Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 182: Độc thủ sau màn

Hắc thứ rất kiêu ngạo, bởi vì hắn có vốn đểkiêu ngạo, tuy rằng hiện tại mới chỉ là thức tỉnh giả cấp hai, nhưng lại có sủng vật cấp 3, hơn nữa còn nắm giữ một năng lực công kích cường đại.
Loại năng lực này thường chỉ có thức tỉnh giả cấp ba mới sở hữu, chính vì vậy mà Hắc thứ có địa vị cao trong tổ chức.
Đối với hắn ta, mặc dù thức tỉnh giả có một U linh rất thông minh, phát hiện ra dị thường của họ, thậm chí còn cử một U linh đi theo họ, nhưng hắn ta vẫn không coi trọng đối phương.
Tuy nhiên, chủ nhân của những con quái vật Thùy yêu đó thật phiền toái, nhưng Hắc thứ biết nơi này là địa phương nào, hắn tự nhiên thấy gần đây có ai đó đã đặt xương người tươi vào hố xương hiến tế, có khả năng người sở hữu những con quái vật Thùy yêu đó đã làm chuyện tốt.
Vì vậy, những người đó mới chân chính là đối thủ mà hắn rất muốn để ý tới.
Ngay khi giọng nói của cây Hắc thứ vừa dứt, phía xa có người hừ lạnh một tiếng, sau đó một đoàn người xông ra, có hơn 20 người, cầm đầu là một lão giả sắc mặt âm lãnh, theo sau là mấy trung niên nhân mặt lạnh lùng, còn lại cũng là những thức tỉnh giả với hơi thở cường đại.
Điều không thể tin được là hơn một nửa trong số hai mươi người này đều là thức tỉnh giả cấp hai, ngay cả thần sắc của Hắc thứ cũng thay đổi, rõ ràng thực lực của đối phương có phần vượt ngoài dự đoán của hắn.
Ngay sau đó Hắc thứ nhận thấy có nhiều thức tỉnh giả đang mặc trang phục Cảnh vệ đội Thành phố Sư tử.
“Sư Thành Cảnh vệ đội? Thì ra là thế, ta liền nói tại sao dưới Sư Thành có một cái di tích lớn như vậy lại có thể che giấu đến bây giờ, khẳng định là có người cố ý giấu giếm tin tức, hơn nữa tuyệt đối là cao tầng Sư Thành. Xương người còn tươi ở đây cũng là các ngươi tiếp tục thêm vào, đúng không? Nếu ta không nhầm là muốn đánh thức hoặc kích hoạt thứ gì đó. Bất quá nếu chúng ta đã tới, bất kể là thứ gì ở đây chúng ta đều sẽ đem nó đi, ai cũng đều ngăn không được! "
Hắc thứ giơ tay điểm ra một Độc hạt Tạp sách màu đen, lấy ra một thẻ để kích hoạt, lại lần nữa triệu hồi ra một con Hắc xác tiêm vĩ hạt cấp ba.
Không ai có thể bình tĩnh trước áp lực do hai con bọ cạp độc khổng lồ mang lại.
Trong đám người vừa mới xuất hiện, một vị thức tỉnh giả trung niên đi theo sau lão giả phía trước cũng lấy ra một tấm thẻ bài để kích hoạt, ngay sau đó trong tay xuất hiện một cái ốc biển cổ quái, sau đó hắn ném ốc biển này xuống đất. Ốc biển lập tức bộc phát ra nhiều sợi dày và dài, tạo ra giáp xác, lập tức biến thành một con Thùy yêu mang theo cái càng cực lớn, con Thùy yêu đã tấn công Ngô Minh lúc trước cũng nhanh chóng bò qua.
Trung niên đó hành động xong, những người khác cũng triệu hồi những sủng vật của mình, kém cỏi nhất là những Long khoa vệ binh, không hề yếu hơn đám người Hắc thứ về chất lượng và số lượng.
"Tiểu tử, đôi khi nói sai lời nói chính là phải trả một cái giá đắt, nhưng ta rất rộng lượng. Bốn người các ngươi, kể cả những người vừa mới xuống dưới, nếu nguyện ý quy thuận ta và giao tất cả sách thẻ bài trên người của các ngươi. Như vậy ta còn có thể tha các ngươi một con đường sống, nếu không xác của ngươi cũng sẽ bị ném xuống hố xương này. "
Nói chuyện chính là lão nhân kia, lão nhân này vừa thấy chính là ở địa vị cao trong thời giai dài, lúc này là ngoài cười nhưng trong không cười nói.
Vừa nói vừa phất tay, hơn hai mươi người phía sau liền tách ra thành mười mấy người, nhanh chóng bao vây đám người Hắc thứ và Ngô Minh, sau lưng lão giả chỉ có hai người đàn ông trung niên đứng thẳng, tuy rằng chỉ có hai người bọn họ nhưng hiển nhiên là người thực lực mạnh nhất.
Vẻ mặt của Hắc thứ vẫn không thay đổi, hắn ta bí mật ra hiệu cho ba người bạn đồng hành của mình, đồng thời nói: "Nếu ta đoán không lầm thì lão già chắc là thành viên của Ủy ban quản lý Thành phố Sư tử nhỉ? Không biết xưng hô như thế nào?”
“Hảo thuyết, ta họ Viên!” Lão nhân cười lạnh nói.
Họ Viên?
Ngô Minh đã lâu không nói chuyện đột nhiên nghĩ đến, Vu Văn Long không phải nịnh bợ con trai của một thành viên trong Ủy ban quản lý họ Viên sao? Viên ủy viên không lẽ là người này sao?
Để xác nhận điều này nên Ngô Minh hỏi Độc nhãn lão ngũ, ông ta gật đầu nói: "Đúng vậy, chính là Viên ủy viên này, tên khai sinh là Viên Cẩm Giang. Theo ta biết, ông ta đã từng là một quan chức cấp cao trong tỉnh với lai lịch rất lớn, nghe nói ngay cả kinh đô cũng có mối liên hệ cực kỳ cao. Sau khi thảm họa xảy ra, ông ta cùng với một số lãnh đạo cấp cao khác mang theo một số lượng lớn quân đội và thức tỉnh giả để thành lập Thành phố Sư tử, và trở thành một trong những thành viên của Ủy ban quản lý, những người có quyền lực thực sự. "
Sau đó, Độc nhãn lão ngũ lại nói: "Ngô lão đệ, cái gã hắc y phục cùng lão họ Viên này tựa hồ đều không có đem chúng ta để vào mắt, đây là một cơ hội, chúng ta tốt nhất là bất động thanh sắc, tọa sơn quan hổ đấu, ít nhất làm rõ ràng nơi này đến tột cùng là chuyện như thế nào lại nói……”
Lúc này, Ngô Minh không thể không bội phục Độc nhãn lão ngũ, làm việc phi thường lão đạo, đây chính là điều mà Ngô Minh mong muốn. Mặc dù trước đó anh ta đã giết một con Thùy yêu, nhưng chủ nhân của con Thùy yêu phía sau Viên ủy viên lại không biết Ngô Minh đã giết con Thùy yêu bằng cách nào. Từ mặt ngoài thể hiện ra thực lực tới xem, không hề nghi ngờ Hắc thứ bọn họ mạnh hơn nhiều so với đám người Ngô Minh nơi này, trách không được bị coi thường.
Để không bị đối phương dùng những thứ như thẻ trinh sát để điều tra thực lực của mình, Ngô Minh cố tình di chuyển ra phía sau Hắc tử và Độc nhãn lão ngũ.
Còn Hắc thứ nghe Viên Cẩm Giang báo ra tên họ, liền nói: "Hóa ra là Viên uỷ viên. Như vậy những bộ xương người tươi rói kia ở đây cũng là ngươi giở trò quỷ? Vậy thì ta tin tưởng Viên uỷ viên hẳn là biết nơi này là nơi nào?"
Nói chuyện đồng thời, Mắt tam giác và hai đồng bọn khác của hắn ta đã bí mật lấy ra một số thẻ bài, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm mấy thức tỉnh giả Cảnh vệ đội đang bao vây bọn họ.
Viên Cẩm Giang lui về phía sau vài bước nhưng lại liếc nhìn chung quanh nói: "Tiểu tử, ta khuyên ngươi đừng có ý nghĩ khác, càng không cần hành động thiếu suy nghĩ, nếu không hẳn phải chết không thể nghi ngờ, đừng cho là ta không biết lai lịch các ngươi, nhưng đừng quên, nơi này là Sư Thành. Nơi này là địa phương nào, chính là ta nói cho các ngươi, các ngươi cũng chưa chắc biết là chuyện như thế nào!”
"Không ngờ được nha, Viên uỷ viên, ngươi nói ngươi biết lai lịch chúng ta, vậy ngươi biết chúng ta đại biểu cho lực lượng gì sao? Hừm, ta nghĩ ngươi còn không biết cấp độ của nguyên khí thế giới, vậy mà dám nói những lời vô nghĩa ở đây! "
Hắc thứ châm chọc mỉa mai, hiển nhiên là muốn moi thông tin trong miệng của Viên Cẩm Giang.
Viên Cẩm Giang chính là lão bánh quẩy, làm sao có thể nghe không hiểu, lúc này cười lạnh vài tiếng mới nói: "Tiểu tử, ngươi cũng không cần dùng phép khích tướng nhược trí này, nói cho ngươi biết, thời điểm lão tử tính kế người tiểu tử ngươi còn chưa có sinh ra đâu, cấp bậc nguyên khí thế giới ta tự nhiên hiểu, sau lưng các ngươi sở dựa vào cũng bất quá là thế lực nào đó của đệ tứ thế giới. Thành thật mà nói cho ngươi biết, Viên mỗ còn không đến mức sợ hãi các ngươi, đến nỗi nơi này là địa phương nào, nếu các ngươi muốn biết thì ta đây nói cho các ngươi cũng không sao. Mấy tiểu tử bên kia, các ngươi cũng có thể nghe một chút, bất quá những người biết bí mật này sẽ phải chết! "
Viên Cẩm Giang vừa dứt lời, vài tên thuộc hạ của ông ta đột nhiên động thủ, hiển nhiên vừa rồi không phải thật sự muốn nói, chẳng qua chỉ là kéo dài thời gian mà thôi.
Đúng lúc này, các thức tỉnh giả Cảnh vệ đội lập tức triệu hồi sủng vật tương ứng xông lên, tổng cộng có 18 thức tỉnh giả, chỉ có sáu thức tỉnh giả đối phó với Ngô Minh và Độc nhãn lão ngũ, còn lại mười hai thức tỉnh giả đi xử lý bọn Hắc thứ.
Ngoài việc triệu hồi sủng vật, những Cảnh vệ này cũng lấy ra mỗi người một thẻ, đồng thời kích hoạt cùng một lúc.
Ngay sau đó, Ngô Minh cũng cảnh giác, lập tức thi triển Truy phong nhanh chóng lui về phía sau khoảng cách hơn 20 mét, gần như ngay lập tức, nơi anh vừa đứng một 'lồng xương' đột nhiên xuất hiện.
Lồng xương xuất hiện cực kỳ đột ngột, Ngô Minh âm thầm may mắn, nếu như thi triển Truy phong muộn hơn một chút, nhất định sẽ bị nhốt trong lồng.
Tuy nhiên, mặc dù Ngô Minh may mắn chạy thoát, nhưng Độc nhãn lão ngũ, Hắc tử, thậm chí Răng hàm đều bị mắc kẹt, bị giam trong lồng xương của đối phương. Không chỉ đám người Độc nhãn lão ngũ, mà cả đám người Hắc thứ cũng lần lượt bị giam trong lồng xương. Ngay cả những sủng vật của bọn họ cũng vậy.
Lần này, đám người Hắc thứ sắc mặt đại biến ngay lập tức tấn công lồng giam, chẳng qua lồng giam kiên cố không thứ gì có thể phá vỡ nổi, nó còn cứng rắn hơn sắt thép, mà bên trong còn có rất nhiều ngạnh. Lần này, đám người Hắc thứ cho dù có bản lĩnh thông thiên, trong lúc nhất thời cũng vô pháp chạy thoát.
“Đừng giãy giụa, cũng đừng lộn xộn, nếu không ta lập tức đưa các ngươi đi tây phương ngay lập tức!”
Viên Cẩm Giang lúc này giễu cợt nói, ông ta nói với một người đàn ông trung niên phía sau: “Tiểu Thôi, vừa rồi ta trông nhầm, không thể tin được có người thoát khỏi lồng xương, ngươi mang theo mấy người đi tìm, nhất định phải bắt được người đó trở về, nhớ kỹ, sống phải thấy người, chết phải thấy xác, cũng đừng bất cẩn!”
Viên Cẩm Giang vẻ mặt đa mưu túc trí, một người trung niên phía sau lập tức đứng nghiêm cúi chào: “Rõ!”
Nói xong vẫy tay, bốn thức tỉnh giả Cảnh vệ lập tức đuổi theo.
Trên thực tế, Ngô Minh lập tức lấy Áo choàng bóng tối tiến vào trạng thái vô hình ngay sau khi thi triển Truy phong, liền nín thở trốn sau đống xương cách đó không xa. Có thể nói, ngay cả Viên Cẩm Giang quỷ quyệt cũng không thể ngờ được rằng thức tỉnh giả trốn thoát vừa rồi lại trốn ở một nơi cách bọn họ chưa đầy ba mươi mét.
Lúc này, Viên Cẩm Giang vẻ mặt cười lạnh, sau đó trước tiên là nhìn về phía độc nhãn lão ngũ và Hắc tử bị nhốt, sau đó nhìn Hắc thứ cùng Mắt tam giác và những người khác với vẻ mặt sát khí, cuối cùng phát ra một tiếng cuồng tiếu cười nói với Hắc thứ: “Người trẻ tuổi chính là người trẻ tuổi, tuy rằng thực lực không yếu nhưng vẫn non một chút. Ngươi cho rằng ta sẽ không làm gì được một tên nhóc như ngươi sao? Nói cho ngươi biết, lão tử chẳng qua là vì hạ thấp tâm đề phòng của các ngươi, cho thủ hạ của ta đột nhiên tập kích, dùng lồng xương đem các ngươi vây khốn, ta khuyên ngươi vẫn là kêu con bò cạp to lớn kia ngừng nghỉ đi, đừng uổng phí sức lực, liền tính là sinh vật cấp ba cũng không thể tránh thoát loại lồng giam này, bây giờ các ngươi là thịt cá trên thớt của ta, có thể giết bất cứ khi nào ta muốn! "
Bạn cần đăng nhập để bình luận