Khoa Cử Nghịch Tập: Mạnh Nhất Nữ Thủ Phụ

Chương 1140. Khó phân biệt tốt xấu!

Không chỉ có Trình Tuệ, Đổng Kính Thu ở trong nhà, Trình Từ và Tôn Hủ cũng lại đây, cộng thêm Trình Mẫn, ba tỷ muội Trình gia đôi mắt đều sưng to.
Trình Khanh cùng các thân nhân lại gặp nhau, cũng thổn thức cảm khái: khi bị Cẩm Y Vệ mang đi, nàng thật sự cho rằng chính mình lần này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, không nghĩ tới còn có thể tham sống sợ chết thêm mấy tháng, tâm tình nàng trầm trọng, lại có kích động không ức chế được.
Lại cho nàng thêm mấy tháng, nàng có thể an bài hết thảy càng tốt hơn!
Trên đường về nhà, Mạnh Hoài Cẩn đã nói cho nàng tình huống ở huyện Thái An, mệnh này cũng chỉ là nhặt được, nàng mới không sợ nạn binh hoả ở Tây Bắc.
"Tiểu lang."
"Không có việc gì là tốt rồi, không có việc gì là tốt rồi."
Thôi Ngạn cũng tới, còn trộm nhìn thoáng qua Trình Mẫn, gọi Trình Khanh đến một bên: "Tên chó má Thôi Bằng kia tạo phản, đã liên lụy thảm Thôi gia, nếu không phải ta và cha ta ở Hoài Nam vớt được một chút công lao, hiện giờ đã phải ở trong đại lao chờ bị vấn tội cùng Thôi Bằng, tuy là như vậy, hiện tại gia đình bình thường cũng không dám cùng Thôi gia lui tới."
Trình Khanh nhìn vẻ mặt Thôi Ngạn buồn bực, an ủi hắn: "Giống nhau, giống nhau, hiện tại gia đình bình thường cũng không dám lui tới cùng Trình gia."
Thôi Ngạn lại nhìn thoáng qua trong phòng, bộ dáng Trình Mẫn lờ mờ thấy không rõ.
"Chờ qua quốc tang, ta sẽ nghênh thú Trình Tam tiểu thư vào cửa, đáng tiếc ngươi không uống được rượu mừng thành thân của chúng ta."
Trình Khanh vỗ vỗ vai hắn: "Cảm tạ, huynh đệ."
"Cái gì huynh đệ, ngươi phải gọi tỷ phu, hiện tại gọi thử nghe một chút xem!"
"……"
Hai người mở ra vài câu vui đùa, không khí khoan khoái hơn không ít, Thôi Ngạn hỏi Trình Khanh bao lâu nữa sẽ khởi hành, Trình Khanh nói trên thánh chỉ viết là "tức khắc khởi hành".
"Nhiều lắm chỉ có thể kéo dài đến ngày mai."
Thôi Ngạn trầm mặc.
Ngày mai, cũng quá gấp đi.
……
Trong cung, Hoàng Hậu mang theo người đi đến địa phương giam giữ Thục phi.
Thục phi hiện tại đã không còn vẻ đẹp đẽ quý giá ngày xưa, nàng còn không biết tin tức đại hoàng tử đã chết, thấy Hoàng Hậu tới, liền nhào vào dưới chân Hoàng Hậu, kể ra oan khuất của chính mình.
Một bên khóc một bên cầu xin Hoàng Hậu, Hoàng Hậu liền lẳng lặng nghe nàng nói, thẳng đến khi Thục phi thấy được cung nhân nâng lụa trắng và rượu độc, hoảng sợ vạn phần, thối lui về sau.
Hoàng Hậu cúi đầu hỏi nàng: "Thục phi muội muội, ngươi sợ sao?"
Hiện tại đã biết sợ?
Hoài Cẩn đến nay không có cưới thê tử, là ai sai!
Hoàng Hậu sai người bưng rượu độc rời đi, để lại lụa trắng cho Thục phi, đại hoàng tử đã chết, nợ Thục phi thiếu Trình Dung, còn chưa có trả đâu.
"Không, nương nương, tần thiếp là oan uổng, nương nương không cần!"
Cung nhân cầm lụa trắng đi về phía Thục phi, Thục phi vừa lăn vừa bò trên mặt đất, chật vật tránh né.
Hoàng Hậu thực nghiêm túc nói cho Thục phi, "đại hoàng tử đã chết, Dĩnh Xuyên hầu cũng đã chết, nam đinh phủ Dĩnh Xuyên Hầu toàn bộ đều ban chết, nữ quyến sung nhập giáo phường, đại hoàng tử ngươi sinh ra, ở trong cung tạo ra bao nhiêu địch nhân chỉ có chính ngươi biết, thay vì sống thống khổ hèn mọn ở trong cung, không bằng thống thống khoái khoái đi đoàn tụ cùng nhi tử, huynh trưởng của ngươi."
Khi biết được nhi tử và huynh trưởng cùng tử vong, Thục phi khổ sở là có khổ sở, nhưng chính nàng lại rất có dục vọng cầu sinh.
Không muốn chết!
Nhưng nghe Hoàng Hậu nói, Thục phi cực kỳ hoảng sợ.
Lời này quá quen tai!
3-4 năm trước, Thục phi đã từng oán giận với cung nhân tâm phúc bên người, nói Hoàng Hậu chỉ sinh ra một nhi tử, còn chết non, phụ huynh nhà mẹ đẻ cũng đã sớm chết hết, phủ Thừa Ân hầu chỉ là người nhà mẹ đẻ trên danh nghĩa của Hoàng Hậu, không biết Hoàng Hậu vì sao còn nguyện ý sống, đổi lại là Thục phi, đã sớm tự mình kết thúc đi xuống địa phủ đoàn tụ cùng mọi người——
Lời này, Thục phi chỉ nói qua một lần.
Khi đó trên dưới triều đình, bao gồm cả trong lòng hoàng đế, đều hướng vào đại hoàng tử làm Thái Tử, người trong cung gió chiều nào theo chiều ấy, đều nịnh hót lấy lòng Thục phi, ngay cả Nhu Gia cũng chạy đến trong cung Thục phi rất cần mẫn, Thục phi được nhiều người nịnh hót lấy lòng, khó tránh khỏi thân mình lơ mơ.
Cuộc nói chuyện cơ mật như vậy, sao Hoàng Hậu lại biết được?
Bạn cần đăng nhập để bình luận