính ở bên Trình Khanh, sau khi thi hương, sẽ phải cùng Trình Khanh mỗi người một ngả.
Trình Tri Viễn tuy rằng đã chết, Trình Khanh vẫn cứ là con cháu quan lại giống mình, Thôi gia lại là thương hộ, môn hộ không giống nhau làm bằng hữu cái gì!
Trong lòng Du Tam có đế, không vì chuyện này rối rắm, ngược lại bắt đầu luyến tiếc Trình Khuê.
"Hay ngươi cũng bảo Trình thúc phụ nỗ lực, được điều tới kinh thành, ngươi sẽ có thể vào kinh."
"…… Cảm ơn!"
Trình Khuê rất là vô ngữ, tiền đồ của chính mình, chính mình không tự kiếm, ngược lại trông cậy vào trưởng bối đi nỗ lực là đạo lý gì: "Ngoại trừ quan tam phẩm có thể đưa con cháu tiến vào Quốc Tử Giám, các tỉnh cũng có thể tiến cử học sinh ưu tú tiến vào, ngươi và ta tiếp tục làm đồng môn cũng không phải việc khó, chỉ là tên Thôi Ngạn kia, tuy là con trai thương hộ, chỉ cần Thôi gia sử dụng đủ nhiều bạc cũng có thể đi."
Quốc Tử Giám có bốn loại phương thức có thể đi vào.
Thứ nhất là con cháu của quan viên tam phẩm trở lên và con cháu triều đình huân quý đều có thể đi vào, cái này kêu là ‘ ấm giam ’, hoàng đế đặc biệt cho phép tiến vào.
Thứ hai chính là như Trình Khuê nói, từ các tỉnh các phủ chọn ra ứng viên ưu tú đưa vào Quốc Tử Giám, cái này kêu là ‘ cống giam ’.
Thứ ba là ‘ cử giam ’, là cử nhân vào kinh tham gia thi hội bị rớt, Hàn Lâm Viện chọn ra một ít người tương đối ưu tú đưa vào Quốc Tử Giám.
Loại thứ tư còn lại là ‘ lệ giam ’, chính là khi số người Quốc Tử Giám còn thiếu, tạm thời không người bổ thượng, thương hộ quyên một số tiền lớn cho triều đình cũng có thể đưa con cháu trong nhà vào Quốc Tử Giám chiếm cứ vị trí còn thiếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận