Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 467: Hội giao dịch

Giống như lão thủy thủ đã nói, hắn không phải là đối thủ, cho dù thêm thuộc hạ của hắn vào cũng không thể, lão thủy thủ cố ý muốn xen vào cái việc không đâu này thì hắn cũng không còn biện pháp nào. Tóm lại, hôm nay cái gã đeo mặt nạ mang đi Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ, hơn nữa còn thắng 100.000 thẻ nguyên khí của Hiệp hội Hải Tặc đã không có cách nào đối phó nữa rồi, nhưng hiển nhiên Thụ Bì nhân sẽ không dễ dàng từ bỏ như vậy.
Trên đường trở về, Thụ Bì nhân trầm mặt nói với thuộc hạ của mình: "Hãy để mắt tới kẻ đeo mặt nạ, chúng đến Trầm Thuyền cốc hoặc để tham gia hội giao dịch, hoặc là vì Tầm Bảo Nhật mà đến. Nếu là chuyện trước thì chúng ta sẽ đuổi theo khi bọn chúng rời khỏi Trầm Thuyền cốc, còn nếu là vì Tầm Bảo Nhật thì càng tốt, tiến vào trong Con tàu lớn là có thể tùy ý xuất thủ. Một khi chúng đi vào thì tuyệt đối sẽ không về được. Về phần lão thủy thủ, sớm muộn gì ta cũng sẽ thu thập hắn!”
Một hồi vốn là giết chóc gió tanh mưa máu, nhưng cũng vì chuyện này mà kết thúc.
Sau khi lão thủy thủ nhìn Thụ Bì nhân rời đi, lão ta quay đầu lại nhìn, trong mắt như có điều suy nghĩ. Nếu Ngô Minh ở đây thì anh ta nhất định sẽ nhận ra, lão thuỷ thủ này chính là người đã bán cho mình Mũ thuyền trưởng hàng hải ở phiên chợ trên biển mấy ngày trước.
"Đã đến lúc giải trừ lời nguyền kéo dài hàng nghìn năm, ta làm sao có thể để cho Hiệp hội Hải Tặc quấy nhiễu như vậy!" Nói xong, lão thủy thủ chắp tay sau lưng lảo đảo ly khai, chỉ một lát đã ẩn vào trong bóng tối.
Công kích mà Ngô Minh dự liệu đã không xảy ra, một giờ sau, Ngô Minh ra ngoài dò xét, sau khi trở về liền kêu mọi người trở về nghỉ ngơi.
Nguy cơ đã được giải trừ.
Ngô Minh tuy cảm thấy sự tình có chút kỳ quái, thậm chí nói có chút khó tin, nhưng thật sự thì bọn họ đã không có bị bất kỳ công kích nào cả.
Bọn Hiệp hội Hải Tặc đột nhiên phát thiện tâm hay là cái gì khác, Ngô Minh không biết, anh ta chỉ biết hiện tại bọn họ đã an toàn, điều này cũng khiến cho Ngô Minh càng thêm bức thiết muốn khôi phục thực lực.
Tất nhiên, cuộc tấn công như dự liệu đã không đến nhưng Ngô Minh cũng không lấy lại chiếc Tạp giới đã đưa cho Tích Hi, đó là phần thưởng đặc biệt dành cho cô.
Ngày thứ hai, khu vực xung quanh trở lại bình thường, những người bên trong những con thuyền đó lại xuất hiện, cũng không nhìn ra có vấn đề gì cả, nhưng Ngô Minh biết tối hôm qua nhất định phải xảy ra chuyện, nếu không Hiệp hội Hải Tặc sẽ không buông tha âm mưu đã chuẩn bị xong.
Hôm nay là ngày diễn ra hội giao dịch thường kỳ ở Trầm Thuyền cốc, đối với Ngô Minh mà nói thì nhất định phải tham gia hội giao dịch này, bởi vì ở đó rất có thể sẽ xuất hiện một Hải yêu nhất tộc.
Vì vậy, vào sáng sớm, Ngô Minh đã rời thuyền cùng với Tích Hi và Đại Hồ tử, chạy nhanh đến nơi tổ chức hội giao dịch, trong khi những người khác ở lại trông coi thuyền.
Tích Hi và Đại Hồ tử đều là những người thông minh, vì vậy việc mang họ theo bên mình lần này có thể giúp ích cho anh ta.
Nơi tổ chức hội giao dịch ở Trầm Thuyền cốc ​​là một con tàu lớn, theo nhận định ​​của Ngô Minh, nó lớn hơn con thuyền của anh ít nhất mười lần, hơi giống một con tàu chở khách lớn trong thế giới cũ.
Để lên tàu tham gia hội giao dịch thì cần phải trả năm mươi Thẻ nguyên khí, tổng cộng một trăm năm mươi thẻ cho ba người. Đối với Ngô Minh, điều này không đáng kể chút nào.
Vào lúc này, vô số người đang đổ về con tàu lớn này.
Có rất nhiều Ngư nhân thủ vệ con tàu để duy trì trật tự, trong khoang thuyền của con tàu lớn này là một không gian khổng lồ, bên trong giống như một nhà hát, ngoại trừ một số ghế ở hàng đầu, còn lại đều trống để có thể chứa nhiều người hơn.
Ba người Ngô Minh theo đám đông bước vào khoang thuyền lớn, sau đó tìm một góc để đứng chờ hội giao dịch bắt đầu.
Đối với Ngô Minh mà nói, anh ta chỉ quan tâm Hải yêu nhất tộc.
Theo thời gian trôi qua, khoang thuyền khổng lồ giống như rạp hát này dần trở nên quá tải, khu vực có ghế ngồi phía trước đương nhiên rộng rãi và thoải mái, trong khi những nơi khác hơi chật chội, hơn nữa không có chỗ ngồi. Nhưng ngay cả như vậy, cũng vẫn có người ùn ùn kéo đến tham dự hội giao dịch.
Dù sao, ở trên giao dịch hội thường thường có thể mua được thứ mà bọn họ cần.
Đúng lúc này, có một nhóm người đi vào. Tất cả bọn họ đều là Ngư nhân, hơn nữa khí thế rất mạnh. Ngô Minh sau khi nghe ngóng mới biết đây là người thuộc Ngư nhân nhất tộc. Không thể không nói, Ngư nhân nhất tộc không hổ chủng tộc lớn nhất toàn bộ Loạn Lưu Hải vực, lúc này tới, thực lực kém nhất cũng là nguyên khí cấp bốn, nguyên khí cấp năm cũng có ba người.
Những người bước vào tiếp theo là những người từ Hiệp hội Hải Tặc, trong số đó có Thụ Bì nhân đã thấy hôm qua. Sau khi Thụ Bì nhân đi vào, hắn ta nhanh chóng liếc nhìn xung quanh, không thể không nói ánh mắt của hắn phi thường tốt, lập tức đã tìm được vị trí của Ngô Minh, hung hăng trừng mắt nhìn anh ta một cái, nhưng hắn cũng không có làm chuyện dư thừa mà cùng Ngư nhân nhất tộc tìm một chỗ ngồi xuống.
Ngô Minh nhìn biểu hiện của Hiệp hội Hải Tặc, hiển nhiên là bọn chúng hận mình chết đi được, nhưng điều khiến Ngô Minh kỳ quái chính là ngày hôm qua bọn chúng cho người tới bố trí Trận pháp vây khốn, nhưng người của Hiệp hội Hải Tặc thì không làm bất cứ điều gì, thật sự là có chút khó hiểu.
Những người cuối cùng bước vào là một nhóm U Linh.
Không cần phải nói, những U Linh này là thế lực lớn thứ ba ở Trầm Thuyền cốc, là những sinh vật U Linh trên Tái Trác Hào, nhưng những U Linh trên Tái Trác Hào lại không giống như những U Linh mà Ngô Minh nhìn thấy trước đó có thể bay bổng phi hành. Lúc này, những U Linh này đơn giản là mặc áo giáp giống như người bình thường, và những chiếc áo giáp đó không phải do linh thể hình thành mà là những chiếc áo giáp chân chính, trầm trọng vô cùng.
Sau khi những U Linh này đi vào, họ cũng ngồi vào chỗ của mình.
Ba thế lực lớn, Ngư nhân nhất tộc, Hiệp hội Hải tặc và Tái Trác Hào thời điểm này đều đã có mặt, nhưng giữa ba thế lực lớn không có liên lạc gì với nhau, hiển nhiên cũng có không ít khúc mắc.
Người Hiệp hội Hải Tặc có phải hướng ánh mắt hằn học nhìn Ngô Minh hay không? Thái độ này rõ ràng cũng đưa tới chú ý của những người khác, những Dị tộc nhân đứng kế bên ba người Ngô Minh lúc này đều vô cùng hoảng sợ.
Rõ ràng ba tên này đã đắc tội Hiệp hội Hải Tặc, bởi vì Ngô Minh đeo mặt nạ nên rất dễ nhận diện, những người ở chung quanh lồng thú lớn ngày hôm qua cũng tới hội giao dịch, tự nhiên biết người đàn ông đeo mặt nạ ngày hôm qua sau khi lấy đi con Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ, hơn nữa còn thắng được 100.000 thẻ nguyên khí của Hiệp hội Hải Tặc, mọi người chợt hiểu tại sao bọn Hiệp hội Hải Tặc lại nhắm vào những người này nhiều như vậy.
Biết được điều này, những người khác cố gắng tránh ba người này càng nhiều càng tốt, sợ dẫn lửa thiêu thân, vạn nhất khiến Hiệp hội Hải Tặc nghĩ mình cùng một nhóm với ba người này. Nơi này chính là địa phương không nói lý lẽ, mà thủ đoạn của Hiệp hội Hải Tặc ở Trầm Thuyền cốc thì mọi người đều biết, quả thực không có điểm mấu chốt, bất cứ ai đắc tội Hiệp hội Hải tặc chắc chắn sẽ chết không thể nghi ngờ.
Đắc tội thì cũng đã đắc tội rồi, Ngô Minh tự nhiên sẽ không quan tâm, dù sao giặc tới thì đánh, nước lên nâng nền. Ngày hôm qua Hiệp hội Hải Tặc không động thủ khẳng định là có điều cố kỵ, ít nhất hiện tại đối phương không dám động thủ, nếu không thì ngày hôm qua bọn chúng đã ra tay rồi. Mà những người xung quanh chủ động dời đi lại tạo thành một không gian nhỏ, khiến cho ba người Ngô Minh thư thái hơn, thoải mái hơn rất nhiều so với hoàn cảnh đông đúc vừa rồi, có điều ở trong đám người lại xuất hiện một không gian nhỏ như vậy khiến nó rất bắt mắt.
Những Ngư nhân nhất tộc và những U Linh cũng nhận thấy điều này, nhưng đều chỉ là nhìn thoáng qua liền không hề chú ý đến nữa.
Đúng như Ngô Minh dự đoán, tối hôm qua các thành viên của Hiệp hội Hải tặc đều không làm nên chuyện, hôm nay lại càng không thể, nhưng Ngô Minh cũng không biết nguyên nhân thực sự.
Đúng lúc này, giữa đám đông bên kia, một lão thủy thủ lặng lẽ đứng trong đám người, dường như không bị ảnh hưởng bởi hoàn cảnh xung quanh, thỉnh thoảng lão thủy thủ lại mở mắt ra nhìn Ngô Minh đang đeo mặt nạ, trong mắt luôn lộ ra một tia chờ mong.
Chẳng bao lâu, hội giao dịch bắt đầu với sự hò reo của đám đông.
Người chủ trì hội giao dịch là một nữ Dị tộc nhân xinh đẹp, nghe nói cô ấy là một nàng tiên cá, ở trên cạn sẽ biến hình thành người, còn ở dưới nước thì phần thân dưới của cô ta sẽ biến thành thân cá, phù hợp cho việc bơi lội.
Sau lời mở đầu ngắn gọn, nàng tiên cá bắt đầu yêu cầu mọi người đặt từng món vật phẩm để giao dịch, rồi giới thiệu từng món một, yêu cầu những người coi trọng vật phẩm nào thì trả giá. Theo quan điểm của Ngô Minh, cái gọi là hội giao dịch này là một buổi đấu giá, quy tắc rất đơn giản, người trả giá cao nhất sẽ thắng.
Có nhiều loại thẻ, gói thẻ và một số nguyên liệu, bảo vật có khả năng đặc biệt, thậm chí là một hòn đảo hoặc một số thuyền lớn, tóm lại là rực rỡ muôn màu.
Nhưng những thứ này đối với Ngô Minh cũng không có ích lợi gì, nghe nói những sủng vật được bán ở đây phần lớn là cấp hai và cấp ba, có rất ít sủng vật đạt đến nguyên khí cấp bốn, xem ra còn kém xa Cốt Long và Khô lâu kiếm sĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận