Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 415: Vạn Thú Đốc Quân (1)

Chúc vốn dĩ chỉ giết đối phương để cảnh cáo một chút coi như xong, không nghĩ tới đối phương còn muốn động thủ. Chúc cũng không phải quả hồng mềm, lập tức làm ra phản kích.
Bay nhào, răng nọc cắn xé, mấy Thức Tỉnh giả chưa kịp nổ súng đã bị đối phương kết liễu. Sau đó Chúc cũng không buông tha cho vị quan béo họ Trương, bao gồm cả hắn ta, tất cả mọi người chỉ trong một phút đã chết dưới răng nanh của Chúc.
Chúc đương nhiên có thể nhìn ra đối phương có chủ ý gì, chính là muốn đoạt lấy chiếc Phi hành khí này, bất quá làm sao Chúc có thể để cho đối phương như nguyện. Khi đối phó với một số địch nhân cường đại thì Chúc không hữu ích lắm, nhưng để đối phó với một số Nhân loại, răng nanh của nó là vũ khí tốt nhất.
Rõ ràng, Ngô Minh không hề biết sự ích kỷ của vị quan họ Trương. Lúc này, Ngô Minh không ngừng kiến thức năng lượng tích cực của Nhân loại. Đối mặt với cường địch xâm lấn, thời điểm gia viên ngàn cân treo sợi tóc, bọn họ thật sự nguyện ý lấy mạng đi liều lĩnh. Nếu không, coi như là Ngô Minh thủ đoạn cao tới đâu, cũng không có thể ngăn cản Sư thành rơi vào tay giặc.
Tuy nhiên, dưới sự kháng cự tuyệt vọng của những người trong Thành phố Sư tử, Ngô Minh đã dành hơn hai giờ đồng hồ để bố trí lại tất cả các điểm yếu xung quanh Thành phố Sư tử. Ở một số nơi, Ngô Minh thậm chí còn kích hoạt Thẻ bí thuật số 2 để tạo ra một Nham Thạch Thuẫn cực lớn và cứng rắn.
Thật tiếc khi trong tay Ngô Minh chỉ có vài Thẻ bí thuật số 2, đủ để anh ta sử dụng để chống lại kẻ thù. Nhưng bây giờ, số lượng này lại có chút giật gấu vá vai, nghèo rớt dái rồi.
Nhưng may mắn thay, hơn hai giờ đồng hồ vá lỗ hổng liên tục khiến Thành phố Sư tử đổ nát dường như đã được tiêm một hồi thuốc kích thích, hóa ra nó đã tồn tại qua được thời kỳ khó khăn nhất.
Sư Thành chưa bị công phá đã được bố trí Trận pháp phòng thủ, chỉ cần có đủ Thẻ nguyên khí để cung cấp nguyên khí thì Trận pháp phòng thủ sẽ còn mạnh hơn cả tường thành.
Sức tấn công của quái vật cuối cùng cũng yếu đi, sau cùng thì những con quái vật này dù hung dữ đến đâu thì chúng vẫn là bằng máu thịt, cũng có lúc mệt mỏi.
Chỉ có điều, Ngô Minh cảm nhận được nguyên khí dao động kỳ lạ từ binh đoàn quái vật.
Nhìn bề ngoài, những con quái vật này không thể tấn công trong một thời gian dài cho nên mới chậm lại thế công, nhưng Ngô Minh lại cho rằng chính cái bí mật điều khiển những sinh vật này ra lệnh cho những con quái vật giảm tốc độ tấn công.
Ngô Minh không biết mục đích là gì, nhưng có thể tưởng tượng đối phương hẳn là đang âm mưu gì đó, có thể đây chỉ là sự yên tĩnh trước cơn bão táp.
Ngô Minh lúc này mới nghĩ ra một chi tiết, khi ở trong Thư viện bí thuật, anh từng đọc được một tình huống tương tự trong bách khoa toàn thư về quái vật, hình như có một sinh vật có thể điều khiển quái vật bằng một cách nào đó, cái đó và tình huống trước mắt rất tương tự.
Đáng tiếc Ngô Minh không nhớ được chi tiết, tình huống trong đại bách khoa toàn thư cũng rất mơ hồ, Ngô Minh chỉ liếc mắt liền lướt qua, hiện tại cũng chỉ có thể mơ hồ nhớ tới một chuyện như vậy, cụ thể như thế nào thì thật sự là nhớ không được.
Nhưng ai có thể ngờ rằng lúc này Ngô Thành và Sư Thành lại gặp phải tình trạng khủng hoảng như vậy, và Ngô Minh phải tìm cách giải quyết, nếu không tình hình sẽ nguy cấp khi lũ quái vật một lần nữa tiến công.
Sau khi suy nghĩ, Ngô Minh tìm một nơi yên tĩnh, nói với những thủ vệ do Tần Lực Đông chuyên môn an bài để canh cửa ra vào và không cho phép bất cứ ai tiếp cận.
Chỉ có 30 Thẻ phi tin, có thể nói là dùng một chút ít một chút. Bình thường thì Ngô Minh không muốn sử dụng, nhưng lúc này anh ta thực sự cần sự trợ giúp của Cửu Trảo.
Ngô Minh viết những vấn đề và phỏng đoán mà anh ta gặp phải vào lúc này trên Thẻ phi tin, sau đó lại đã viết lời ân cần thăm hỏi, sau đó kiểm tra kỹ trước khi dùng nguyên khí kích hoạt thẻ.
Vèo một tiếng, Thẻ phi tin trong tay anh ta biến thành một luồng ánh sáng và bay ra với một tốc độ đáng kinh ngạc, thoát lên bầu trời.
Lúc này trời tối dần, rất nhiều người trong thành Sư Tử đã nhìn thấy luồng ánh sáng này, một số người tin tức linh thông cũng biết nơi phát ra luồng ánh sáng chính là nơi đại anh hùng Ngô Minh hiện đang ở, bởi vậy không ít người trong nội tâm đều đã tuôn ra hi vọng.
Ở Sư Thành hiện tại, Ngô Minh đã là một anh hùng thực sự, và danh tiếng của anh ta có thể nói là đã đạt đến cực điểm. Bởi vì nếu Ngô Minh không xuất hiện, dùng phương pháp thường nhân thoạt nhìn thần kỳ vô cùng tu bổ điểm phòng ngự bạc nhược yếu kém thì Sư Thành đã sụp đổ từ lâu.
Quan trọng hơn, thành phố Sư Tử giờ đây có một sức mạnh gắn kết không gì sánh được, trong thời kỳ khủng hoảng, Nhân loại luôn cần một 'người hùng', một 'thủ lĩnh' dẫn dắt họ vượt qua khủng hoảng và đánh bại mọi kẻ thù.
Thành phố Sư tử trước đây thực sự thiếu một nhân vật như vậy, mặc dù Tần Lực Đông và các thành viên khác ở lại chiến đấu trên chiến tuyến, cùng quảng đại Chiến sĩ Thức Tỉnh giả đồng cam cộng khổ. Nhưng rốt cuộc, Tần Lực Đông không phải là một 'Tướng quân ' có thể xông pha anh dũng chiến đấu. Vì vậy, ông ta chú định không thể trở thành anh hùng và là biểu tượng của niềm tin trong lòng mọi người.
Sự xuất hiện đúng lúc của Ngô Minh vừa lấp chỗ trống.
Bây giờ, toàn bộ thành phố Sư Tử đều đang thảo luận về một người, còn có phiên bản truyền thuyết về Ngô Minh này. Tóm lại, tất cả mọi người đều tin rằng chỉ cần có Ngô Minh ở đó, thành phố Sư tử sẽ không sụp đổ.
Chứng kiến mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, nhân dân Sư thành trên dưới một lòng. Tần Lực Đông cũng là cảm khái không thôi, liếc mắt nhìn người phụ tá của mình, sau đó gọi hai thành viên khác đang tận tụy với nhiệm vụ của mình, ba người hợp lại mà tính, lập tức hết sức tuyên truyền cho Ngô Minh như một chuẩn mực anh hùng. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có thể ngưng tụ thêm niềm tin của mọi người, cũng chỉ có như vậy, mới có thể huy động nhiều Thức Tỉnh giả hơn, thậm chí cả những người bình thường tham gia vào trận chiến bảo vệ Thành phố Sư tử.
Ngô Minh không biết chuyện này, anh ta đang nghỉ ngơi chờ tin tức từ Cửu Trảo.
Và tin tức này trở về nhanh hơn Ngô Minh tưởng tượng, cùng lắm là mười phút, một đạo lưu quang đột nhiên xuất hiện trước mặt Ngô Minh nhanh như chớp.
Ngô Minh trong lòng vừa động, lập tức vươn tay nắm lấy tấm thẻ trong tay.
Đây chính xác là câu trả lời của Cửu Trảo, Ngô Minh nhìn kỹ lại lập tức nhíu mày, không phải bởi vì câu trả lời của Cửu Trảo vô dụng, ngược lại, câu trả lời của Cửu Trảo khá hữu dụng.
Cũng giống như ký ức trước đây của Ngô Minh, bách khoa toàn thư về quái vật có đề cập đến sự tồn tại của loại sinh vật có thể điều khiển sự tấn công của mọi loài quái vật, nhưng thông tin cụ thể là trong một số cuốn sách khác mà Ngô Minh không đọc được. Đối với gia hoả sống trong thư viện này, những tư liệu này quả thực là hạ bút thành văn.
Nó nói với Ngô Minh rằng theo mô tả của Ngô Minh, có khả năng là một sinh vật cực kỳ hiếm đã xuất hiện, sinh vật này được gọi là 'Vạn Thú Đốc Quân', được cho là một sinh vật huyền bí đến từ Đệ nhị nguyên khí thế giới.
Vạn Thú Đốc Quân nghe nói là sinh vật chiến đấu do Hoàng Kim nhất tộc chế tạo ra, nó tồn tại duy nhất cho một việc, đó là chiến đấu và chiến đấu một lần nữa.
Vạn Thú Đốc Quân không có ý thức về bản thân, bởi vì nó là sinh vật do người tạo ra nên nó chỉ hành động theo mệnh lệnh của chủ nhân mà thôi, và Cửu Trảo đoán rằng nếu có Vạn Thú Đốc Quân đằng sau sự bao vây của binh đoàn quái vật lần này, như vậy nó hẳn là dựa theo bản năng điều khiển sinh vật để chiến đấu.
Nói cách khác, đây là một Vạn Thú Đốc Quân chẳng biết như thế nào mà lại 'lạc đàn'.
Nếu không, nếu như có Hoàng Kim nhất tộc đứng đằng sau chuyện này, thì Ngô Thành và Sư Thành đã đã sớm bị luân hãm. Cửu Trảo nói với Ngô Minh, cần phải đến phía sau của quái vật để kiểm tra trước, nếu quả như thật là một Vạn Thú Đốc Quân lạc đàn, dựa theo bản năng tiến hành khống chế quái vật chiến đấu thì tình huống còn có chuyển cơ.
Đến lúc đó, chỉ cần tiêu diệt 'Quái vật quan chỉ huy' Vạn Thú Đốc Quân này thì có thể giải trừ uy hiếp quái vật vây thành.
Ngô Minh nhìn đến đây, trong nội tâm tự nhiên buông lỏng, chỉ cần có biện pháp là được. Mặc kệ Vạn Thú Đốc Quân kia có lai lịch gì, cho dù đối phương là sinh vật chiến tranh trong truyền thuyết do Hoàng Kim nhất tộc sáng tạo. Ngô Minh tin tưởng, dùng thủ đoạn trước mắt của mình, cũng chưa chắc không thể đối phó đối phương.
Tuy nhiên, trong Thẻ phi tin Cửu Trảo đã nói rất rõ ràng, đó là Vạn Thú Đốc Quân cũng có rất nhiều cấp, mà kẻ yếu nhất cũng có thực lực nguyên khí cấp 5, nếu muốn đối phó phải cẩn thận nhiều hơn nữa. Hơn nữa, bởi vì đối phương có năng lực điều khiển quái vật chiến đấu, cho nên chặn đánh giết đối phương càng là khó càng thêm khó.
Thông điệp của Cửu Trảo đề nghị Ngô Minh không nên đối phó với Vạn Thú Đốc Quân. Bởi vì theo phân tích của Cửu Trảo, với thực lực hiện tại của Ngô Minh, xác suất đánh bại Vạn Thú Đốc Quân không vượt quá 30%.
Ngô Minh thấy vậy tự nhiên nhíu mày, Ngô Minh vẫn luôn tin tưởng lời nói của Cửu Trảo, một Tri Chu đáng sợ với tính cách đơn giản. Cửu Trảo đã nói như vậy khẳng định có đạo lý của nó, đó là một lời khuyên bảo với tư cách bằng hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận