Tận Thế Tân Thế Giới

Chương 412: Sư Thành nguy hiểm (1)

Trong những quái vật này ẩn chứa dao động nguyên khí vô cùng bí mật, Ngô Minh có thể cảm giác được dao động nguyên khí này cùng một loại, chính là có người đang dùng thủ đoạn đặc biệt điều khiển những quái vật này tiến hành công kích.
Với suy luận này, Ngô Minh lại càng hoảng sợ.
Đây có phải là một cuộc tấn công được tính toán trước không?
Sẽ là ai, ai đang tính toán đối phó Ngô thành và Sư thành? Hơn nữa việc phá hủy căn cứ trước đây của Vọng Giác cũng là một trong những mục tiêu của đối phương.
Ngô Minh biết nếu chỉ là quái vật tấn công thành phố thì mọi chuyện cũng không có gì phức tạp, chỉ cần phòng thủ tốt, Sau một khoảng thời gian đám quái vật này sẽ tự bỏ đi nếu không thể tấn công trong thời gian dài, hoặc là tự giết lẫn nhau.
Nhưng nếu có độc thủ nào đó thôi động ở phía sau thì vấn đề nghiêm trọng, ai có thể điều khiển nhiều quái vật tấn công cùng một lúc? Cho đến nay, chưa ai phát hiện ra khả năng này ngoại trừ một chút phát hiện của mình.
Có nghĩa là, kẻ thù rất xảo quyệt và đồng thời cũng rất hùng mạnh.
Ngô Thành bên này bởi vì có đại hình Trận pháp phòng ngự của Ngô Minh cho nên có thở dốc cơ hội, nhưng Sư Thành bên kia thì nguy cơ còn chưa có giải trừ.
Ngô Minh tổ chức một cuộc họp khẩn cấp trong lâu đài, ngoài việc giới thiệu Diệp Tử Hân và Thích Quang Dân với mọi người, anh ta còn hỏi về tình hình hiện tại.
Lúc này, Ngô Minh đã biết Thích Đình đưa đoàn đàm phán đến Ngân Xà Thành, một căn cứ mới nổi bên bờ biển, đến bây giờ cũng không có tin tức gì. Ngô Minh mặc dù rất nóng lòng nhưng vẫn phải giải quyết vấn đề trước mắt. Sư Thành là một nguồn hỗ trợ và dân số khổng lồ cho Ngô Thành, tuyệt đối không thể có bất kỳ sơ thất nào, vì vậy Ngô Minh phải ngay lập tức lên đường để giúp Sư Thành thoát khỏi vòng vây. Rốt cuộc, Ngô Minh vẫn là một trong những thành viên của Ủy ban quản lý thành phố Sư tử. Nói cho cùng, Sư thành cũng có phần Ngô Minh, tự nhiên là không thể bỏ mặt.
Biết rõ Thích Đình đi Ngân Xà Thành, Diệp Tử Hân và Thích Quang Dân cũng rất lo lắng nhưng hai người đều không nói thêm gì, bọn họ tự nhiên phân rõ nặng nhẹ. Ngô Thành đang khủng hoảng và Sư Thành cũng đang khủng hoảng, cho nên lúc này đi tìm Thích Đình rõ ràng là không có khả năng. Bọn họ chỉ có thể đem khả năng của mình trợ giúp Ngô thành giải trừ nguy cơ hiện tại, sau đó mới quyết định.
Thích Quang Dân có nền tảng quân đội và tài năng chỉ huy nên có thể giúp chỉ huy quân đội bên phía Ngô Thành. Mặc dù Diệp Tử Hân đã mất đi rất nhiều năng lực do ý thức tà ác biến mất, nhưng dù sao cô ấy cũng là Bí thuật học đồ. Đối với khả năng chế tác và kích hoạt Thẻ bí thuật, sau vài ngày ký ức đã lấy lại quyền làm chủ khả năng này. Kể từ đó, cô ta liền trở thành một công kích giả cực kỳ cường đại.
Bởi vì tình hình ở Thành phố Sư tử có thể còn tồi tệ hơn, Ngô Minh không có chút chậm trễ nào mà lao thẳng đến Thành phố Sư tử cách đó một trăm km trên Tia chớp đen.
Lần này Ngô Minh không mang theo ai, chỉ có chính mình và Chúc lái Tia chớp đen. Vừa băng qua sông Nghiêu, Ngô Minh nhìn thấy cảnh tượng rất nhiều quái vật chạy như điên, mà tiếp tục đi về phía trước thì số lượng quái vật càng ngày càng nhiều. Khi sắp đến gần Thành phố Sư tử, tất cả những gì có thể thấy là một biển quái vật.
Bức tường thành khổng lồ của Thành phố Sư tử ở phía xa không ngừng phát ra lửa, tiếng đại bác nối tiếp nhau vang lên, đồng thời kèm theo đó là những tia phép thuật đầy màu sắc. Hỏa diễm, băng sương, Lôi điện, đất đá. Nhân loại đã sử dụng tất cả các thủ đoạn tấn công mà họ có thể sử dụng để chống lại công kích của quái vật.
Bởi vì họ biết một khi những con quái vật phá vỡ bức tường thành phố, hơn hai triệu con người sẽ trở thành thức ăn cho những con quái vật.
Tia chớp đen bay ngang qua, dọc đường có rất nhiều quái vật bay tới sẵn sàng tấn công và đánh chặn, nhưng tốc độ của Tia chớp đen quá nhanh, những con quái vật đó thường không phản ứng kịp thì Tia chớp đen đã bay vụt qua rồi.
Sư Thành phòng tuyến.
Tại thời điểm này đã lâm vào điên cuồng tử chiến. Ban quản lý đã ban hành lệnh khẩn cấp sớm nhất từ hai ngày trước. Hầu hết các chiến binh Thức Tỉnh giả đều bị buộc phải tham gia vào trận chiến bảo vệ Thành phố Sư tử, và con số lên đến mức kinh khủng 300.000 người.
Nhưng bây giờ. Hơn hàng chục nghìn chiến binh Thức Tỉnh giả đã tử trận trong hệ thống phòng thủ của Thành phố Sư tử.
Và ngay cả bức tường phòng thủ cao lớn của Thành phố Sư tử lúc này cũng thủng lỗ chỗ, và Thẻ hộ mệnh đã có một nửa cạn kiệt nguyên khí và thẻ bài trực tiếp bị phá vỡ. Không giống như Ngô Thành, diện tích của Sư Thành rộng hơn, lại hứng chịu nhiều đợt tấn công của quái vật hơn, điều quan trọng nhất là Sư Thành không có Trận pháp phòng thủ. Có thể tồn tại đến bây giờ, thiệt hại mà nó phải trả là gần mười lần so với Ngô Thành.
May mắn thay, có rất nhiều đạn pháo mới trong Thành phố Sư tử. Hơn một trăm khẩu súng không nòng xoắn pháo, thông qua liên tục pháo kích cùng với các chiến binh Thức Tỉnh giả liều chết chém giết mới giúp cho Thành phố Sư tử tồn tại cho đến tận bây giờ.
Tuy nhiên, xét theo tình hình này, những viên đạn thần công nguyên khí cuối cùng sẽ cạn kiệt, và những chiến binh thức tỉnh cũng sẽ kiệt lực. Tối đa là một ngày nữa, Thành phố Sư tử chắc chắn sẽ thất thủ.
Các thành viên của ban quản lý ban đầu vẫn đang bám sát tuyến phòng thủ vào lúc này. Chỉ có hai hoặc ba người, những người khác đã lén trốn đi từ một ngày trước đó. Với tư cách là những người quyền lực nhất trong Thành phố Sư tử, đương nhiên đã chuẩn bị xong đường lui từ rất sớm, một khi tình huống mà Thành Sư Tử có thể rơi vào tay giặc, có thể thủ được thì thủ, nếu như thủ không được thì bọn họ cũng sẽ không chờ chết. Mà lần này, rõ ràng là loại tình huống không thể thủ được, cho nên một nửa thành viên ủy ban đã vứt bỏ vô số đồng hương mà chạy trốn.
Tần Lực Đông là một trong những thành viên ủy ban thủ vững tại Sư Thành.
Mặc dù ông ta cũng cùng người khác lục đục với nhau, tranh quyền đoạt lợi, nhưng thời điểm khi đối mặt với trái phải rõ ràng thì lập trường lại là cực kỳ kiên định. Hôm nay toàn bộ Sư Thành lâm vào nguy cơ to lớn, ông ta đã là vứt bỏ hết thảy tạp niệm, toàn tâm tổ chức ngăn cản.
Nhưng tình huống ngày càng sa sút.
Tần Lực Đông đã một ngày một đêm không chợp mắt, lúc này hai mắt đỏ như máu nhìn chằm chằm vào đông đảo Thức Tỉnh giả ở tiền tuyến cùng quái vật chém giết, hốc mắt cũng không khỏi có chút ướt át.
"Ủy viên Tần, tuyến phòng thủ của chúng ta quá dài. Dựa theo loại tình huống này mà xem, tối đa khi trời tối thì tường thành chúng ta cũng sẽ bị công phá. Ngài cũng có thể cân nhắc việc rút lui..." Lúc này, có một sĩ quan phụ tá ở bên cạnh nói ra, bất quá hắn chưa nói xong thì đã bị Tần Lực Đông cắt ngang.
"Rút lui? Rút lui đi đâu? Đám người kia cho rằng đi ra ngoài là có thể sống sao? Bây giờ Thành phố Sư tử là nhà của chúng ta, tuyến phòng thủ cuối cùng của chúng tôi. Nếu chúng ta không thể bảo vệ ở đây, coi như là trốn thoát thì chúng ta có thể sống sót bao lâu ? Ngu xuẩn, ngu xuẩn a. Đều xuất thân từ cán bộ, nhưng sau mấy năm hưởng phúc lại trở nên tham sống sợ chết, không có tầm nhìn xa. " Tần Lực Đông trầm giọng nói, sau khi suy nghĩ lại nói: "Đúng rồi, tình hình ở Ngô Thành thế nào? Tường thành của họ vẫn chưa được hoàn thành, hơn nữa nhân số cũng kém xa chúng ta. Một khi bị quái vật công phá cho dù là một cái lỗ hổng, sợ là toàn tuyến sẽ lập tức bại lui !"
"Đã rất lâu không liên lạc được rồi, có thể đã dữ nhiều lành ít !" Sĩ quan phụ tá sắc mặt khó coi nói ra.
Tần Lực Đông nghe vậy lắc đầu bất đắc dĩ thở dài.
Ngô Minh cũng đang thở dài. Trong Tia chớp đen, Ngô Minh đã nhìn thấy rất nhiều quái vật bao vây Thành phố Sư tử, trong trường hợp này, ngay cả anh ta cũng không có biện pháp gì.
Thực lực của Ngô Minh tuy không yếu, lại có rất nhiều sủng vật, nhưng đồng thời đối mặt với số lượng quái vật như vậy, cũng tuyệt đối không có chút nào phần thắng. Lại càng không cần phải nói, mặc dù những quái vật này đứng bất động cho ngươi giết, ngươi cũng giết không hết.
Về việc bố trí Trận pháp phòng ngự cỡ lớn ở Thành phố Sư tử như Ngô Thành là không khả thi. Thứ nhất, Ngô Minh không có nhiều thẻ trận trong tay, thứ hai, Ngô Minh không thể bố trí một Trận pháp phòng thủ khổng lồ như vậy, trừ khi anh ta thăng cấp lên Trận pháp sư cấp ba. Nhưng bây giờ, mặc dù Ngô Minh vô cùng gần với Trận pháp sư cấp ba, nhưng thủy chung kém cánh cửa này một bước.
Bất đắc dĩ, Ngô Minh chỉ có thể hạ xuống tường thành trước và tìm Tần Lực Đông bàn biện pháp đối phó.
Sau khi Tia chớp đen xuất hiện, nó đã thu hút sự chú ý của rất nhiều chiến binh Thức Tỉnh giả ở Thành phố Sư tử, họ chưa từng nhìn thấy loại Phi hành khí này. Hiện tại vẫn chưa rõ đó là kẻ thù hay bạn bè, đã có Thức Tỉnh giả đem tình huống báo lên trên, càng tính toán tổ chức lực lượng tiến công.
Nhưng khi Ngô Minh xuất hiện từ Tia chớp đen, có người nhận ra anh ta ngay lập tức.
“Là ủy viên Ngô!”
“Thật tốt quá, anh ấy đã trở lại, chúng ta được cứu rồi!” Thức Tỉnh giả biết những gì Ngô Minh đã làm gì thì đại hỷ. Tất nhiên, một số người không biết Ngô Minh là ai, Mặc dù có người nói ra sự tích Ngô Minh huy hoàng của ngày xưa, nhưng cũng không tin một người có thể có ích tại thời điểm này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận