Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 264: Ai cướp ai

Ngô Minh vừa nghĩ tới, nếu như muốn tích lũy đủ 5000 Thẻ nguyên khí theo tình huống bình thường thì cần hơn mười ngày, thậm chí còn nhiều hơn, có thể lần đầu tiên chưa hẳn có thể thông qua đến tầng 100. Nếu không lên tầng 100 sẽ phải kiếm thêm 5000 Thẻ nguyên khí, muốn thăng cấp thì không biết đến ngày tháng năm nào, cho nên phải tăng thêm tốc độ.
Mà phương pháp tích lũy Thẻ nguyên khí nhanh nhất, Ngô Minh không cần nghĩ cũng biết, những người khác cũng đã tính ra cho anh ta rồi.
Đó là ăn cướp.
Đây là cách nhanh nhất để kiếm được Thẻ nguyên khí, người không tiền của phi nghĩa không phú chính là đạo lý này. Với tính cách của Ngô Minh, quả thực rất khó để anh ta chủ động cướp đoạt Thẻ nguyên khí của người khác, nhưng nếu có người mắt mù muốn đoạt Thẻ nguyên khí của anh ta thì xin lỗi, Ngô Minh sẽ không khách sáo đâu.
Ngô Minh vẫn rất tự tin về thực lực của bản thân, ngay cả U Linh công chúa vô cùng cường đại của Vương tộc U Linh Thánh Địa cũng bị chính mình và Cốt Long đánh cho chạy trối chết, nguyên khí cấp bốn bình thường đơn giản chỉ là một bàn đồ ăn trước mặt Ngô Minh, chưa kể đa số đều là nguyên khí cấp ba.
Vì vậy Ngô Minh cố ý lấy ra toàn bộ Thẻ nguyên khí kiếm được lần này ngồi xuống đếm số, điều này khiến không ít người xung quanh đều là trợn mắt há mồm. Có người thở dài, thầm nghĩ người này thật ngốc vậy mà dám đếm Thẻ nguyên khí trước mặt mọi người, cái này còn không phải là tự mình tìm phiền toái à? Mà có người thì là mắt lộ ra hung quang cúi đầu nói chuyện với nhau, rõ ràng là đang lên kế hoạch.
Ngô Minh đếm xong lại cất Thẻ nguyên khí, đoán chừng người muốn tấn công mình nhất định sẽ ra tay liền đứng dậy đi ra ngoài chợ, vừa ra ngoài liền trực tiếp cỡi Giác Mã nhanh chóng rời đi.
“Đuổi theo mau, tên đó kiếm được 1000 Thẻ nguyên khí trong một ngày, có lẽ còn nhiều hơn, những thẻ này không thể tiện nghi người khác được!”
Nhìn bóng lưng của Ngô Minh, một người dị tộc đầu hổ và thân người bước ra khỏi chợ, trên người áo giáp quả thực giống như xe thiết giáp, cảm giác tràn ngập lực lượng trầm trọng.
"Yên tâm đi, Đồ Đồ n đã ở phía trước đón đường cướp hắn, chúng ta từ phía sau bọc đánh. Đối phương tựa hồ không có phi hành thú, coi như là có cũng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta!"
Một bên, một người dị tộc đầu sói liếm hàm răng sắc nhọn của mình cười nói.
“Tốt !”
Dị tộc Hổ đầu nhân cười lạnh một tiếng, sau đó quay đầu trừng mắt về phía sau nhìn lướt qua, toát ra một cỗ sát khí đáng sợ.
Đây là đang uy hiếp, ý tứ rất rõ ràng, dê béo là con mồi của hắn, người khác không được phép nhúng tay.
Những người dị tộc có tâm tư khác trong chợ nhìn thấy ánh mắt của dị tộc Hổ đầu nhân này thì bọn họ cũng từ bỏ ý nghĩ, đám Thú nhân này cực kỳ mạnh mẽ, trong Nguyên khí bí cảnh mọi người đều là nguyên khí cấp ba, cho nên phương pháp đánh giá thực lực cũng đặt trên số tầng có thể leo lên ở Tháp nguyên khí.
Tên Hổ đầu nhân kia nghe nói có thể leo tới tầng 70, rất gần nguyên khí cấp bốn. Mà thực lực mấy người bạn đồng hành của hắn cũng không hề yếu, kém nhất đã có thể leo đến tầng 50 trở lên, tự nhiên không ai muốn chọc giận những ác đồ này. Tất nhiên, cũng có một quy luật bất thành văn trong Nguyên khí bí cảnh liên quan đến 'dê béo', chỉ có người đầu tiên đuổi kịp mới có thể xuất thủ săn giết, người ta chiếm thế thượng phong thì cho dù những người khác có tâm tư cũng không có cách nào xen vào.
"Thật đáng tiếc, Dê béo đó hẳn là phải có nhiều Thẻ nguyên khí, đều tiện nghi cho đám gia hỏa Đồ Đồ n rồi!"
Một người dị tộc gầy trơ xương mặc áo choàng tím nhìn Hổ đầu nhân đang đuổi theo lầm bầm tự nhủ.
Ngô Minh cưỡi Giác Mã chạy nhanh về phía trước, Giác Mã tuy tốc độ không chậm nhưng Ngô Minh tin tưởng người đuổi theo mình khẳng định có phi hành tọa kỵ, có lẽ lập tức có thể đuổi theo mình.
Mới chạy được vài phút, Ngô Minh đã dừng lại vì có người phía trước đã chặn anh ta lại.
Bên kia là một người đàn ông Á Luân Tác Lạc, với thân hình cường tráng và bộ giáp kiên cố, có hai sủng vật đứng bên cạnh hắn ta, hóa ra là hai Thạch Đầu Nhân.
Thạch Đầu Nhân là một sinh vật nguyên tố với làn da thô ráp, da dày thịt béo, lực lớn vô cùng, mà người đàn ông Á Luân Tác Lạc thậm chí còn cao hơn cả sủng vật của mình một cái đầu, hơn hai mét ba, hắn ta đang nắm trong tay một cây Chùy đầu đinh, chỉ xem ngoại hình sức nặng liền đạt tới trên trăm cân.
Ngô Minh có chút thất vọng khi nhìn thấy trước mặt chỉ có một người, Ngô Minh muốn càng nhiều người tới cướp mình càng tốt, như vậy mới càng nhiều nữa chỗ tốt, nếu như chỉ có một người thì chỗ tốt kia nhất định là hết sức có hạn.
Nếu người Á Luân Tác Lạc đang chặn đường biết được Ngô Minh đang nghĩ gì lúc này, hắn ta nhất định sẽ mắng Ngô Minh là đồ ngốc.
Với tư cách là người đệ tứ Nguyên khí thế giới Á Luân Tác Lạc, Đồ Đồ n sinh ra trong một bần dân gia tộc của Á Luân Tác Lạc, đệ tứ Nguyên khí thế giới đã chịu nguyên khí xâm lấn đã có hơn một ngàn năm, vì vậy người dân ở đó từ lâu đã quen với nguyên khí và sự hiện diện của thẻ.
Người nghèo muốn nổi bật thì phải tăng cấp độ nguyên khí và thu thập các thẻ bài mạnh mẽ, chỉ bằng cách này mới có thể được tiểu lãnh chúa chiêu mộ trở thành võ sĩ, nếu không cả đời tầm thường vô vi, chết già đồng ruộng.
Bởi vì Đồ Đồ n rất khôn lanh và đủ thông minh nên hắn ta không ngừng leo lên. Khi hắn đạt tới nguyên khí cấp một thì được tiểu lãnh chúa địa phương chiêu mộ. Lúc đó hắn dụ dỗ nữ nhi của tiểu lãnh chúa, lừa gạt đối phương chiếm được các loại tài nguyên. Cuối cùng hắn đạt tới nguyên khí cấp ba lập tức giết chết tiểu lãnh chúa để thay thế.
Chỉ là Đồ Đồ n cũng không thỏa mãn, muốn cường đại hơn trở thành đại lãnh chúa, nhưng nếu muốn như vậy phải nâng cấp nguyên khí lên cấp cao hơn.
Cho nên hắn đã tới Nguyên khí bí cảnh trải qua bảy tháng, cũng đã leo lên tầng tám mươi ba của Tháp nguyên khí, có lẽ lần sau có thể đạt tới tầng thứ 100.
Nhưng phí vào Tháp nguyên khí ngay cả hắn cũng không kham nổi, một lúc 5000 Thẻ nguyên khí, đủ để kéo suy sụp bất cứ lãnh chúa nhỏ bé nào trong Á Luân Tác Lạc.
Nhưng loại chuyện này cũng không thể làm khó được Đồ Đồ n, sau khi tiến vào Nguyên khí bí cảnh hắn đã kết thành một vài đồng bọn hợp ý, chuyên môn chặn giết những người khác đoạt lấy Thẻ nguyên khí.
Nói chung là giết người không đủ thực lực, Đồ Đồ n có thể leo từ hạng hạ đẳng bần dân lên địa vị ngày nay chắc chắn không phải là kẻ ngốc, ngược lại, hắn ta còn rất thông minh biết ai có thể cướp và những ai không thể cướp.
Nếu là loại người có lai lịch và thực lực, hắn tự nhiên sẽ không dám cướp lấy, hơn nữa liền tính có ra tay cũng không phải đối thủ của đối phương, nhưng người có thực lực và xuất thân như vậy sẽ không bán đồ ngoài chợ để đổi lấy Thẻ nguyên khí. Giống như Đồ Đồ n đã từng nhìn thấy các U Linh quý tộc từ U Linh Thánh Địa 'Hi Mễ An' Á Luân Tác Lạc một thời gian trước, đó mới thực sự là bá khí, những nơi đi qua tất cả mọi người đều khom lưng nhường đường, U Linh quý tộc có được cường đại tài lực, đây mới là những gì Đồ Đồ n muốn.
Sở dĩ không ai dám trêu chọc U Linh quý tộc là vì họ có thực lực cường đại.
Vì vậy Đồ Đồ n đã thề rằng mình phải trở thành nhân thượng nhân nên đã làm mọi cách để có được Thẻ nguyên khí để leo lên Tháp nguyên khí.
Nhìn thấy Ngô Minh đi tới, Đồ Đồ n liếm môi, theo ý hắn ta thì việc loại bỏ con dê béo trước mặt dễ như trở bàn tay, vì vậy hắn ta không định đợi hai người bạn đồng hành của mình đến mà tự mình đoạt lấy một mình.
“Ngươi không đợi đồng bọn sao?”
Nhìn thấu suy nghĩ của Đồ Đồ n, Ngô Minh nhảy xuống khỏi Giác Mã nói với một vẻ mặt thoải mái.
Ngô Minh đồng dạng cũng nhận định giống như Đồ Đồ n, anh ta cũng tin tưởng mình thậm chí không cần triệu hồi Cốt Long cũng có thể giải quyết người Á Luân Tác Lạc cường tráng trước mặt, đối phương nhiều nhất là loại tiêu chuẩn U Linh Chiến sĩ Ngô Minh gặp phải lúc trước.
Nghe được lời nói của Ngô Minh, Đồ Đồ n sững sờ một lúc, sau đó cười gằn nói: “Ngươi thật thú vị, nếu đã biết ý đồ của ta đến vậy thì thống khoái giao hết Thẻ nguyên khí trong tay, sau đó đeo lên cái xiềng xích này thành thành thật thật chế tạo thẻ 'Trị liệu' cho ta, như vậy ta có thể không giết ngươi, đừng hòng chạy trốn, ở trước mặt Đồ Đồ n ta, ngươi căn bản không thể trốn thoát!”
Đồ Đồ n lắc lắc một cái cùm tay dùng để khóa nô lệ, đó là thứ ở chợ bán ra cố gắng tìm sẽ mua được. Vừa lúc hắn ta lên tiếng xong thì đám người Hổ đầu nhân và Lang đầu nhân cũng vừa đuổi theo kịp, thấy Đồ Đồ n ngăn cản đối phương, cả hai đều cao hứng phân ba phương hướng vây xung quanh Ngô Minh.
Sau khi hoàn thành vụ làm ăn này thì có lẽ bọn họ đều có thể tiến vào Tháp nguyên khí một lần nữa, mà tiến vào Tháp nguyên khí, cho dù không leo lên tầng cao hơn thì thực lực của họ cũng sẽ tăng vọt, cho nên lực dụ hoặc đối với bọn họ rất lớn.
Ngô Minh không quay đầu lại, căn bản không để ý tới những gì Đồ Đồ n nói, mà nói: "Chỉ có ba người? Không còn ai khác?"
Nhìn thấy bộ dạng không sợ hãi của Ngô Minh, Đồ Đồ n đột nhiên cảm thấy điều gì đó không đúng, chỉ bất quá hắn lại nghĩ một chút, đối phương chỉ là một cái nguyên khí cấp ba thì có thể phát ra sóng gió gì, lập tức là lạnh giọng cười nói: “Sao, ngươi cho rằng có thể thoát khỏi lòng bàn tay của chúng ta?”
Ngô Minh lắc đầu nói: "Trốn, ai muốn trốn? Bây giờ ba người các ngươi giao hết Thẻ nguyên khí ra, ta tha cho các ngươi không chết, thế nào? "
Ba người Đồ Đồ n nghe vậy như không thể tin vào tai mình, bọn họ nhìn nhau sau đó phá lên cười, như thể nghe thấy một câu chuyện quá đỗi buồn cười.
“Tìm chết!”
Đồ Đồ n tuy vẻ mặt cười lạnh nhưng hắn đã là động sát ý, ở phụ cận ai mà không biết về thủ đoạn của Đồ Đồ n, hiện giờ thế nhưng lại bị người coi thường, hắn nháy mắt ra hiệu với Lang đầu nhân đối diện. Người sau am hiểu tốc độ tập sát, một ít người thực lực không đủ mạnh bị Lang đầu nhân kích sát mà thậm chí không hề biết chuyện gì đã xảy ra.
Lang đầu nhân hiểu ý lập tức lấy ra một con thanh chủy thủ lao về phía Ngô Minh, tốc độ nhanh đến mức trên không trung chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh.
Rất nhiều người đều bị một chiêu này của hắn tập sát, nhưng lần này mới đi được nửa đường, Ngô Minh phía trước đột nhiên biến mất không còn tăm tích, liền bóng dáng đều không có để lại, hắn chưa kịp phản ứng liền bị một thanh kiếm lớn xuyên từ trên xuống dưới đóng đinh trên mặt đất.
Một khi đã động thủ thì Ngô Minh đương nhiên sẽ không khách khí, thi triển hai lần Truy Phong đủ để cho địch nhân ngay bóng cũng không thấy đã bị đánh chết, Lang đầu nhân kia tập sát rất nhanh, nhưng cùng so với Ngô Minh thi triển Truy Phong ám sát quả thực là trò trẻ con.
Bạn cần đăng nhập để bình luận