Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 414: Ngô Minh, Ngô Minh

Chiến đấu với quái vật không phải là điều Nhân loại am hiểu, nhưng giờ đây, ngay cả nòng súng máy cũng bị đốt nóng và biến dạng do bắn liên tục. Thời điểm trong tay không còn Thẻ sinh vật hay Thẻ phép thuật, ngoại trừ chiến đấu tay đôi, Nhân loại còn có thể làm gì?
Với trường hợp gần như tuyệt vọng này, vẫn còn thủ vững được trong vài giờ trước khi bức tường thành bị phá vỡ, các xác chết trên mặt đất đã được xếp thành nhiều lớp.
Ngô Minh không đợi tiểu đội cảm tử 38 công kích, lập tức tiến lên rút Hắc Tinh đại kiếm, chém ra Toàn Phong Kiếm Khí.
Kiếm khí cuồn cuộn tuôn ra như gió, trong vòng 30 mét, chỉ cần là quái vật bị Toàn Phong Kiếm Khí này cuốn đi, thậm chí là quái vật đạt tới nguyên khí cấp ba cũng lập tức bị xé xác.
Nơi mà kiếm khí đi qua tạo thành một mảnh khu vực chân không, đây chính là uy lực kiếm kỹ hiện tại của Ngô Minh. Hiện tại trình độ thức tỉnh của Nhân loại ở thành phố Sư Tử cũng không thể so với Tân Đô Thành, cấp độ cao nhất chỉ là cấp độ nguyên khí thứ ba, và số lượng nguyên khí cấp độ thứ ba ít hơn nhiều so với phần lớn các chiến binh Thức Tỉnh giả, hầu hết bọn họ chỉ là Thức Tỉnh giả cấp 1, cấp 2.
Thử nghĩ xem, cho dù có nhiều Thức Tỉnh giả cấp một, làm sao có thể chống lại đội quân quái vật?
Nếu như thủ vệ ở đây là hàng trăm Thức Tỉnh giả nguyên khí cấp bốn, thì tình hình sẽ rất khác.
Ngô Minh lúc này cũng có chút xúc động, anh ta đã vạch ra kế hoạch tiếp theo. Lúc này đây đợi đến lúc giải trừ nguy cơ của Ngô Thành và Sư Thành, Ngô Minh sẽ nghĩ tới việc đột phá đến Trận pháp sư cấp ba, rồi sắp xếp Thức Tỉnh giả từ Ngô Thành và Sư Thành trực tiếp đi vào Truyền tống trận tiến vào Nguyên khí bí cảnh.
Chỉ bằng cách này, những Thức Tỉnh giả của Nhân loại ở đây mới có thể dần dần xuất hiện Thức Tỉnh giả cấp 4. Chỉ sau khi số Thức Tỉnh giả cấp bốn tăng lên, bọn họ mới có thể chống lại sự xâm lược của một đội quân quái vật như vậy.
Còn bây giờ, nguy cơ hiện tại phải được giải quyết trước.
Ngô Minh dùng kiếm quét sạch quái vật trong lổ hổng, sau đó bố trí ngay một Trận pháp phòng thủ rồi bay lên thật nhanh lao tới điểm yếu tiếp theo.
Và mỗi khi Ngô Minh đến một nơi và bố trí Trận pháp để rời đi, sẽ có những chiến binh Thức Tỉnh giả reo hò ầm ĩ, có người đã biết tên người đã bay đi sửa chữa điểm yếu của phòng thủ Thành phố Sư Tử.
“Ngô Minh!”
“Ngô Minh!”
Những tiếng hoan hô như vậy chậm rãi vang lên trong Sư Thành. Cuối cùng, dù ở bất cứ khu vực nào của Sư Thành cũng có thể nghe thấy cái tên khiến người ta phấn chấn này.
Cùng lúc đó, tại nơi Tia chớp đen kia dừng lại, có một số người trong lòng có quỷ đang từ từ tới gần.
Tần Lực Đông lúc này đã dẫn người tiếp tục tổ chức phòng ngự, những người khác đều bận rộn, đặc biệt là Ngô Minh cứu hoả bốn phía, càng tạo cơ hội lợi dụng cho một số người.
Trong số đó, có một quan chức cấp cao họ Trương đến từ Thành phố Sư tử, lúc này hắn ta đang lẻn đến gần Tia chớp Đen cùng với các thê thiếp và cận vệ của mình.
Vị quan chức cấp cao họ Trương này vốn đã chỉ đứng sau một số thành viên ủy ban và nắm giữ quyền lực rất lớn. Lần trước hắn ta đã không thể trốn thoát trước nguy cơ của Thành phố Sư tử, và cuối cùng bị mắc kẹt trong thành phố. Trong hai ngày qua, trong lòng hắn ta sợ hãi cả ngày lẫn đêm, đang tự hỏi làm cách nào để trốn thoát. Nhưng sau khi nhìn thấy Tia chớp đen của Ngô Minh, ý định trốn thoát trong lòng hắn ta không thể dập tắt được nữa.
Vì là quan chức cấp cao nên hắn ta biết sức phòng ngự của thành phố Sư tử đã đến cực hạn, chậm nhất lúc trời tối thì thành phố Sư tử nhất định sẽ thất thủ. Trên thực tế, tường thành ở nhiều nơi đã có những lỗ hổng, nếu như không phải có rất nhiều chiến binh Thức Tỉnh giả thề sống chết chống cự, Sư thành sớm đã bị luân hãm.
Biết được điều này, viên quan họ Trương càng nổi điên muốn chạy trốn, cho nên dù hắn ta biết rõ thân phận và thủ đoạn của Ngô Minh cũng dám tới trộm Phi hành khi của anh ta.
Vì sinh tồn, hắn ta hiển nhiên đã bí quá hoá liều rồi.
Tuy nhiên, viên quan họ Trương trong lòng lại nghĩ như vậy, đợi đến lúc mình cướp đi Phi hành này sau đó bỏ trốn mất dạng, Ngô Minh ngươi cho dù có lợi hại thì làm thế nào được?
Chẳng lẽ còn đuổi theo bọn họ được sao? Với tốc độ của Phi hành khí này, chờ đến lúc hai người Ngô Minh và Tần Lực Đông phản ứng lại, bọn họ đã tới khu vực an toàn rồi.
Lưu lại là chết, liều một phen còn có một con đường sống, cho nên viên quan họ Trương có ý định bí quá hoá liều.
Bởi vì là Phi hành khí của Ngô Minh, Tần Lực Đông vẫn cử cảnh vệ canh giữ máy bay, lúc này cảnh vệ nhìn thấy một nhóm người lén lút đi về phía đối diện, anh ta lập tức lớn tiếng quát dừng lại, đồng thời giơ lên vũ khí tự động đã cải tiến trong tay.
“Dừng lại, đây là quân khu đặc biệt do Ủy viên Tần chỉ định, không ai được tới gần!” Cảnh vệ hiển nhiên là hết lòng vì nhiệm vụ của mình.
Viên quan họ Trương lúc này mới cau mày, nhưng ngay sau đó hắn ta bày ra nhất phái giọng quan, đi tới: "Ha ha, tiểu đồng chí, ngươi nhìn rõ ràng ta là ai, ta giống như người không có phận sự sao?"
Vừa nói, viên quan họ Trương đã bí mật nháy mắt với một thuộc hạ của mình. Cấp dưới đó là một Thức Tỉnh giả cấp ba, thực lực cường hãn. Viên quan họ Trương đang lên kế hoạch thu hút các cảnh vệ để cấp dưới của mình đánh ngất xỉu đối phương.
"Ông là Trương bí thư?" Cảnh vệ nhìn thấy và nhận ra đối phương là quan chức cấp cao, bất quá vậy thì sao ? Mình có mệnh lệnh là trông coi Phi hành khí, không cho bất luận kẻ nào tiếp cận, mặc dù là đối phương là đại quan cũng không được.
Chỉ là trước khi cảnh vệ có thể tiếp tục nói, thủ hạ của viên quan họ Trương này đã đột nhiên nhảy lên đánh một chưởng lên trên cổ cảnh vệ, cảnh vệ này bất quá là một Thức Tỉnh giả cấp một, lúc này ngã nhào trên đất không rõ sống chết.
“Làm tốt lắm, một cái to đầu binh cũng dám cùng ta la lối om sòm !" Viên quan họ Trương khoa trương một câu, sau đó liền mang theo một ít tiểu thiếp mỹ mạo chuẩn bị leo lên Phi hành khí.
"Tần Lực Đông này hồ đồ rồi, ý định cùng cái phá thành này đồng sanh cộng tử, cứ để hắn làm anh hùng của mình. Chúng ta đi, bằng vào thủ đoạn của Trương mỗ, đến một căn cứ khác cũng có thể lăn lộn phong sinh thủy khởi, tối thiểu nhất có thể còn sống sót, các ngươi mấy người theo ta có thể ăn ngon uống sướng !" Đang nói chuyện, cửa Phi hành khí bị mở ra, viên quan họ Trương dẫn người đi vào, chỉ thấy bên trong có một sinh vật đang bay.
"Đây là loại quái vật gì? Giết nó đi!" Viên quan họ Trương cau mày ra lệnh ngay lập tức.
Chúc đang ngủ gật trên Phi hành khí, đột nhiên nhìn thấy một đoàn người như vậy đi vào, nhìn thấy không phải Ngô Minh trong lòng có chút căm tức, chỉ có điều nó cũng không có phát tác, nhưng vừa lúc đó đối phương lại có ý định động thủ.
Lần này làm cho Chúc tức giận, tính tình của nó không tốt lắm, khác với việc đối mặt với Ngô Minh, nếu người khác dám khiêu khích nó, nó đều hảo hảo đánh trả trở về.
Ngay lập tức, nó đập cánh bay lên ngay lập tức và cắn Thức Tỉnh giả đang chuẩn bị tấn công nó.
Đối phương là thủ hạ Thức Tỉnh giả cấp ba của viên quan họ Trương, tuy là Thức Tỉnh giả cấp ba nhưng tốc độ lại kém hơn Chúc rất nhiều, sau khi bị Chúc cắn mới có thể phản ứng lại, nhưng đã quá muộn.
Khoảnh khắc tiếp theo, Thức Tỉnh giả cấp ba cảm thấy tay mình tê dại, sau đó đầu váng mắt hoa, trực tiếp ngã quỵ bị mất mạng.
Nhìn cánh tay bị cắn của hắn đã tím đen, rõ ràng là bị trúng độc bỏ mình.
Viên quan họ Trương vừa nhìn thấy lập tức ngây ra như phỗng, những Thức Tỉnh giả khác đang chuẩn bị động thủ đều ngẩn ra, trong lúc nhất thời lên cũng không phải, không lên cũng không xong.
Chúc đang bay trên không trung, lạnh lùng nhìn những người này, nó là Độc tố Tinh Linh, răng nanh độc của nó đủ để giết người, đừng nói Thức Tỉnh giả cấp ba, ngay cả một quái vật thân thể cường tráng bị răng độc Chúc cắn phải cũng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
"Các ngươi là đồ ngu à? Các ngươi không có thẻ và súng sao? Bắn đi, giết con quái vật này cho ta!" Người sĩ quan họ Trương kịp phản ứng về sau lớn tiếng hét. Hắn biết rõ lúc này đây hành động cướp đoạt Phi hành khí phải thành công, nếu không hắn sẽ phải thừa nhận lửa giận của Ngô Minh và Tần Lực Đông. Nhất là Ngô Minh, viên quan họ Trương biết rõ thủ đoạn của anh ta, cho nên lúc này đây hắn nhất định phải được ăn cả ngã về không.
Bạn cần đăng nhập để bình luận