Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 821: Quỷ hạm đột kích

Đến ngày thứ hai, Lý Hạo Thanh đến gặp Ngô Minh và nói với Ngô Minh kết quả điều tra của mình, hắn tìm người chuyên môn lần lượt xem qua sổ đăng ký của hơn 20.000 người, tìm kiếm người phù hợp với mô tả của Ngô Minh, nhưng hắn không thể tìm thấy ai tên là 'Tích Hi', có một vật phẩm như Trung thành chi kiếm nên hầu như không ai có khả năng nói dối và bịa tên giả để lẻn vào, vì vậy kết quả cuối cùng là Tích Hi là không phải ở đây
Thành thật mà nói, kết quả này không làm Ngô Minh ngạc nhiên, bởi vì ngày hôm qua tin tức về việc anh trở thành Hoàng kim kỵ sĩ đã lan truyền khắp Thiên Khải Thành, nếu Tích Hi ở đây thì nhất định sẽ tìm đến anh ta, nhưng kết quả tự nhiên là không có, vì vậy Ngô Minh biết cô không có ở đây.
Thế lực ở Hải Sơn lĩnh ngoại trừ Thiên Khải tộc thì chỉ còn lại Quỷ Hạm tộc, Ngô Minh lo lắng chính là Quỷ Hạm tộc đã bắt được Tích Hi, nếu như vậy thì tình hình sẽ có chút rắc rối.
Ngô Minh đã lên kế hoạch tìm một cơ hội để đến Quỷ Hạm tộc để tìm hiểu.
Từ khi biết được âm mưu của Thiên Khải tộc, Ngô Minh cũng đang quan sát các Kỵ sĩ nhân loại hiện tại, một số đã bị Thiên Khải tộc điều khiển và trở thành con rối, nhưng Lý Hạo Thanh hiển nhiên rất may mắn, hắn vẫn chưa bị khống chế. Nhưng Ngô Minh có thể cảm nhận được theo thời gian trôi qua, linh khí trên khôi giáp của Lý Hạo Thanh càng ngày càng mạnh, e rằng trong vòng hai ngày, khôi giáp sẽ lộ ra nanh vuốt dữ tợn và sẽ giết chết linh hồn của Lý Hạo Thanh. Mà Lý Hạo Thanh rõ ràng là không biết những điều này, giống như những Kỵ sĩ nhân loại khác, khi có được sức mạnh to lớn họ sẽ cảm thấy may mắn, thậm chí là tự mãn.
Ngô Minh không có cách nào tiêu diệt hoặc khống chế ý thức thể trên Linh giáp của bọn họ, cho dù có thể thì anh ta cũng chỉ có thể tấn công từng Thiên Khải tộc nhân cá thể, giống như thu phục Lôi Minh, nhưng không thể cứu những người khác. Điều phiền toái nhất chính là, Ngô Minh không thể không thông báo trước cho họ, bởi vì làm như vậy trăm phần trăm sẽ bị Thiên Khải tộc phát hiện, và một khi bại lộ thì đối phương có khả năng sẽ giết linh hồn của những Kỵ sĩ nhân loại này trước.
Vì vậy, bây giờ Ngô Minh chỉ có thể diễn kịch, và bây giờ là lúc để cho kỹ năng diễn xuất của mình hành động.
“Không tìm được cũng không sao, cám ơn!” Ngô Minh nói với Lý Hạo Thanh.
Lý Hạo Thanh lắc đầu nói: "Cám ơn cái gì, từ nay về sau chúng ta đều là người một nhà. Hôm qua, Thánh nữ đại nhân đã nói tương lai ngươi sẽ là Hoàng kim kỵ sĩ của Thiên Khải Thành, địa vị của ngươi chỉ kém nàng, còn ta sẽ là cấp dưới của ngươi.”
Ngô Minh gật đầu, sau đó anh ta theo Lý Hạo Thanh rời khỏi nơi ở của mình. Hôm qua, anh ta đã biết trách nhiệm của mình và đi tuần quanh Thiên Khải Thành hai lần một ngày, bởi vì ở Hải Sơn lĩnh cũng có những con quái vật hoang dã hiếm có. Những con quái vật hoang dã ở đây không phải là những con quái vật hoang dã bình thường trên trái đất, sói hoang và lợn rừng là những con quái vật khát máu thực sự. Theo lệnh của Tần Văn, mọi người sẽ mở các điểm tài nguyên xung quanh, bao gồm cả việc tìm kiếm thức ăn, chất khoáng, nước và gỗ, đá dự trữ. Thiên Khải Thành hiện tại chỉ có thể nói là rất đơn sơ, muốn thực sự trở thành một căn cứ đàng hoàng thì vẫn còn một chặng đường dài phía trước.
Ngô Minh đã từng đích thân thành lập Ngô Thành của riêng mình, đương nhiên anh biết những khó khăn trong việc xây dựng thế lực và lãnh thổ của riêng mình, nhưng Ngô Minh xem ra Thiên Khải Thành e rằng cũng chỉ là giấc mộng Hoàng Lương (*), không thể xây dựng được. Không giống như Ngô Thành, vào thời điểm đó, anh ta có thể chủ đạo vận mệnh của mình, nhưng bây giờ vận mệnh của nhân loại ở đây nằm trong tay của Thiên Khải tộc.
(*) "Hoàng lương" có nghĩa là kê vàng.
(Ngày xưa có Lư Sinh đi thi không đỗ, vào hàng cơm nghỉ chân. Có một lão già cho mượn một cái gối nằm. Lư Sinh ngủ và chiêm bao thấy đỗ tiến sĩ, làm quan to, vinh hiển hơn 20 năm, gia đình hưng vượng, con cháu đầy đàn. Tỉnh ra mới biết ấy chỉ là một giấc mộng, nồi kê hàng cơm còn chưa chín. Ý nói giấc mộng đẹp và ngắn ngủi.)
Nếu không có Thánh nữ Tần Văn, không có những Kỵ sĩ nhân loại đó, những người khác chỉ có thể bị bắt làm nô lệ, và số phận của họ sẽ khá bi thảm.
Suy nghĩ một chút, Ngô Minh lấy ra một phong thư và đưa cho Lý Hạo Thanh đang đi theo phía sau anh ta.
“Đây là cái gì?” Trong tiềm thức, Lý Hạo Thanh định mở nó ra, nhưng Ngô Minh đã ngăn hắn lại: “Bên trong có một lá bùa bình an, tóm lại, bây giờ đừng mở nó ra, đến lúc ngươi gặp nguy hiểm nhất thì hãy mở ra, ngươi sẽ có thể huy động một ít linh khí không?
"Có thể!" Lý Hạo Thanh gật đầu, Ngô Minh tiếp tục nói: "Đến thời điểm nếu như gặp phải nguy hiểm, ngươi hãy dùng linh khí bóp nát nó."
Ngô Minh cực kỳ trịnh trọng nói, vẻ mặt càng thêm uy nghiêm và nghiêm túc hơn bao giờ hết khiến Lý Hạo Thanh cũng phải giật mình, lập tức cất phong thư đi, nói: "Yên tâm, ta nhất định làm theo!"
Lý Hạo Thanh không ngốc, Ngô Minh mặc kệ cho hắn món đồ gì, nhưng tuyệt đối đều là vì tốt cho hắn, điểm này hắn ta vẫn có thể nhìn ra được nên cũng không hỏi nhiều, bởi vì nếu có thể thì Ngô Minh đã nói cho hắn biết nguyên nhân, nếu không thể thì anh ta sẽ không nói.
Ngô Minh thở dài, anh đưa cho Lý Hạo Thanh một Phù triện, một tấm bùa hộ mệnh trung cấp Phá linh phù, thời điểm kích hoạt hoàn toàn có thể phá vỡ linh khí toàn thân, bao gồm cả linh khí của chính mình. Nếu như Lý Hạo Thanh bị Linh giáp trên người chiếm cứ đồng thời hủy diệt linh hồn của hắn, hy vọng hắn ta vẫn có cơ hội phát hiện ra nó và kích hoạt Phù triện này cùng một lúc. Ngô Minh không biết liệu lá bùa hộ mệnh trung cấp của mình có hiệu quả vào lúc đó hay không, nhưng thử xem cũng chẳng có hại gì.
Phù triện này không dễ làm, trong tay Ngô Minh cũng không có bao nhiêu nên chỉ có thể đưa cho mấy người thân quen, về phần có thể cứu được bao nhiêu người thì anh cũng không đoán trước được, bởi vì Ngô Ming cũng không thể nói quá rõ ràng, bằng không thì Linh giáp trên người trăm phần trăm sẽ nhận ra vấn đề.
Giống như lúc nào cũng có gián điệp ở bên người, phải cẩn thận lời nói và việc làm, vì nếu không chú ý thì sẽ lộ ra sơ sót.
Sau khi hoàn thành một lần tuần tra, Ngô Minh cũng không gặp phải nguy hiểm gì, trong lần tuần tra thứ hai vào buổi chiều, anh cũng phát hiện một ít quái vật trong một hầm mỏ đá do con người phát hiện.
Thạch hạt (Bọ cạp đá).
Những con quái vật này về cơ bản là những sinh vật nguyên tố, những con bọ cạp lớn bằng đá, mỗi con dài hơn hai mét, rất mạnh mẽ, nhưng dưới sự tấn công của Ngô Minh và một số Kỵ sĩ nhân loại khác, sinh vật cổ quái này đã bị giết chết.
Trở lại nơi đóng quân, Ngô Minh gặp Lưu Đông Cường, người giống như Lý Hạo Thanh, vẫn chưa hoàn toàn bị đoạt xá, Ngô Minh cũng đưa cho anh ta một chiếc phong thư và nói điều tương tự. Ngoại trừ Lưu Đông Cường, trong bốn Kỵ sĩ nhân loại đi theo thì hai người đã hoàn toàn bị khống chế, bên ngoài tuy không có vấn đề gì nhưng linh hồn của họ đã trống rỗng, lúc này thứ điều khiển cơ thể họ chính là Linh giáp mà họ mặc.
Đối với những điều này, cả Lưu Đông Cường và hai Kỵ sĩ nhân loại khác đều không nhận ra.
Một ngày trôi qua, Ngô Minh lên kế hoạch đi tìm Tần Văn, đương nhiên, Ngô Minh không chỉ ban cho cô một tấm Phá linh phù mà Ngô Minh còn có một kế hoạch khác.
Anh ta muốn tạo cơ hội ở một mình với Tần Văn, rồi đột nhiên lập kết giới cô lập Tần Văn với mình, để xem liệu anh ta có thể dùng cơ hội như vậy để giết hay thu phục Thánh tổ của Thiên Khải tộc hay không.
Đương nhiên, Ngô Minh biết điều này so với việc khuất phục Lôi Minh còn nguy hiểm hơn nhiều, bởi vì Thánh tổ đã xuất hiện sớm rồi, hơn nữa đã khôi phục nhiều ngày, không giống như Lôi Minh, thực lực của đối phương hẳn là không tầm thường, có thể dùng thủ đoạn khống chế hay giết được hay không vẫn còn là ẩn số chưa biết.
Nhưng dù thế nào thì Ngô Minh cũng định thử xem, anh tuy không thừa nhận mình là người lo chuyện bao đồng, nhưng thấy chết mà không cứu thì anh ta vẫn không làm được. Đặc biệt là Tần Văn thực sự có ý định giúp đỡ anh, nếu như bỏ mặc không quan tâm thì cũng quá mất mặt, đó không phải là phong thái của Ngô Minh.
Nhưng trên đời này luôn xảy ra ngoài ý muốn như vậy, vừa lúc Ngô Minh đang đi về phía căn lều lớn nơi Tần Văn đang ở, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một bóng đen cực lớn, một cỗ uy áp cũng từ trên trời rơi xuống.
Ngô Minh sắc mặt nhìn lên, lại thất thanh nói: “Là Quỷ Hạm tộc!”
Đúng vậy, vào lúc này trên bầu trời buổi tối xuất hiện một bóng đen cực lớn, tuy bóng đen này không giống như chiến hạm màu đen to lớn mà Ngô Minh từng gặp phải, nhưng cũng không sai biệt mấy, chỉ khác cái bóng này không phải chiến hạm màu đen mà là một cái đĩa bay hình tròn.
Trục chính ở trung tâm có hình dạng kỳ lạ, chiều cao của nó có lẽ hơn 100 mét, trong khi xung quanh đĩa bay dày đến mức kinh người, đường kính ít nhất là 800 mét trở lên, từ trên đĩa bay truyền đến uy áp khủng bố.
Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là Quỷ Hạm tộc, đồng thời khi nó xuất hiện, bốn Thiên Khải kỵ sĩ ở Thiên Khải Thành cũng bay lên đầu tiên, hóa thành lưu quang bay về phía không trung để chiến đấu với địch nhân đang đến, nhưng lần này là Quỷ Hạm tộc rõ ràng đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc tập kích. Hàng trăm chấm đen từ trên trời rơi xuống, hóa ra đó là những Thiết bì nhân với sức chiến đấu cường đại đáng sợ, bên cạnh còn có hàng ngàn người nô lệ giẫm lên đĩa bay, tay cầm vũ khí, gào thét, hét lên để tấn công từ trên không.
“Trụ, ngươi dám tấn công Thiên Khải tộc chúng ta, ngươi thật sự cho rằng một mình ngươi có thể đối phó với bốn người chúng ta sao?” Bốn Thiên Khải kỵ sĩ bay lên giờ phút này trên người hào quang vạn trượng, giống như thiên thần phát ra rống giận rung trời.
“Đúng rồi, một mình ta trấn áp bốn người các ngươi thì có thể làm được, nhưng tiêu diệt các ngươi cũng khó khăn, nhưng các ngươi cho là ta không có nắm chắc sẽ đến động thủ sao?” Quỷ Hạm tộc được gọi là Trụ phát ra âm thanh trầm thấp.
“Buồn cười, Thiên Khải tộc chúng ta không chỉ có bốn người!” Bốn Thiên Khải kỵ sĩ lạnh lùng nói: “Các ngươi không biết thánh tổ của chúng ta đã trở về sao, bằng vào một mình ngươi tiến đến chỉ có thể chịu chết mà thôi!”
” Nếu thêm ta nữa thì sao?” Đột nhiên, một thanh âm hùng hậu vang lên từ một phương hướng khác, một bóng dáng chiến hạm rất lớn xuất hiện, lần này chính là chiến hạm màu đen đã hai lần đuổi giết Ngô Minh.
“Vũ Hạm, hóa ra người là mạnh nhất trong bốn tộc nhân Quỷ Hạm tộc, ngươi cũng ở đây sao?” Bốn Thiên Khải kỵ sĩ vào giờ phút này thực sự hoảng loạn. Một Quỷ Hạm Trụ thì họ có thể xử lý nó, nhưng ai có thể nghĩ tới vào lúc này, hóa ra còn có một Quỷ Hạm Vũ khác, người còn mạnh hơn cả Quỷ Hạm Trụ, tình hình lần này có chút nguy cấp.
“Thánh tổ đại nhân, Lôi Minh trưởng lão và các tộc nhân khác, các ngươi mau tới giúp đỡ, bằng không Thiên Khải tộc chúng ta sẽ bị tiêu diệt!” Bốn Thiên Khải kỵ sĩ lúc này rống to, trên người bộc phát hào quang chống lại hai Quỷ Hạm tộc công kích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận