Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 455: Rùa biển khổng lồ (1)

Ngô Minh sau khi uống không ít Huyết thanh rốt cuộc cũng lấy lại được chút sức lực, điều này giúp cho Ngô Minh biết rõ, về sau nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì không nên dùng đại sát khí xúc tu vô hình. Trước khi thực lực của mình khôi phục, đường hoàng là một nguyên khí cấp 4 mới có thể sử dụng một cách tự nhiên, nhưng hiện tại là không được.
Điều này làm cho Ngô Minh càng thêm bức thiết muốn khôi phục thực lực.
Một giờ sau, Ngô Minh bước ra khỏi khoang tàu, bên ngoài đã được dọn dẹp sạch sẽ, thi thể trên boong tàu đã được thu dọn, vết máu cũng được lau sạch sẽ, vật tư hữu dụng trên hai con tàu cũng được chuyển lên.
Con tàu của Xà nhân này rất lớn, có đủ chỗ cho mọi người nghỉ ngơi, Ngô Minh có Mũ thuyền trưởng hàng hải nên thúc giục con tàu lớn này ra khơi không có vấn đề gì.
Tiếp theo Ngô Minh sẽ đi đâu? không hề nghi ngờ chính là Trầm Thuyền cốc.
Đó chính là nơi mà Cá Mập Hào hay lui tới nhất. Theo những gì Cửu Trảo nói thì số lượng Hải yêu nhất tộc là cực kỳ hiếm. Mặc dù là tại Loạn Lưu Hải cũng là vật hi hãn, Ngư nhân trên Cá Mập Hào nếu như bắt được Hải yêu nhất tộc thì rất có thể sẽ đi khu vực lớn nhất Loạn Lưu Hải, căn cứ Trầm Thuyền cốc để tìm kiếm người mua.
Đây cũng là cơ hội cho mình, hơn nữa dựa theo lời Khương Minh thì mấy ngày trước đối phương đã bắt được Hải yêu nhất tộc, nên nếu tính thời gian thì mình phải tăng tốc độ.
Vì vậy, Ngô Minh đã dựa theo thông tin mà anh ta mua được từ phiên chợ trên biển, điều khiển thuyền hướng về phía Trầm Thuyền cốc, khu vực trung tâm nhất của vùng Loạn Lưu Hải. Với Mũ thuyền trưởng hàng hải, tốc độ cao hơn trước gấp ba bốn lần, với tốc độ này, hai ba ngày nữa là có thể đến Trầm Thuyền cốc.
Những thứ trong cabin của Xà nhân cũng đã được Tích Hi và những người khác sắp xếp, bao gồm cả chiến lợi phẩm mà cô đã nhận được trước đó, tất cả đều được sắp xếp cùng nhau. Tích Hi ghi lại nó vào một cuốn sổ nhỏ, sai khi xác nhận không có gì sai xót cô ta mới cả sửa quần áo lại một chút, tiến tới gõ cửa khoang thuyền trưởng.
“Vào đi!” Ngô Minh lúc này đang đứng trước cửa sổ gỗ hướng mũi tàu, điều khiển con tàu lớn nhanh chóng đi về phía trước. Phải nói, không có chiếc Mũ thuyền trưởng hàng hải này, mặc dù Ngô Minh đoạt được con tàu lớn này cũng chắc chắn không dễ dàng để đến Trầm Thuyền cốc, vì đơn giản là không có đủ thủy thủ để giữ cho con tàu tiếp tục.
Nhưng giờ đây, mọi vấn đề đều được Mũ thuyền trưởng hàng hải trên đầu giải quyết nhẹ nhàng.
300 thẻ Thủy nguyên tố, hiện tại xem ra tiêu phí rất đáng giá, hơn nữa là mình chiếm được đại tiện nghi. Theo ý của Ngô Minh, cho dù giá cả của chiếc mũ này có gấp mười lần, hoặc thậm chí là gấp trăm lần đều có người mua.
Lão thủy thủ bán mũ thì Ngô Minh không nhìn thấu, luôn cảm thấy đối phương có chút kỳ quái. Bất quá chuyện này cũng có khả năng là cảm giác sai lầm, dù sao cảm giác của Ngô Minh không phải lúc nào cũng chính xác.
Phía sau, Tích Hi thận trọng bước vào, lúc này cả con thuyền đều kính sợ vị thuyền trưởng đeo mặt nạ kính sợ, và với tư cách là trợ thủ của thuyền trưởng, Tích Hi đương nhiên là người duy nhất dám đi vào phòng thuyền trưởng.
Thật ra người khác còn tưởng rằng Tích Hi đã là nữ nhân của thuyền trưởng, dù sao chuyện này trên biển cũng là chuyện thường tình. Nói về Đại Hồ tử và Tiêu Khải trước đây, những người phụ nữ xung quanh họ phải ngoan ngoãn hy sinh thân thể của mình. Nhưng vấn đề là Tích Hi biết rõ hơn ai hết là cô chưa bị phá thân, và vị thuyền trưởng đeo mặt nạ cũng không bắt cô ta làm gì. Điều này khiến Tích Hi rất cảm kích và tò mò, cô muốn biết vị thuyền trưởng đeo mặt nạ có sức mạnh khủng khiếp như vậy đến tột cùng là ai? Muốn biết quá khứ của anh ta và hiểu sâu hơn về anh ta. Đây là điều không thể tưởng tượng được một Tích Hi trước đây rất coi thường đàn ông, nhưng bây giờ, Tích Hi thực sự có chút thích người đàn ông cường đại, ngoài lạnh trong nóng này rồi.
Lúc này, nhìn bóng lưng cao thẳng của người đàn ông đeo mặt nạ, mắt Tích Hi có chút mê ly, nhưng cô đã sớm bình thường trở lại, đi phía sau Ngô Minh nhẹ giọng nói: "Thuyền trưởng, chiến lợi phẩm và vật phẩm trên tàu. Tính ra, tất cả các loại tổng cộng có ba mươi bảy bộ áo giáp, hầu hết đều tổn hại nhưng vẫn còn sử dụng được, tinh thiết loan đao 41 thanh, phẩm chất cũng không tệ, còn có cá ướp muối tổng cộng có 2000 kg, có lẽ ra thức ăn của những Xà nhân. Còn có, 15 Tạp sách, 800 Thẻ nguyên khí, 35 Thẻ sinh vật thẻ, dưới thuyền còn có một chút hàng hóa có điểm giống là khoáng thạch nhưng chúng ta không biết là cái gì, mặt khác... dưới thuyền chúng ta phát hiện một ít quái vật, Đại Hồ tử bọn họ đã dẫn người đi qua. "
Ngô Minh nghe đến đây, hơi sửng sốt có quái vật trong thuyền này sao?
Ngay sau đó, Ngô Minh ra lệnh Tích Hi đưa anh ta xuống đáy thuyền, kết quả thấy hơn 20 Thú nhân vô cùng cường tráng đang ngồi đó chết lặng, cổ và trên chân có khóa sắt khóa lại, tất cả đều trần truồng chỉ có một mảnh vải vụn che vùng kín, và khuôn mặt vô cùng xấu xí, hơn nữa là vẻ mặt ngốc trệ.
"Thuyền trưởng, tôi nghĩ đây là những nô lệ chèo thuyền làm việc cực nhọc. Bọn nó chỉ số thông minh có vấn đề, hoặc là bị người hạ độc biến thành cái dạng này. Tôi đoán họ không hiểu gì khác ngoài việc chèo thuyền!" Đại Hồ tử ở đây nghiên cứu cả buổi, nhìn thấy Ngô Minh đi tới, vội vàng chạy tới báo cáo.
Ngô Minh gật đầu. Có rất nhiều mái chèo lớn ở hai bên thuyền lớn, nguyên lai là những Thú nhân này chèo thuyền. Như thế cũng tốt, dù sao muốn dùng Mũ thuyền trưởng hàng hải khống chế con thuyền di chuyển chỉ có thể là lúc mình tỉnh táo, nhưng như vậy thì mình không nghỉ ngơ được, có nhữngmái chèo thú nhân này làm việc cực nhọc, ngược lại là giảm đi không ít việc.
“Những nô lệ khổ lao này đều giao cho ngươi, mau chóng quen thuộc bọn chúng, để bọn chúng làm việc!” Ngô Minh giao việc cho Đại hồ tử, người này vội vàng gật đầu đáp ứng.
Tiếp theo, Ngô Minh xem xét loại quáng thạch mà Tích Hi nói, hóa ra nó là một loại Nguyên tinh thiết chất lượng cao dùng để chế tạo vũ khí. Thứ này ở Ngô thành và Sư thành Ngô Minh đều thấy, nhưng ở trong hải dương thì có lẽ loại khoáng thạch rất có giá trị, đánh giá là Xà nhân chuẩn bị đem những quáng thạch này đi ra ngoài buôn bán.
Xà nhân toàn quân bị diệt, trên thực tế cũng là bọn chúng gieo gió gặt bão.
Nếu bọn chúng không tham lam thì đã không đi theo Ngô Minh, và nếu không đi theo thì đã không mất mạng ở đây, nhưng vì lòng tham, Xà nhân không những mất mạng mà còn đưa toàn bộ thuyền cho Ngô Minh, đây là hậu quả của lòng tham. Đương nhiên, nguyên nhân thực sự là bản thân thực lực của bọn họ không mạnh, cho nên bất luận lúc nào, thực lực là hàng đầu, đó là lý do tại sao Ngô Minh phải khôi phục thực lực trước.
Sau khi dạo một vòng trên thuyền, Ngô Minh đã quen thuộc hoàn cảnh, từ đầu đến cuối, Tích Hi ôm một chồng giấy đi theo phía sau như một thư ký thực thụ.
Trở lại phòng, Ngô Minh thấy Tích Hi vẫn đi theo sau, mới phản ứng nói: "Đúng rồi, chiến lợi phẩm vẫn chưa được phân phát, Tích Hi, áo giáp, vũ khí và thẻ bài, cô có thể dựa theo những biểu hiện của người khác phân phát đi xuống đi, ta không cần những thứ này, kể cả sủng vật."
"Vâng!" Tích Hi gật đầu, người đeo mặt nạ dễ nói chuyện như vậy, hơn nữa còn là người hào phóng thì cũng là lần đầu tiên cô ta chứng kiến. Đổi lại là những người khác, nhiều chiến lợi phẩm như vậy nhất định là một mình chiếm hữu, tuyệt đối sẽ không phân cho thủ hạ.
“Cô còn có chuyện gì sao?” Ngô Minh nhìn Tích Hi vẫn chưa rời đi, kỳ quái hỏi. Thường ngày, khi mình bàn giao xong công việc thì Tích Hi sẽ đi ra ngoài, hôm nay hình như cô ấy có chút không đúng.
Thực ra, Tích Hi đã nghĩ đến một điều từ rất lâu rồi, từ khi gặp được người đeo mặt nạ, cuộc sống của cô đã tốt lên rất nhiều, cô không còn cần phải trốn đông trốn tây nữa, không còn phải chịu lạnh và đói, và cô cũng không còn phải lo lắng những người có ý đồ xấu, những thứ này đều do người đeo mặt nạ ban cho cô.
Nếu không có người đeo mặt nạ, cô ta cái gì cũng không còn.
Và Tích Hi không muốn quay lại cuộc sống trước đây của mình, sự cô đơn, sợ hãi và bất lực về tương lai. Vì vậy, cô quyết định sau này đi theo người đàn ông đeo mặt nạ, vô luận anh ta đi địa phương nào thì cô ta cũng đều muốn đi theo.
Là một người phụ nữ thông minh, Tích Hi đương nhiên biết vốn của phụ nữ, chỉ khi trở thành nữ nhân của người đeo mặt nạ, cô ấy mới có thể đi theo anh ta một cách hợp lý. Tất nhiên, Tích Hi muốn làm điều này không chỉ vì sự sống còn của bản thân mà còn bởi vì cô ấy thực sự thích và dựa vào người đeo mặt nạ.
Vì vậy, cô ấy đã quyết định chủ động xuất kích.
Nghĩ đến đây, Tích Hi thu hết can đảm nói:"Thuyền trưởng, đêm nay ta... Ta sẽ bồi tiếp ngươi !"
Bạn cần đăng nhập để bình luận