Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 811: Núi lớn biển rộng (1)

“Lão Hắc, nãy giờ ngươi vẫn lén lút nhìn ta, có chuyện gì muốn nói sao!” Sau khi ra khỏi nhà, tâm trạng của Ngô Minh cũng không có chuyển biến tốt lên, lúc này cần một nơi để trút giận.
Lúc này, Lão Hắc từ trong ba lô của Tích Hi bước ra, vội vàng nói: “Tiền bối, ta rất tò mò, thứ vừa rồi ngài triệu hồi là gì, vậy mà nó có thể nuốt chửng linh hồn giống như ta."
” Không nên hỏi đừng hỏi, đúng rồi, về sau ngươi sẽ ở bên cạnh Tích Hi để bảo vệ cô ấy, nếu cô ấy rụng một sợi tóc, ta sẽ để thứ đó nuốt chửng ngươi!” Ngô Minh hung hăng uy hiếp một phen, xem như xuất trong lòng một luồng hỏa khí không tên.
Lão Hắc sợ tới mức rùng mình, vội vàng gật đầu: “Tiền bối, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ chăm sóc tốt Tích tiểu thư ở đây!”
Nói thật ra, Lão Hắc thật sự bị doạ cho sợ rồi, vừa nãy Ngô Minh cho gọi ra Linh thể khủng bố đó, loại lực lượng cường hãn kia đủ để trấn áp nó, đáng sợ nhất chính là thứ đó có thể nuốt chửng linh hồn, hơn nữa phương thức còn ác liệt hơn cả chính mình, nếu như Ngô tiền bối này không vui, có thể sẽ thực sự cắn nuốt nó.
Đối với Ngô Minh, Lão Hắc càng thêm sợ hãi.
Nhưng lúc này Tích Hi lại cười nói: “Lão Hắc, đừng sợ, Ngô ca chỉ hù dọa ngươi mà thôi, đừng lo lắng, sau này nếu ngươi đi theo ta, ta sẽ che chở cho ngươi.”
Lão Hắc gật đầu ngay lập tức, trong lòng đã hạ quyết tâm, phải hảo hảo hầu hạ vị cô nãi nãi Tích Hi này. Ở phía bên kia, trái tim của Ngô Minh lắc lư khi nghe thấy tiếng 'Ngô ca' trong miệng Tích Hi, ngay lúc đó, anh như trở lại Nguyên khí thế giới một lần nữa, giống như Tích Hi thực sự ở bên cạnh mình, nhưng ngay sau đó, Ngô Minh lắc đầu, kìm nén những gợn sóng trong lòng.
Tích Hi này không phải là Tích Hi của mình, Ngô Minh nhắc nhở bản thân một lần nữa, điều này khiến trong tiềm thức xa lánh Tích Hi, người cố ý muốn thân thiết với anh.
Nhìn thấy vẻ mặt thất thần và không phản ứng của Ngô Minh, Tích Hi tức giận dậm chân, tự mình đi về phía trước. Cô đã đoán ra được tính khí của Ngô Minh, cho nên đôi khi cũng đùa giỡn với tính khí nhỏ của mình, nhìn thấy Tích Hi lao tới, Ngô Minh chỉ có thể tăng tốc đuổi kịp bước chân.
Bởi vì có quan hệ với Phệ Linh tộc, khu vực này ít nhất cũng có mười km trống trải, khắp nơi đều là hoang vắng, không có người cũng không có quái vật cho nên vẫn rất an toàn. Sau khi nhìn thấy Thi binh của Ngô Minh, Tích Hi ngay lập tức tỏ ra thích thú. Theo lời của cô ấy, đây là một cương thi đạo trưởng thực sự nha, trong phim có thể điều khiển xác chết bằng cách dán lá bùa lên trán của xác chết, nhưng cương thi trong phim cần phải được luyện chế, còn Thi binh này của Ngô Minh thì lại dễ dàng, chỉ cần nó là một xác chết là có thể biến thành một Thi binh bằng Phù triện.
Trong hai ngày qua, cô cũng đã học Thuật phù triện cơ bản. Chỉ là dù chỉ đơn giản học kích hoạt và sử dụng bùa chú cũng cần một khoảng thời gian nhất định, cho nên dù có ghen tị thì cô cũng chỉ có thể từ từ luyện tập.
Tìm một địa điểm, Ngô Minh ra lệnh Thi binh canh cửa, sau đó nghỉ ngơi một chút, đồng thời kể cho Tích Hi nghe về sương mù lớn và bảy đại Linh tộc và mảnh vỡ của Phệ Linh tộc. Mặc dù cô ấy không phải là Tích Hi trong nguyên khí thế giới sinh vật, nhưng Ngô Minh vẫn có thể tin tưởng cô ta, hiện tại anh cũng không có người nào khác có thể đàm luận.
Tích Hi nghe xong, quả nhiên cô kinh hãi như Ngô Minh dự đoán, thế nhưng năng lực tiếp nhận rất mạnh, cô không cho là vô nghĩa mà tin tưởng, đồng thời cũng giúp Ngô Minh tiến hành phân tích rất tỉ mỉ.
"Nếu như đây chính là hiện thực, như vậy chúng ta nhất định phải thuận theo hiện thực, giả thiết tất cả những gì mà Phệ Linh tộc nói là sự thật thì những sinh vật được gọi là cấp cao đó và bảy đại Linh tộc đều đang tranh giành Thần Ấn. Đương nhiên, đối với những chủng tộc có thể đe dọa và cạnh tranh với họ chắc chắn sẽ bị tấn công và tiêu diệt, đây là nhân chi thường tình. Nói trắng ra, chúng ta là bị động bị cuốn vào trận tranh đấu này, đã như vậy, dù sao đều là chết, tại sao không đi tranh một chuyến? Dù sao sương mù cũng không dễ dàng tiêu tan, ai biết cuộc chiến của bọn họ sẽ kéo dài bao lâu, nếu là hơn mười năm thì chúng ta không thể trốn ở một chỗ chờ đợi." Tích Hi nói mạch lạc rõ ràng, nhưng Ngô Minh cảm thấy cô ấy rất hợp lý, thường xuyên gật đầu.
“Dù muốn hay không, chúng ta cũng đã tham gia trò chơi rồi, Ngô ca, em biết anh không phải người bình thường, cố gắng hết sức buông tay, em nhất định sẽ giúp anh!” Tích Hi nắm tay cổ vũ Ngô Minh.
“Được rồi, trước mắt cũng chỉ có thể như thế mà thôi!” Ngô Minh cũng biết Tích Hi nói đúng, thay vì bị động thì nên chuyển từ bị động sang chủ động. Dù thế nào thì vẫn tốt hơn là chạy lung tung như ruồi không đầu, hoặc ẩn náu ở một nơi chờ chết.
Hai người vừa ăn một chút gì đó vừa nạp lại năng lượng, lúc này Tích Hi đột nhiên hỏi: "Ngô ca, anh nói như thế nào mà Phệ Linh tộc tới được đây? Nếu như nó cũng thông qua bọt khí nuốt chửng, lẽ nào liền không sợ một khi thất thủ thì bị bọt khí giết chết?"
Vấn đề này rất sắc bén, Ngô Minh đột nhiên nghĩ ra, mà Ngô Minh cũng bỗng nhiên nghĩ tới chỗ này, Phệ Linh tộc đã trở thành linh thú của mình, đã như vậy thì cứ trực tiếp gọi nó ra ngoài mà hỏi.
Ngay lập tức, Ngô Minh đã triệu hồi Phệ hồn thú đầu tiên và hỏi nó câu này, câu trả lời của Phệ hồn thú với Ngô Minh là nó có phương tiện di chuyển đặc biệt.
Trên thực tế nó chính là một trong hai bức tượng đầu tiên trong tòa nhà đó.
Ban đầu, có một Phệ Linh tộc khác đi cùng với nó, nhưng khi chúng tranh cướp mảnh vỡ màu lục lam thì đã xảy ra một cuộc chiến nội bộ, một trong số chúng đã giành chiến thắng và nuốt chửng người còn lại.
Tất nhiên, Ngô Minh không quan tâm những điều này, điều mà anh ta quan tâm là bức tượng có thể chống lại bọt khí nuốt chửng và thậm chí có thể đi qua một số cổng trung tâm đáng sợ hơn.
Một số cổng trung tâm dễ đi qua, trong khi một cổng số trung tâm khác thì rắc rối hơn. Một số cổng trung tâm thậm chí có vành đai bọt khí nuốt chửng dài vài km, nếu không có 'phương tiện giao thông' đặc biệt thì hầu như không thể đi qua.
Sau khi biết mình có thể điều khiển pho tượng đó bằng cách điều khiển Linh thú, Ngô Minh và Tích Hi lập tức quyết định dùng phương tiện để tiếp tục hành trình.
Dù không biết mình sẽ đi đâu, nhưng vẫn tốt hơn là ở yên một chỗ.
Xét theo tình hình hiện tại, những 'mảnh vỡ' đó nằm rải rác ở nhiều khu vực khác nhau, muốn thu thập chúng chỉ có thể thử vận ​​may của mình. Còn 'Mảnh vỡ' đến tột cùng có bao nhiêu cái thì Phệ Linh tộc này bị Ngô Minh thu phục cũng không biết, nói chung, chỉ cần có mảnh vỡ thì có cơ hội thu được 'Thần Ấn'.
Dưới hai bức tượng, Ngô Minh đã triệu hồi Phệ hồn thú, người sau biến thành một đoàn ánh sáng bám vào bức tượng trông rất giống với nó.
Trong phút chốc, mặt ngoài bức tượng khắp nơi đều có vết nứt, những mảnh đá mỏng rơi xuống như thể lớp da bên ngoài bị bong ra, lộ ra vật dụng bên trong. Khuôn mặt thật của bức tượng này giống như một sinh vật sống, vào lúc này, nó bay lên dưới sự điều khiển của Phệ hồn thú rồi hạ xuống, mở ra hai lối vào.
Ngô Minh cùng Tích Hi liếc nhau, trong lòng đều là kinh hãi, đây căn bản là máy bay sinh học, có thể chui vào hai cửa, bên trong giống như buồng lái nhưng dính đầy chất nhầy, trông có vẻ hơi kinh tởm.
“Cần phải cởi quần áo không?” Tích Hi lúc này mới hỏi, Ngô Minh trắng mắt liếc nhìn cô nói: “Sao cũng được!"
Ai biết Tích Hi nha đầu này thật đúng là bắt đầu cởi quần áo, ánh mắt của Ngô Minh nhìn thẳng, khi Tích Hi đang mặc đồ lót phô bày những đường cong hấp dẫn của một thiếu nữ thanh xuân, Ngô Minh nói không tâm động đó là giả, khoảnh khắc tiếp theo, cô ấy cho tất cả quần áo nguyên bản vào ba lô, rồi tiến đến lối vào đầu tiên.
Nói cũng lạ, ở cửa ra vào sinh vật giống như là bông, vừa chạm vào liền chìm xuống, sau đó vài cái bình biến thành một thứ giống như mặt nạ thở che kín mặt Tích Hi, ngay sau đó cô chìm vào trong đó.
Ngô Minh đã nhìn thấy rất rõ ràng, phải nói chiếc máy bay của Phệ Linh tộc này quả thật trâu bò, là một khung máy móc sinh học thực sự. Sau đó Ngô Minh cũng làm theo tương tự như vậy, cởi quần áo hạ xuống sắp xếp gọn rồi chui vào cửa thứ hai, toàn bộ thân hình giống như chìm vào trong bùn.
Đối với những Thi binh khác thì chúng không cần phải cởi quần áo, chúng được chiếc xúc tu của chiếc máy bay sinh học khổng lồ này móc vào như một con sứa, sau đó phân biệt hòa vào trong cơ thể, sau đó con sứa khổng lồ bay lên, lấy tốc độ cực nhanh hướng về phương xa bay đi, tốc độ dĩ nhiên so với máy bay còn nhanh hơn.
Ngay sau đó máy bay sứa đã đến một cổng trung tâm, nơi dày đặc bọt khí nuốt chửng tiếp tục tuôn ra như thể sủi bọt. Hiển nhiên nếu như ở tình huống bình thường, ngay cả khi Ngô Minh di chuyển với tốc độ tối đa thì anh ta sẽ không thể đi qua cổng trung tâm lớn này, nhưng lần này máy bay sứa tốc độ không giảm, trực tiếp lao lên.
Bọt khí nuốt chửng không ngừng nổi lên xung quanh, máy bay sứa cũng đã mấy lần bị bắn trúng, nhưng bong bóng nuốt chửng hầu như đều không thể phá hủy máy bay sứa. Ngô Minh mặc dù đang ở trong máy bay sứa nhưng có thể dùng thần thức của mình quan sát tình cảnh này rõ ràng, lúc này cũng là líu lưỡi không nói nên lời.
Trong tích tắc anh nghĩ đến chiến hạm màu đen, đó cũng có thể là một chiếc máy bay có thể di chuyển qua các cổng trung tâm lớn.
Chỉ là không biết đối phương có phải là một trong bảy đại Linh tộc hay không, đương nhiên Ngô Minh biết khả năng này rất cao, nói đến thực lực, Thiết bì nhân phái tới từ chiến hạm màu đen đã có thể so với những Phệ Linh tộc bình thường, càng không cần phải nói đến thần thức đáng sợ trên chiến hạm màu đen.
Ngô Minh nghĩ đến điều này, máy bay sứa đã đi qua khu vực bọt khí nuốt chửng quy mô lớn rồi, kế tiếp môi trường xung quanh thay đổi đột ngột, Ngô Minh lập tức để Phệ hồn thú điều khiển máy bay sứa bay lơ lửng trên không.
Nhìn xung quanh, Ngô Minh không thấy tòa nhà cao tầng hay tòa nhà nào, xung quanh hoàn toàn trống trải, xa xa có một ít đường viền to lớn như là sơn mạch, nhưng nhìn không rõ ràng.
Vào lúc này, thần thức của Ngô Minh chuyển động, anh lập tức muốn Phệ hồn thú điều khiển máy bay sứa tránh đi, nhưng hiển nhiên tốc độ của anh vẫn chậm hơn một bước, một vệt sáng tốc độ cực nhanh bắn vào máy bay sứa rồi lập tức nổ tung.
Ngọn lửa cuồng bạo bay lên bầu trời, sức mạnh của vụ nổ này đã tương đương với uy lực của vài đạo Thiên sư phù, mặc dù là máy bay sứa cũng bị nổ thành hai đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận