Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 322: Bao vây Đỗ gia

Vương Hữu Lượng đang đứng ở cổng biệt thự, sau lưng lão ta đều là con cháu trực hệ của nhà họ Vương. Sau mấy chục năm phát triển, nhà họ Vương đã phát triển thành một gia tộc lớn, hơn nữa khi thảm họa xảy ra, Vương Hữu Lượng đã đã an bài đường lui nên con cháu nhà họ Vương không chết một người nào. Hiện tại đã có hơn 30 Thức Tỉnh giả cấp ba, những người này đều là những người họ Vương. Thậm chí trong nhà còn có nhiều thủ vệ và thuộc hạ đã đạt tới nguyên khí cấp 3, thực lực như vậy có thể nói là đã vượt qua Đỗ gia vài lần.
Nhà họ Vương tấn công quy mô lớn, người Đỗ gia tự nhiên đã sớm biết.nguyên bản những người đang ở trong phòng nói chuyện với nhau bao gồm Ngô Minh, Đỗ Uy, Thích Quang Dân cùng Văn bá nghe được người Vương gia vậy mà bao vây nơi đây, cũng là một hồi kinh ngạc.
Văn Bá dù sao cũng là người đa mưu túc trí, ông ta lập tức nhận ra điều gì đó, ánh mắt thay đổi mấy lần mới nói: "Xem ra bên trong Đỗ gia của chúng ta có gián điệp của đối phương, nếu không lúc này nhà họ Vương đã không thể tới đây. Ta rất hiểu Vương Hữu Lượng, nếu không có mười phần nắm chắc thì lão ta không có khả năng hành động, mà nếu lão ta đã hành động thì tuyệt đối là có điều dựa vào.”
"Tới cũng đã tới rồi, chẳng lẽ Đỗ gia ta còn sợ Vương gia của lão ta sao?” Đỗ Uy từ trên sô pha đứng lên, lấy ra một cái máy truyền tin và liên lạc.
Tuy Đỗ gia đã xuống dốc, nhưng vẫn có không ít dòng chính phục vụ trong các bộ phận quan trọng khác nhau ở Tân Đô Thành, cũng có người trong quân đội. Nhưng Đỗ Uy thông qua máy truyền tin biết được, dòng chính Đỗ gia hoặc là liên hệ không thông, hoặc là nước xa không cứu được lửa gần, không thể đến đây ngay.
Nghe được tin tức này, sắc mặt của Đỗ Uy trở nên thập phần khó coi, hiển nhiên đúng như lời Văn bá nói, lần này nhà họ Vương là có chuẩn bị mà đến. Không có nhiều Thức Tỉnh giả ở hiện trường của Đỗ gia, chỉ có sáu Thức Tỉnh giả nguyên khí cấp ba, bao gồm cả bản thân Đỗ Uy. Những người khác đều là Thức Tỉnh giả cấp hai và cấp một mà nhân số cũng không nhiều lắm, cũng may Văn bá chính là hàng thật giá thật nguyên khí cấp bốn, có thể giải quyết một ít vấn đề.
Ngoài ra, còn có Kỵ sỹ Cốt Long Ngô Minh cũng ở đây. Nhìn dáng vẻ thì Ngô Minh hẳn là sẽ không đứng ngoài cuộc, có hai nguyên khí cấp bốn ở đây thì nếu thật sự cùng Vương gia giao chiến, Đỗ Uy tin tưởng cũng chưa chắc sẽ thua.
Bên ngoài, người Vương gia đã dùng loa công suất lớn bắt đầu kêu gọi đầu hàng.
"Người của Đỗ gia nghe đây, giới hạn cho các ngươi trong vòng năm phút đem tội phạm Thích Quang Dân giao ra đây, đồng thời giao ra hung thủ đã sát hại tộc nhân Vương gia. Nếu không chúng ta sẽ cường công, người phản kháng giết chết bất luận tội, các ngươi thời gian không còn nhiều lắm, lập tức phải làm ra lựa chọn !"
Kêu gọi đầu hàng chính là cháu trai trưởng của Vương Hữu Lượng, Vương Triệu Hưng.
Bên cạnh hắn là mười mấy tên Thức Tỉnh giả binh sĩ cầm trong tay súng ống cải tiến, còn có phần đông Thức Tỉnh giả Vương gia. Lúc này Vương gia hiển nhiên là không sợ đem sự tình nháo lớn, chung quanh đã phái ra binh sĩ cấm chế hết thảy nhân viên không quan hệ tới gần.
Vương Triệu Hưng hô hai tiếng, Vương Hữu Lượng cũng tiến lên một bước, cũng không cần loa phát thanh mà là trực tiếp quát: "Trác Văn Binh, ngươi cút ra đây cho ta, ngươi dám giết tam tôn tử của ta, tiểu súc sinh Đỗ Uy kia mấy ngày hôm trước cũng đã giết người của Vương gia ta, món nợ hôm nay dù sao cũng phải nói rõ cho ta."
Thanh âm to lớn vang dội, Vương Triệu Hưng cầm loa thì thanh âm cũng không to bằng Vương Hữu Lượng.
Ngay sau đó, một nhóm người từ khu biệt thự đi ra, chính là Văn bá, Đỗ Uy, Ngô Minh và những người khác, mặt sau còn có một ít Thức Tỉnh giả Đỗ gia. Chỉ có hơn 20 người cùng nhau, bất quá hơn hai mươi cá nhân cùng đối phương so sánh với căn bản không phải là số lượng có thể so sánh.
Nhìn thấy Văn bá, Vương Hữu Lượng hừ lạnh một tiếng:
“Trác Văn Bình, ngươi rốt cục đã đi ra, đã lâu không gặp, ta còn tưởng rằng ngươi đã chết... "
Hai người tuy quen biết nhau đã lâu, nhưng đạo bất đồng khó lòng hợp tác, đã sớm quyết liệt, Văn bá giờ phút này cũng là cười cười, lạnh lùng nói:
"Làm càn, lão già ngươi tính là thứ gì, dám nói chuyện với gia gia ta như vậy sao? "
Vương Triệu Hưng không vui, hắn chỉ vào Văn bá mắng to.
Văn bá có thân phận cùng thực lực như vậy, nghe Vương Triệu Hưng nói xong thì sắc mặt sa sầm, hai mắt mở to, nguyên khí bạo trướng, hình thành một đạo trường cổ quái xung kích tới, Ngô Minh có thể thấy được Văn bá mượn dùng đôi mắt thi triển nguyên khí đánh sâu vào, hiển nhiên ánh mắt Văn bá rất khác thường.
“Triệu Hưng, trở lại, ngươi không phải là đối thủ của lão bất tử này!”
Vương Hữu Lượng đã trải qua sự kiện khe nứt ra giống như Văn bá, cũng là nguyên khí cấp bốn. Lão ta lập tức nhìn ra Văn bá định ra tay trước, trực tiếp tiến lên đỡ đòn ngăn trước mặt Vương Triệu Hưng, đồng thời lão ta ném ra một thẻ bài hóa thành tia chớp, không chỉ đánh tan nguyên khí của Văn bá mà thế đi không giảm đánh về phía Văn bá.
Người sau cũng lấy ra một thẻ bài để kích hoạt, trước mặt liền toát ra một đoàn nguyên khí quang thuẫn. Vốn dĩ có thể ngăn cản tuyệt đại bộ phận công kích, nhưng rõ ràng là phép thuật tia chớp được Vương Hữu Lượng kích hoạt cực kỳ mạnh mẽ, vậy mà mới một chút đã đánh nát một đạo nguyên khí quang thuẫn, sau đó tia chớp đánh vào ngực Văn bá, người sau rên lên một tiếng rồi lùi lại hai bước, hiển nhiên là đã chịu tổn thương.
Ngô Minh có thể thấy Văn bá mặc một bộ áo giáp rất cao cấp, nhưng ngay cả như vậy thì ông ta cũng bị thương.
Cuộc đối đầu giữa hai người chỉ diễn ra trong nháy mắt, Thức Tỉnh giả thậm chí còn không nhìn thấy động tĩnh của hai người. Đây là sự khác biệt giữa cao thủ và người thường, dù sao Thức Tỉnh giả cũng có phân chia cấp bậc, nhưng tự thân kinh nghiệm đối chiến cũng là cực kỳ quan trọng.
Một kích đắc thủ nên Vương Hữu Lượng rất vui mừng, phải nói là đối phương duy nhất khiến cho lão ta kiêng kị chính là Trác Văn Binh kia, đối phương thực lực không thấp hơn lão ta. Hiện giờ trận đầu giao phong chính mình liền đả thương đối phương, nói như vậy thì buổi tối hôm nay ai cũng đều cứu không được Thích Quang Dân cùng Đỗ gia.
Mà Văn bá còn lại là sắc mặt tái nhợt, ông ta không nghĩ tới Vương Hữu Lượng ra tay sẽ ngoan độc như thế, chính mình chỉ định dạy cho Vương Triệu Hưng một bài học hoàn toàn không dùng hết sức lực, nhưng Vương Hữu Lượng lại toàn lực xuất thủ không có chút nào lưu thủ. Chính vì điều này mà ông ta trong lúc nhất thời mới vô ý mà bị trọng thương.
Ông ta biết rất rõ Vương Hữu Lượng, đối phương hôm nay đã dám tự mình đến hưng sư vấn tội, hẳn là lão ta đã lên kế hoạch từ lâu, nói cách khác, hôm nay bọn họ xong đời.
Nghĩ vậy, Văn bá lập tức triệu hồi sủng vật của mình, một Cự nhân cương thi đã đạt tới nguyên khí cấp bốn. Tình huống hiện tại, chỉ có sinh vật cấp bốn mới có thể ngăn cơn sóng dữ.
Thấy vậy, Vương Hữu Lượng thấy thế cười lạnh một tiếng, nhưng lại nói ra: "Trác Văn Binh, ngươi đây là ý định dùng vũ lực kháng cự chấp pháp sao? Nói cho ngươi biết, chúng ta có đầy đủ bằng chứng chứng minh Thích Quang Dân nhận hối lộ, và cháu trai thứ ba của ta, Vương Triệu Thắng, đã dẫn người đi để bí mật bắt giữ tên cặn bã của quân đội Thích Quang Dân lại bị sát hại. Ta nghĩ động thủ giết người chính là ngươi đi? Còn có mấy ngày hôm trước Đỗ Uy trước mặt mọi người giết ba người Vương gia ta. Chúng ta có nhiều bằng chứng xác thực, ta khuyên tất cả các ngươi không nên chống cự, thành thành thật thật thúc thủ chịu trói cùng chúng ta trở về tiếp thu điều tra. Thẳng thắn sẽ khoan hồng, kháng cự sẽ nghiêm trị, chỉ cần nhận tội nếu tình tiết không nặng nhất định sẽ xử lý khoan dung, còn nếu dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, chính là tự gánh lấy hậu quả."
Vương Hữu Lượng không hề đỏ mặt hay tim đập nhanh khi nói ra những lời này, giống như lão ta thực sự người đại diện cho công lý, đây cũng là phong cách nhất quán của lão ta. Cho dù muốn đối phó với địch nhân thì lão ta cũng phải tìm một lý do phù hợp để mọi người không tìm ra sai lầm.
Đỗ Uy không chịu nổi nữa lập tức lớn tiếng mắng, tính cách như anh ta có thể nhịn cho đến bây giờ đã khá tốt rồi.
Vương Hữu Lượng trong mắt lóe lên một tia tàn nhẫn, những lời lão ta vừa mới nói chính là để về sau lấp kín miệng một ít người, tỷ như quân bộ cùng Diệp gia, dù sao chính mình đã cho đối phương đường sống, chính là đối phương không muốn, vậy không nên trách mình tàn nhẫn độc ác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận