Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 462: Khô Lâu Chi Vương (1)

Lần này Ngô Minh không rời đi, bởi vì anh ta nhìn thấy một con Cốt Long to lớn và một Khô lâu kiếm sĩ đi theo sau con Cốt Long, đôi mắt của nó phát ra ánh sáng âm u.
Nó là sủng vật trước đây của Ngô Minh, sự kết hợp của Kỵ sĩ Cốt Long.
Trong trận chiến ngày hôm đó, Ngô Minh đã bị Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của Singh đuổi giết chạy trối chết, anh ta không còn cách nào khác ngoài việc triệu hồi Kỵ sĩ Cốt Long. Cặp Kỵ sĩ Cốt Long là tồn tại mạnh nhất dưới nguyên khí cấp năm, ngay cả nguyên khí cấp năm yếu ớt nào đó cũng nhất định không phải là đối thủ của Kỵ sĩ Cốt Long.
Nhưng khi đó vô luận là Singh hay là Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ của đối phương, đều là tồn tại đạt tới nguyên khí cấp 6. Khi đó, Ngô Minh hoàn toàn không có cách tới đối kháng, Kỵ sĩ Cốt Long cũng bởi vậy bị thương nặng.
Để bảo vệ Kỵ sĩ Cốt Long, Ngô Minh đã chủ động cắt đứt liên hệ nguyên khí với Kỵ sĩ Cốt Long.
Điều đó nghĩa là gì?
Điều đó có nghĩa là Ngô Minh đã từ bỏ quyền sở hữu Kỵ sĩ Cốt Long, và khi đó Kỵ sĩ Cốt Long là một tồn tại riêng biệt và sẽ không còn bị anh ta kiểm soát.
Lúc đó, đó là điều duy nhất mà Ngô Minh có thể làm được.
Chỉ có điều sau đó, Ngô Minh đã hơn một lần tự hỏi không biết Kỵ sĩ Cốt Long đã trốn thoát hay chưa, Ngô Minh biết trong tình huống bình thường, Kỵ sĩ Cốt Long không thể nào thoát khỏi sự truy đuổi của Ngàn năm Thạch Tượng Quỷ nguyên khí cấp sáu.
Nhưng cũng có lúc có một ngoại lệ, đó là mục tiêu chính của đối phương là mình, nói không chừng sẽ không đuổi tận giết tuyệt Kỵ sĩ Cốt Long. Hiện tại xem ra, quả nhiên đúng như là mình đã dự đoán, có thể nhìn thấy con Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ ở Trầm Thuyền cốc ​​này cho thấy suy đoán của mình là đúng.
Nhưng không biết sau này đã xảy ra chuyện gì, Kỵ sĩ Cốt Long bị bắt về đây, nhốt vào lồng và dùng làm công cụ chiến đấu với dã thú.
Trong lúc nhất thời, Ngô Minh căm thù bọn Hiệp hội Hải Tặc đến tận xương tủy, lúc trước anh ta không nói gì về việc đối phương tấn công mình, nhưng đối với chuyện của Kỵ sĩ Cốt Long, đã đụng phải nghịch lân của Ngô Minh rồi.
Kỵ sĩ Cốt Long ở trong mắt Ngô Minh cùng đồng bạn đã không có gì khác nhau, mà bọn chúng lại đem đồng bạn của mình trở thành cây rụng tiền.
Ngô Minh có thể thấy Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ đã chịu rất nhiều tổn thương nặng nề, cũng may chúng là sinh vật bất tử, nếu không đổi quái vật bình thường không biết đã sớm chết biết bao nhiêu lần rồi. Và nhiều vết thương còn mới, rõ ràng là chấn thương mới nhất.
Dưới lớp mặt nạ, ánh mắt của Ngô Minh đầy sát khí.
Khương Minh ở bên cạnh thấy thuyền trưởng của mình vừa rồi có gì đó không ổn, muốn hỏi nhưng giờ phút này trên người thuyền trưởng phát tán ra khí thế quá mức khủng bố, mặc dù đã đạt tới nguyên khí cấp ba nhưng vẫn bị chấn động, nên vẫn như cũ bị kinh sợ nói không ra lời.
Về phần Lục Xác còn kinh hãi hơn, cứ tưởng người đeo mặt nạ này muốn rời đi, nhưng không ngờ đối phương lại nhìn thấy con Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ thì không rời đi nữa, sát khí trên người càng ngày càng đậm.
Vừa lúc đó, Lục Xác nghe được người đeo mặt nạ hỏi hắn: “Ngươi có biết tình huống của Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ này không?”
Lục Xác lúc này có chút sợ hãi người đeo mặt nạ, lập tức nói: “Đương nhiên là ta biết, đây là sinh vật nổi tiếng nhất đấu thú tràng. Bọn nó nghe nói là một tổ hợp, đã chiến đấu chống lại hơn một chục sinh vật mạnh mẽ cấp bốn trong hơn mười ngày liên tiếp và chúng đã duy trì một kỷ lục bất bại. Không có ai trong lồng quái thú này không biết chúng, tỷ lệ cược rất cao.”
Nghe được lời nói của Lục Xác, hận ý của Ngô Minh càng nhiều thêm.
Bọn nó đã chiến đấu trong cái lồng này hơn mười ngày liên tục, và đối thủ đều là những sinh vật có nguyên khí cấp 4. Chẳng trách có rất nhiều vết thương trên người Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ.
Vào lúc này, hai con thú xuất hiện từ phía bên kia, cùng một cặp, một con Hải Cự nhân toàn thân tràn đầy gai nhọn hoắt và một con Khủng Long Bạo Chúa cao hơn mười mét.
Không còn nghi ngờ gì nữa, hai con quái vật này là những sinh vật nguyên khí cấp bốn, và chúng là những sinh vật tốt nhất trong số những sinh vật cấp bốn, đặc biệt là Hải Cự nhân có chân tay thô to và một cây xiên sắt trong tay dài hơn bốn mét.
"Nó là một con Hải Cự nhân à? Đây là con quái vật mạnh nhất của Hiệp hội Hải Tặc. Nghe nói trước đây nó đã giành được 20 chiến thắng liên tiếp. Không ngờ Hiệp hội Hải Tặc lại phái nó ra ngoài. Ván này thắng bại khó mà nói !" một Ngư nhân giống như con mực thốt lên, rõ ràng là hắn biết rất rõ những con quái vật trong này.
Ngô Minh nghe được những lời này bên tai khiến anh ta nắm chặt tay lại, khả năng cảm ứng nguyên khí của anh ta tự nhiên người khác không thể so sánh. Chỉ cần từ cường độ nguyên khí của Hải Cự nhân và Khủng Long Bạo Chúa cho thấy không thua gì Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ. Ngô Minh có thể chắc chắn hai sinh vật này ít nhất đã đạt đến cấp độ nguyên khí thứ tư phẩm chất màu tím, nếu bọn chúng thực sự chiến đấu, Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ chưa hẳn có thể thắng lợi.
Ngô Minh sắc mặt âm trầm, nếu như lúc này thực lực của mình ở thời kỳ toàn thịnh, cùng lắm thì mạnh mẽ động thủ mang đi Cốt Long và Khô Lâu Kiếm sĩ, nhưng hiện tại thực lực của mình bị phong ấn trong Hồn thẻ, so với nguyên khí cấp hai thông thường cũng không bằng, thật sự động thủ sợ là còn chưa thành công thì bị đối phương xử lý.
Nhưng dù vậy, Ngô Minh cũng không thể bỏ mặc được. Kỵ sĩ Cốt Long không chỉ là sủng vật của anh ta, mà còn là chiến hữu và đồng đội thực sự sát cánh cùng nhau chiến đấu. Hiện giờ đồng bạn bị nhốt, Ngô Minh nói gì cũng phải cứu chúng nó ra ngoài.
Sau khi suy nghĩ, Ngô Minh nắm lấy Lục Xác hỏi: “Ta hỏi ngươi vấn đề cuối cùng, nếu như ta xem trọng sinh vật bên trong, có thể mua lại nó hay không?”
Lục Xác cũng không ngốc, hắn lập tức phản ứng lại, vội vàng nói: "Nếu là sủng vật bình thường thì đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng đối với những sinh vật quý hiếm như Cốt Long, Khô lâu kiếm sĩ và Hải Cự nhân, Hiệp hội Hải Tặc sẽ không bán chúng cho thế giới bên ngoài. Đây là cây rụng tiền của bọn chúng. Nhưng ngươi có thể đi đánh bạc. "
" Đánh bạc? Đánh bạc như thế nào? "Ngô Minh trầm giọng hỏi.
"Có thể sử dụng sủng vật của chính mình tham chiến, đương nhiên phải bỏ ra nhiều Thẻ nguyên khí. Nếu thắng có thể chỉ định yêu cầu sủng vật của đối phương, nếu như thua, cũng giống vậy, phải giao ra sủng vật của mình đồng thời bồi thêm Thẻ nguyên khí. Ngoài ra, sủng vật được gửi đi không thể vượt quá mức nguyên khí của sinh vật đối thủ, nghĩa là ngươi chỉ có thể đánh bạc với sinh vật có nguyên khí cấp 4. " Nói đến đây, Lục Xác rõ ràng rất lành nghề. Ngô Minh nghe xong, lập tức thầm mắng Hiệp hội Hải Tặc vô sỉ. Có thể nói tất cả quy tắc đều do bọn họ đặt ra, có vẻ công bằng nhưng thực tế là không công bằng chút nào.
Rốt cuộc, bất kể kết quả ra sao, với tư cách là 'nhà cái' của toàn bộ khoản cá cược, Hiệp hội Hải Tặc đảm bảo sẽ kiếm được lợi nhuận. Nhưng những thứ này không liên quan đến Ngô Minh, vì anh ta đã tìm thấy con Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ, vô luận như thế nào đều phải mang chúng nó đi.
Nghĩ đến đây, Ngô Minh kéo Khương Minh sang một bên dặn dò vài câu, mặc dù người sau rất ngạc nhiên, nhưng vì đã được thuyền trưởng giao phó nên nhất định sẽ hoàn thành.
Hắn ta lập tức đáp ứng một tiếng rồi rời đi, một lúc sau, hắn ta chạy lại.
"Thuyền trưởng, tôi đã nói với người của Hiệp hội Hải Tặc, bọn họ đã đồng ý với đặt cược của chúng ta, nhưng họ nói rõ chúng ta cần kiểm tra đẳng cấp nguyên khí của kẻ khiêu chiến trước!
Ngô Minh nhẹ gật đầu, sau đó để cho Khương Minh dẫn đường đi đến một tòa nhà.
Đây là văn phòng quản lý của lồng thú, đồng thời cũng là cứ điểm của Hiệp hội Hải Tặc, lực lượng lớn thứ hai ở Trầm Thuyền cốc, trong số họ có vài Dị tộc nhân, nhưng khi nhìn thấy Khương Minh, họ đều cười ha hả.
"Như thế nào? Các điều kiện chúng ta đưa ra là hợp tình hợp lý. Dù ngươi có gửi sủng vật hay những thứ khác, đẳng cấp nguyên khí không được vượt quá bốn, và ngươi phải trả hai nghìn Thẻ nguyên khí để tham gia khiêu chiến. Ngoài ra, nếu kẻ thách đấu không cẩn thận chết đi thì chúng ta không chịu trách nhiệm ở đây. Thẻ nguyên khí đương nhiên sẽ không được hoàn trả, nếu ngươi thắng, thì Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ sẽ thuộc về ngươi.”
Nói chuyện là một Niêm Ngư Nhân (Người cá trê) tướng mạo xấu xí, toàn thân dính đầy nhớt và những xúc tu dài trên miệng khiến hắn ta quái dị vô cùng. Rõ ràng, Niêm Ngư Nhân này là người quản lý ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận