Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 449: Hải yêu chi lân (2)

Lúc này, Đại Hồ tử nhiệt tình giúp những học sinh đó thu dọn chiến trường và giúp đỡ người bị thương, Cốc Vân cũng chạy tới. Khi những học sinh đó nhìn thấy Cốc Vân, họ càng vui mừng hơn, bọn họ đều học cùng cấp trong cùng một trường nên tự nhiên họ thân thiết hơn những người khác.
"Cốc Vân, không ngờ lại gặp được cậu ở đây. Lần trước chúng ta thất lạc nhau trên thuyền cũng đã mấy tháng rồi. Tớ tưởng các cậu đã... Lần này, cảm ơn cậu đã mang người đến cứu chúng tôi, Mà một lớp chúng ta cũng chỉ còn lại mấy người này!” Nam sinh dẫn đầu trên hoang đảo lúc này mới cảm khái nói.
“Chúng ta cũng vậy, mấy tháng nay trải qua rất nhiều chuyện, rất nhiều đồng học đều chết hết!” Nói đến quá khứ, bọn họ nhất thời thở dài thổn thức.
Trên mặt đất, vẫn còn có vài cái xác, cũng có người bị thương nặng, hiển nhiên đều là vừa rồi bị Hà Quái giết chết và tổn thương.
Ngô Minh đương nhiên không hứng thú với kiểu trò chuyện của người quen cũ như thế này, chỉ tận hưởng cảm giác hiếm hoi được giẫm lên mặt đất, tiếp theo sẽ để cho Đại Hồ tử mau chóng chạy tới phiên chợ trên biển càng sớm càng tốt để dò hỏi tin tức về Hải yêu nhất tộc.
Lúc này, Ngô Minh đột nhiên nhìn thấy một nam sinh trên hoang đảo cánh tay bị thương, mặt đầy máu đang cầm thứ gì đó trong tay, Ngô Minh đầu tiên cảm thụ một trận dao động nguyên khí, cho đến khi nhìn rõ thứ đó là vật gì thì hai mắt sáng lên, lập tức tiến tới trước mặt nam sinh đó.
Người sau không chú ý, đột nhiên trước mặt có một người đội mũ đeo mặt nạ, hắn lập tức giật mình hoảng sợ, không phải là hắn nhát gan, đổi lại là ai cũng sẽ như thế này.
"Đồ vật trong tay ngươi, cho ta xem một chút !" Ngô Minh đi thẳng vào vấn đề.
“Ngươi… ngươi là ai?” Nam sinh một đầu toàn máu, một tay cầm rìu bị cong lưỡi, lập tức giấu đồ vật trong tay ra sau lưng, vẻ mặt đề phòng
"Ngươi muốn làm gì? Cốc Vân, quái nhân này là ai?" Nam sinh đang nói chuyện với Cốc Vân cũng nhìn thấy tình hình ở đó, lập tức bước tới đứng ở bên cạnh bạn học, trong tay nắm chặt vũ khí, những học sinh khác được cứu cũng đi tới vây lấy Ngô Minh.
Hiển nhiên, hơn một năm tôi luyện trong cung Loạn Lưu Hải đã biến những học viên này trở thành những chiến binh hợp cách, suy cho cùng, kẻ yếu không thể sống sót ở đây.
Ngô Minh không nói chuyện, nhưng anh ta nhất định phải xem xét đồ vật trong tay người kia, lúc này Đại Hồ tử cùng Tích Hi ở đằng xa đều có chút nóng nảy.
“Hiểu Phong, ngươi đang nói bậy bạ gì đó, kêu người của ngươi mau đem đồ vật lấy ra đi!” Tích Hi là người đầu tiên lên tiếng, cô cũng biết nam sinh đối diện mình tên là Hiểu Phong, đối với người có khuông mặt máu me đầm đìa kia thì cô thật sự không nhớ được, cô nói như vậy tự nhiên không muốn bạn học cũ của mình trở nên ngu ngốc. Thực lực của người đeo mặt nạ này thật không thể tưởng tượng nổi, chẳng may tức giận, có thể giết chết Hiểu Phong và những người khác.
Về phần Đại Hồ tử, đã lộ rõ ​​vẻ mặt đằng đằng sát khí, chỉ cần người đeo mặt nạ ra lệnh thì hắn sẽ lập tức bạo khởi sát nhân, tuyệt đối sẽ không hàm hồ, mặc dù vừa rồi hắn ta còn cười nói với bọn họ, nhưng bây giờ liên quan đến việc đứng chọn đội, như vậy lập trường phải kiên định.
Cốc Vân cũng mang vẻ mặt kinh hoảng, cô suy nghĩ một chút, lập tức nói với đám người Hiểu Phong: "Hiểu Phong, để người của các người lấy đồ trong tay ra đi, nghe tôi, tôi làm là vì lợi ích của các người."
Lần này, bọn người Hiểu Phong hơi sững sờ. Vốn dĩ họ nhìn thấy người đàn ông lạ mặt đội mũ và đeo mặt nạ này, còn tưởng đó là một người sống sót được Cốc Vân và những người khác bảo vệ, nhưng bây giờ có vẻ như không phải vậy, tựa hồ người mang mặt nạ này mới thật sự là người chủ sự.
Hiểu Phong không phải đồ ngốc, ngay cả Tích Hi và Cốc Vân cũng đã nói như vậy, nếu anh ta khăng khăng cố chấp thì anh ta sẽ là kẻ ngốc.
“Giang Minh, đưa cho hắn!” Hiểu Phong vội vàng nói, nam sinh mặt đầy máu do dự một chút, nhưng vẫn là lấy ra mấy thứ trong tay ném cho Ngô Minh.
Ngô Minh đưa tay ra nắm lấy, thấy trong tay có một cái lân phiến bằng đồng xu như vỏ sò, hiện ra năm màu hoa mỹ, ẩn chứa dao động nguyên khí mạnh mẽ. Cửu Trảo vừa rồi đã từng nói qua trong Thẻ phi tin, lân phiến của Hải yêu nhất tộc chính là loại năm màu hình vỏ sò này, hẳn cái lân phiến này là đến từ Hải yêu nhất tộc?
Càng xem, Ngô Minh càng cảm thấy chiếc vảy trên tay mình là thứ mà Cửu Trảo gọi là Hải yêu chi lân, khi cầm nó trên tay, sờ vào có cảm giác lạnh buốt nhẵn mịn, và anh ta có thể cảm giác được có từng tia nguyên khí tràn ra, bổ sung vào trong cơ thể của mình.
Đương nhiên, tác dụng kém hơn Huyết thanh rất nhiều, còn so với nước suối kỳ lạ thì càng không bằng, nhưng ít nhất đúng là cầm nó có thể khôi phục một lượng nhỏ nguyên khí, không hổ là học sinh tên Khương Minh lại coi trọng thứ này như một kho báu.
Còn loại thuộc tính có thể dần dần khôi phục nguyên khí này, giống như lời mà Cửu Trảo đã nói, để xác minh thêm, Ngô Minh đưa tay kích hoạt một lá bài tạo ra một ngọn lửa, sau đó đem lân phiến lên nướng.
Chẳng mấy chốc, từ lân phiến tỏa ra một làn khói nhiều màu, trong mũi cảm nhận được một mùi thơm kỳ lạ.
Ngô Minh ngay lập tức chắc chắn rằng đây là lân phiến trên cơ thể Hải yêu nhất tộc.
Cậu sinh viên tên Khương Minh ở đằng kia có chút khó chịu khi thấy Ngô Minh nướng lân phiến mà không được sự đồng ý của mình, nhưng ngay sau đó, Ngô Minh đã ném ra một xấp bài và đồng thời kích hoạt một quân bài.
Một luồng sáng nhẹ bao trùm lấy cậu nam sinh tên Khương Minh, khi ánh sáng tan biến, cậu ấy cầm một xấp bài trên tay, vết thương khắp người cũng đã lành.
Ngô Minh chỉ dùng Thẻ trị liệu cấp một để chữa trị cho đối phương, đối với vết thương do sinh vật cấp một này gây ra thì Thẻ trị liệu cấp một là đủ, ngoài ra Ngô Minh còn tặng cho đối phương một số Thẻ nguyên khí và một thẻ sinh vật cấp một 'Khô lâu chiến binh' ​​ coi như đền bù cho việc lấy đi lân phiến Hải yêu nhất tộc của đối phương.
Ngô Minh khinh thường cướp đoạt đồ vật của người khác, dù sao thì Ngô Minh cũng có điểm mấu chốt, hơn nữa Hải yêu chi lân cũng đáng giá, dù sao những thẻ bài đó chẳng là gì đối với Ngô Minh.
Cảm thấy vết thương trên người đã lành, hắn nhìn thấy trên tay mình một xấp thẻ, trong đó có thẻ sinh vật, hô hấp của Khương Minh lập tức trở nên dồn dập.
Đối với hắn mà nói, những thứ này giống như trúng số, tuy lân phiến đối với hắn cũng có ích lợi, khi chiến đấu cầm trong tay có thể không ngừng bổ sung nguyên khí, nhưng so với chúng Thẻ nguyên khí và Thẻ sinh vật thì càng tốt hơn.
Những người khác nhìn thấy cảnh này cũng biết ngay là người đeo mặt nạ đang đổi thẻ lấy lân phiến, nhìn vẻ mặt hưng phấn của Khương Minh, hiển nhiên thẻ bài mà hắn ta lấy được không hề đơn giản. Điều quan trọng nhất là trong vùng Loạn Lưu Hải này, tài nguyên thẻ bài vô cùng khan hiếm, lập tức tất cả mọi người đều nhìn Khương Minh đầy ghen tị.
“Ta muốn hỏi ngươi một chuyện nữa!” Sau khi Ngô Minh xác nhận lân phiến trong tay chính là Hải yêu chi lân, anh ta đương nhiên muốn biết nó đến từ đâu.
Hiện nay, đối với Ngô Minh, bí pháp Hồn thẻ (thẻ linh hồn) mà Hải yêu nhất tộc nắm giữ là cách duy nhất để lấy lại thực lực của anh ta. Đương nhiên, Ngô Minh rất quan tâm.
Cậu nam sinh tên Khương Minh đó cũng không ngốc. Dù sao không ai có thể sống trong Loạn Lưu Hải này một năm lại là kẻ ngốc, hắn biết Ngô Minh định hỏi gì, lập tức chủ động nói: "Mấy ngày trước ta vô tình lấy được lân phiến. Lúc đó, có một nhóm người Dị tộc nhân cường đại đang bao vây một con quái vật dưới biển, ta cách một khoảng cách khá xa. Cuối cùng, sau khi đối phương bắt được con quái vật dưới biển, ta bơi đến và thấy chiếc vảy này trôi trên biển. Tôi nghĩ, cái vảy này chắc là cái vảy của quái vật bị bắt rơi ra. Đúng rồi, ta nhớ nhóm người bắt con quái vật đó đang ở trên một chiếc thuyền rất lớn có cắm cờ cá mập, đó là tất cả những gì ta biết. "
Ngô Minh gật đầu, anh ta tự nhiên có thể thấy Khương Minh này không nói dối, đối phương cũng không cần nói dối. Sau khi anh ta đưa cho đối phương thẻ và xử lý vết thương trên người, trong ánh mắt Khương Minh nhìn mình đã không có đề phòng, chỉ có sùng bái
“Có một con tàu lớn cắm cờ cá mập sao?” Ngô Minh tự lẩm bẩm, theo mô tả của Khương Minh, rõ ràng những người trên con tàu lớn đó đã tấn công một con Hải yêu và bắt Hải yêu đi.
Đây là manh mối quan trọng, Hải yêu là sinh vật cực kỳ quý hiếm, gặp được một con thì đã đốt hương cao nên Ngô Minh không thể bỏ qua. Không cần biết đối phương là ai, Ngô Minh đều có ý định đuổi theo, dù là mua, trao đổi hay cướp, anh ta cũng phải lấy được Hải yêu, và nó phải còn sống. Bằng cách này, Ngô Minh mới có thể đạt được bí pháp Hồn thẻ, khống chế Hồn thẻ trong cơ thể của mình để sử dụng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận